Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 597 - Q5 - Chương 080: Phá Án Như Gây Án. (1)

Q5 - Chương 080: Phá án như gây án. (1) Q5 - Chương 080: Phá án như gây án. (1)

Thử Tiêu giơ ngón giữa bảo Dư Tội sao không soi gương nhìn lại cái bản mặt của mình xem là thể loại gì, lưu manh đầu đường xó chợ. Tào Á Kiệt gật gù, Du Phong không thèm để ý, Lý Mân giơ nắm đấm lên hăm dọa:” Chuyện này không thành tôi xử cậu sau, dám bảo tôi không giống cảnh sát.”

“ Đây là lời khen mà, mọi người toàn nghĩ xấu, giờ ra đường hỏi xem, danh tiếng cảnh sát có ra gì không? “ Dư Tội nén cười đánh tráo chủ đề, ra sức đầu độc:” Chị Béo, chị bên thông tin, xem nhiều vụ án như thế, chị có cách mà, đúng không? Hôm nay chúng ta không phải cảnh sát, chị cứ nghĩ thế đi, làm thế nào bắt hắn.

Xịt một tiếng, ngực Lý Mân phồng lên, hưng phấn nói:” Kỳ thực tôi rất có hứng thú với chuyện gây án, hay là chúng ta mượn thử thủ pháp bọn tội phạm.”

“ Làm sao, làm sao?” Nói tới gây án là Thử Tiêu bị gãi đúng chỗ ngứa rồi:

“ Dễ lắm, hắn thích chơi game online mà, lập một tài khoản, phái Du Phong ra trận, kỹ năng vô tích sự của cậu ta có đất dụng võ ...” Lý Mân hai mắt tỏa sáng, phát huy khả năng tổ chức của mình:” Bố trí cuộc chạm mặt tình cờ, đứng thắng hắn quá áp đảo, làm sao chỉ trên hắn một chút, để hắn nghĩ chỉ cần cố một chút là bắt kịp, như thế mới dễ tiếp cận .. Sau đó là lập tổ đội với hắn ....”

“ Sau đó thì sao?” Đúng chuyên môn, Du Phong không thèm để tâm chuyện phạm pháp hay không nữa, phá án kiểu này ai chả thích:

“ Chậm tiêu thế, sau đó để hắn tình cờ phát hiện đồng đội mình là nữ thì sao nhỉ?” Thử Tiêu cười rách miệng, cái mũi hắn luôn nhạy cảm với trò xấu:

“ À, đúng, quá hay, game là thế giới của đám độc thân, lại còn đa phần là nam, nếu có cô gái xuất hiện, lại chẳng nâng như nâng trứng ...” Du Phong xoa xoa tay:

“ Sau đó thì đợi hắn mời đi ăn, chúng ta sẽ rình ở giữa đường tóm gọn.” Lý Mân tới đây ngớ ra, dù sao chưa phạm tội thật: “ Tóm xong rồi làm gì?”

Tào Á Kiệt cũng góp vui: “ Không phải dễ à, Dư Tội nói rồi đấy thôi, chúng ta đóng vai XHĐ, giống như mấy trò dùng tiểu thư dụ khách làng chơi thôi, bắt cóc dí dao vào cổ, bắt hắn khai tiền ra chứ sao? Như thế dù khai thác được gì hay không thì thả ra hắn cũng không đánh động tên khác, đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt.”

Thử Tiêu xoa xoa tay:” Lột cho hắn không còn quần mà mặc luôn, thế thì hắn phải đi gây án, chúng ta chỉ việc bám theo, chẳng phải có bằng chứng xác thực rồi à?”

Dư Tội nhùn vai chỉ bọn họ, ý bảo, tôi không nói gì đâu nhé, hai vị lãnh đạo cứ há hốc mồm, không ngờ bọn họ đau đầu cả tối không nghĩ ra cách, Dư Tội chỉ kích động một câu là có ngay kế hoạch nghe cũng rất khả thi rồi, không khỏi xấu hổ, mình đúng là lãnh đạo không hợp cách, không phát huy được hết năng lực của đội viên. Tiêu Mộng Kỳ còn đỡ, cô dù gì chỉ là thành viên tạm thời, Sử Thanh Hoài nhìn Dư Tội, mỗi lúc một thấy áp lực lớn hơn …

“ Cách này hay đấy, dùng tội phạm đả kích tội phạm, sẽ không khiến hắn nghi ngờ, song chúng ta cần thảo luận kỹ cách tra hỏi, chớ để lộ mục đích thực sự của mình.” Tiêu Mộng Kỳ thể hiện thái độ xong nhìn Sử Thanh Hoài:

Sử Thanh Hoài nghiến răng như muốn lấy quyết tâm, bắt gặp ánh mắt Dư Tội, chém đinh chặt sắt nói:” Đáng để thử.”

Bốn người kia vui mừng vỗ tay ăn mừng với nhau, trò này đúng là mới mẻ kích thích, theo dõi mãi chán lắm rồi.

Tiêu Mộng Kỳ chỉ Dư Tội:” Anh chỉ huy đi, như thế càng không ai nghi ngờ là cảnh sát.”

Lý Mân lập tức vỗ tay trả đũa:” Đúng đúng, bộ dạng cậu ta mà tự xưng cảnh sát, tội phạm nó còn nhổ vào mặt.”

“ Chậc, chuyện vặt, xem tôi đây ... Các anh chị em theo tôi, chúng ta đi gây án.” Dư Tội đứng dậy, tinh khí thần khác hẳn, rõ ràng là rất có tiềm chất làm tội phạm:

“ Đi đi.” Thử Tiêu và Lý Mân hí hửng theo ngay, hai người còn lại không ngờ thực thi thật, có chút chưa thích ứng lắm, song lãnh đạo đã đồng ý rồi, lòng khơi lên cảm giác kích thích nho nhỏ.

...... .......

Giết, giết ... Bơm máu đi ... Móc lốp kìa, cẩn thận góc 7 giờ ... Tạch tạch tạch ... Đùng!

Quán nét suốt cả ngày là những âm thanh hỗn tạp giữ tiếng người và âm thanh trong game, đeo tai nghe không đã, bật loa ngoài, anh em lập tổ đội ra trận mới có không khí. Người ta ra quán vì không khí, chứ nếu không thời buổi này nhà ai còn thiếu máy vi tính chắc, thằng nào chê ồn thì xéo về nhà tự kỷ.

Tất nhiên cũng có người đeo tai nghe, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình, cả nam lẫn nữ đều đạt tới cảnh giới thiền định, tai không nghe chuyện bên ngoài ... Thậm chí còn có người gục luôn trên bàn phím rồi, đừng lo chưa chết đâu, chỉ ngủ thôi, lát nữa thình lình lại tỉnh dậy bắn bùm bùm chưa có chuyện gì xảy ra.

Nói thật chứ, nhìn cảnh đó, cả anh em trong nghề cũng phải cảm thán, tệ nạn thật.

Vừa mới ăn cơm trưa xong, Vương Thành lại khoan khoái tới gian VIP của quán net, hai mắt dập dờn nhìn màn hình, bắt đầu một ngày mới.

Hôm qua rất sảng khoái, cái món đó thử đồ mới thôi chứ tỉnh dậy hắn thậm chí chả nhớ em gái đêm qua trông thể nào nữa rồi, sở thích của hắn vẫn là xưng hùng xưng bá trong thế giới ảo. Hôm nay chơi Crossfire, cách chơi đối chiến, bản đồ random, có điều khá lâu rồi không vào game, khà nhiều người bạn không thấy nữa, tuyển vài đồng đội toàn loại hại bạn, đến nấp cũng không ra hồn bị bắn bể đầu, không thì kéo chân cả đội làm hắn rất tức giận. Lần nữa bị bắn sau lưng, không hiểu hỗ trợ làm ăn kiểu gì, hắn chỉ muốn đập bàn phím.

Xin nhập đội ... Xin nhập đội ... Trong lúc vô tình thấy một cái thông báo nhấp nháy, đang bực, hắn thuận tay mở ra.

Hắn cẩn thận click vào xem tư liệu của đối phương trước, tránh gặp phải đồng đội não tàn … À, cấp bậc khong kém mình, thế là hắn thử, thêm đội viên mới, bắt đầu trận đấu khác.

Ba phút sau, mắt hắn sáng lên, cái tên "Hãn phỉ nương" này không ngờ là cao thủ, chơi bắn tỉa cực giỏi, có hai người bên kia bị hắn bắn dụ ra ngoài thì là đùng đùng, xuyên táo cả hai thằng.

Năm phút sau, cả đội không ai thương vong, bên kia thì thê thảm, còn đúng một người, hắn ngạc nhiên nhận ra, mình còn chưa giết ai.

Thêm ba phút nữa, thằng cuối chắc là điên rồi, lao ra xả súng bừa bãi, kết quả hắn chưa kịp nổ súng thì đùng, lại một quả xuyên táo, Vương Thành hú lên:” Thế mới gọi là đồng đội chứ.”

Vòng thứ hai, thắng.

Vòng thứ ba, vẫn thắng.

Cả đội như đi vào chỗ không người, nhanh chóng leo lên hạng 3 bảng xếp hạng tức thời, lời mới chiến đấu tới mười mấy trang, cây cao gió lớn mà. Chưa bao giờ gặp được chuyện máu sôi sùng sục thế này ...

Có lẽ hắn nằm mơ cũng không ngờ đồng đội của hắn là cảnh sát.

Người đang chơi game chính là Du Phong, giờ mới thấy được phong thái của trạch nam, ngồi trước laptop chơi tới quên luôn nhiêm vụ rồi. Mặc dù ở thao trường hắn bắn 10 trượt 9, nhưng ở trong game, hắn thuộc nằm lòng tính năng từng loại súng, độ giật, chỉ cần bảo vệ tốt hắn, một mình hắn có thể bắn tỉa cả đội đối phương, nói là thể hiện vừa vừa thôi trên tầm Vương Thành một chút là được, hắn ngồi vào bàn phím thì không nghe ai nữa, cứ như biến thành con người khác vậy, ý kiến thì bị hắn lườm rất đáng sợ.

Tào Á Kiệt và Thử Tiêu nhìn tặc lưỡi, bảo sao Lạc Gia Long và Tôn Nghệ lại sùng bái tên này tới vậy.

Đúng là thần kỳ, cái màn hình xoay loạn lên, người ngoài nhìn chóng mặt buồn nôn, Du Phong chơi cả tiếng chả tí phản ứng nào, Tiêu Mộng Kỳ và Sử Thanh Hoài gần như không có khái niệm gì về game online, hoặc game nói chung, đứng đợi một lúc thì sốt ruột về phòng rồi.

(*) Đây là nhóm tệ nạn chứ tinh anh gì =))

Bình Luận (0)
Comment