Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 708 - Q6 - Chương 006: Kỳ Án. (2)

Q6 - Chương 006: Kỳ án. (2) Q6 - Chương 006: Kỳ án. (2)

Văn phòng tổng hợp chi đội hình cảnh, tiếng điện thoại liên hồi, người làm việc luôn tay, náo nhiệt hơn cả chợ trời.

“ Oa, lại có vụ cưỡng bức nữa này.”

“ Sắp hết năm rồi, nhịn cả năm phải phát tiết chứ.”

“ Vụ cưỡng bức do đội nào quản?”

“ Đội hình sự Trang Tử Hà.”

“ Đặt kỳ hạn cho họ , thời hạn là ... A, chủ nhiệm Ngô, kỳ hạn của vụ cưỡng bức là bao lâu?”

“ Một tuần.” Nam nhân trung niên vẻ mặt âu sầu thuận miệng đáp, vừa mới đi họp về, lại thêm mười mấy vụ án, ông ta vỗ tay thu hút sự chú ý của đám đông bận rộn: “ Các đồng chí, Tết Xuân năm nay có chút đặc thù, trừ ban tổng hợp của chúng ta, các phòng ban của chi đội đều phải xuống đội cắm chốt chi viện, tổng đội chú ý cao độ đối với tiến trình vụ an trong thời gian này, thế nên toàn bộ vụ án đặt kỳ hạn, một nhiệm vụ nữa là đốc thúc tiền trình phá án .. Mọi người vất vả rồi, chịu đựng vài ngày chúng ta ăn Tết vui vẻ.”

Đang nói thì liên lạc viên gọi chủ nhiệm Ngô, thông báo tình hình mới nhất, chủ nhiệm Ngô chạy tới phòng chi đội trưởng, có người hỏi chuyện gì, trả lời có vụ cướp. Điên rồi, thằng cướp quá manh động, người ta vừa lấy tiền bước một chân ra khỏi cửa, nửa người trong ngân hàng bị cướp luôn, giờ cửa ngân hàng thành khu vực nguy hiểm.

Trong lúc bận rộn, chủ nhiệm Ngô đã quay về, vừa có mệnh lệnh mới từ chi đội trưởng, giơ tay lên hô:” Tất cả mọi người chú ý, kỳ hạn tất cả các vụ án giảm xuống một nửa, các vụ án cướp bóc, gây thương tích gây ánh hưởng ác liệt gửi cho đội hình cảnh bảng biểu, báo cáo tiến triển điều tra theo ngày ... Còn việc nữa, vụ cưỡng gian ở Trang Tử Hà thúc giục bọn nhanh lên, đừng kéo chân chi đội, bọn họ làm ăn lề mề lắm.”

“ Vụ đó phá rồi.” Có một bà dì hô lớn, cả phòng quay đầu nhìn, đó là người quản lý hồ sơ:

“ Cái gì?” Chủ nhiệm Ngô tưởng bà cô này nhầm:

“ Phá thật rồi, bọn họ vừa giao kết quả lên.”

“ Nói đùa, còn chưa có kết quả kiểm tra DNA mà.” Một cảnh sát không tin:

Chủ nhiệm Ngô cũng không tin, gọi điện lại đội hình cảnh Trang Tử Hà: “ A lô, vụ án cưỡng bức buổi sáng phá rồi à, mới mấy tiếng ..., thật sao … tốt, tốt quá ….”

Xem ra phá thật rồi, mọi người nhìn vẻ mặt không tin của chủ nhiệm Ngô là đoán ra ngay, ông ta xác nhận mấy lần, chạy tới phòng chi đội trưởng: “ Chi đội trưởng, có tin mừng, sáu tiếng phá được vụ cưỡng bức.”

“ Đội nào thế?” Chi đội trưởng đang phiền lòng vì không có tấm gương nào cho toàn chi đội đây, nghe vậy hỏi gấp:

“ Đội hình sự Trang Tử Hà.”

“ Đùa cái gì vậy, bọn họ mà biết phá án à, mới sáng báo lên đúng không, kiểm nghiệm vật chứng còn chưa có kết quả mà.”

“ Tôi hỏi rồi, bọn họ phá án thật rồi, bắt được người rồi.”

Chi đội trưởng hỏi kỹ mới nhớ ra là người do tổng đội phái xuống, vỗ tay khen người tổng đội đúng là trình độ cao hơn người một bậc, hứng thú nổi lên, chi đội trưởng đội mũ, dân chủ nhiệm văn phòng, tới cổ vũ đồng chí tuyến đầu ...

Làm hình cảnh lâu thì loại vụ án ly kỳ cổ quái gì cũng gặp rồi, nhưng vụ án cưỡng bức ở thôn Trang Đầu, bất kể là gây án hay phá án đều cổ quái hết sức.

Khi bắt đầu điều tra thì đã gần trưa, ba tổ chia ra tra xét, chủ yếu là tra người uống rượu đánh bài đêm qua, ở quê ngủ sớm, nên giờ đó ít ai thức, tra một tiếng chả có gì, ngược lại vợ nhà trưởng thôn tới báo tin , tối qua có một nhóm người uống rượu ở nhà họ, nguyên nhân là đào mộ cho cha mẹ cô, tráng hán trong thôn giúp không ít, nên mời bữa rượu.

Tốt rồi, manh mối có sẵn, rà soát người uống rượu một lượt, người vẫn say ngủ ở nhà, người có vợ, hoặc có người làm chứng bỏ, còn lại ba người, tuổi lần lượt trên 30, trên 40 và trên 50. Người trên 50 thì hơi nhỏ, người trên 40 thì tới nhà tình nhân, có chỗ phát tiết thì không cần làm chuyện kia, vì thế nghi ngờ chĩa thẳng vào người cuối cùng, Tống Đại Lực, chuyên làm việc vặt kiếm sống, trong thôn gọi hắn là Đại Kháng, ý là thằng ngốc.

Cũng không hề ngốc, sau khi xảy ra vụ án liền biến mất, vì thế toàn bộ hình cảnh trải ra tìm kiếm nhiều phương diện, có lẽ suy nghĩ không khớp với tên ngốc, tốn ba tiếng không thấy.

Không ở nhà, không ở chỗ thân thích thường tới, khó tìm rồi, hỏi mấy tên ngốc uống rượu cùng, ai ngờ liên lạc được, té ra hắn không trốn, mà ra công trường xây dựng làm việc.

Dư Tội dẫn đám Lão Cẩu, Miệng Rộng tới công trường ở khu khai phát.

Bắt giữ càng giống hài kịch, một đám người vai u thịt bắp đang vác xi măng, ai nấy mặc áo cộc tay, mặt nhem nhuốc, giống như là đều trét xi măng lên mặt vậy, không cách nào nhận ra được.

Dư Tội nhanh trí hô: “ Đại Kháng, anh ngủ không trả tiền quả phụ Dương phải không?”

Một người đang vác xi măng vứt bao chạy luôn, lần này nhìn rõ rồi, tên này cao tới 1m 9, trông cứ như con gấu chó, cao lớn lừng lững. Bao Thiên Nhạc và Sư Kiến Thành một trước một sau ngăn cản, một bị hắn húc tung, một nhảy lên lưng bị hắn ném đi, tình huống khẩn cấp Dư Tội cầm gạch đập, úi một tiếng, nghi phạm lửa giận ngút trời, không chạy nữa, vơ gạch đuổi lại cảnh sát.

Thời gian qua huấn luyện không uổng phí, cảnh sát truy đuổi tội phạm biến thành tội phạm đổi cảnh sát, đám công nhân hú hét cổ vũ, còn cười đều, Dư Tội nhè luôn chỗ đông chạy, cả đám hết hồn, sợ sự cố, bốn năm công nhân xông vào đè Đại Kháng xuống.

Khi kéo lên mới phát hiện thằng ngốc mũi xụt xịt, cảm lạnh rồi, nhưng không mua thuốc.

Bắt lên xe thẩm vấn ngay, Cẩu Thịnh Dương làm chủ thẩm, câu nào câu nấy như đang rống:” Tối qua làm gì?”

“ Uống rượu.” Đại Kháng không sợ:

“ Uống rượu mà bị cảm à, hỏi mày tối qua có cởi quần làm chuyện hay ho không?”

“ Rống cái đếch, lại chẳng phải chơi vợ anh.” Thế là bốp chát một hồi, Đại Kháng không chịu nổi nữa, kêu đau lên hồi cầu xin: “ ... Chỉ chơi quả phụ Dương một tí mà bị cảm, đứng đánh, đừng đánh, đợi được trả tiền lương, tôi sẽ cho cô ta ...”

“ Đây là cưỡng bức, không phải chơi gái mà trả tiền.”

Đại Kháng bộ dạng rất vô tội: “ Vậy thì sao, tôi phải cưới cô ta, nuôi con hộ cô ta à?”

Rồi, đám hình cảnh dở khóc dở cười, vụ án không hề phức tạp, nhưng mà tình huống ở thôn rất phức tạp, người nhà quả phụ Dương tới đội, mù luật pháp cưỡng bức mù luật pháp, mù luật pháp không phục, còn thấy ủy khuất.

Ngoài sân một ông chú tới đòi công bằng cho cháu hô:” Không thể để nó ngủ miễn phí cháu gái tôi, phải bắt nó đền tiền, ít nhất 1000.”

Khi chi đội trưởng tới nơi thì chuyện đã gần tới hồi kết, chỉ đạo viên rất am hiểu phương thức công tác ở nơi này, pha hai ấm trà, chuẩn bị vài cái bánh thương lượng với cán bộ thôn. Chi phí thuốc men do thôn ứng trước, lại dẫn người trong thôn giúp phá án tới quán ăn bên khu khai phát làm một bữa, thế là trấn an được người nhà nạn nhân.

Lý luận mà nói toàn thành phố có hơn 30 đại đội, trung đội hình cảnh, nơi này khó mà có duyên được chi đội trưởng ghé thăm, xe tới nơi làm liên lạc viên giật mình, vội vàng đi báo, ai ngờ đội trưởng làm cao, tới thì tới, khỏi phải đón. Chi đội trưởng Lý Triêu Đông đi vào trong, không ai đón tiếp, có điều khi thấy cảnh mọi người bận rộn, không giận mà mừng, lại nghe Dư Tội giải thích qua quá trình phá án càng cười không ngớt.

Không còn nghi ngờ gì nữa 6 tiếng phá vụ án ác tính, chưa kể đồn công an 2 tiếng sau mới báo vụ án lên, tóm lại thời gian phá án thực sự chưa tới 4 tiếng, lập kỷ lục rồi.

....

Nông thôn TQ chưa bao giờ làm người ta thất vọng.

Bình Luận (0)
Comment