Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 724 - Q6 - Chương 022: Hối Thì Đã Muộn. (2)

Q6 - Chương 022: Hối thì đã muộn. (2) Q6 - Chương 022: Hối thì đã muộn. (2)

Người ở giữa không cho Dư Tội thời gian suy nghĩ, liên tục dồn ép, ý đồ làm y hoảng loạn, giọng điệu rất hung hăng, đập bàn chỉ mặt, như đối diện với phần tử tội phạm ác tính:” Nói đi, đem toàn bộ tình huống từ khi nhậm chức nói ra, nói thật vào.”

“ Có vài tình huống nói rõ tốt hơn, nếu không để chúng tôi tra ra là khó ăn nói đấy.” Người bên trái vẫn giọng điệu dụ dỗ:

Đúng lúc này Dư Tội lên tiếng, nhưng không trả lời mà quay sang người bên phải: “ Còn anh, có chỉ thị gì không?”

Người đó vốn định dọa dẫm vài câu, bị Dư Tội hỏi trước, hừ một tiếng: “ Không có, anh nói đi, đang hỏi anh đấy.”

“ Tôi nói, tôi tôi tôi nói cái gì? Tôi chả có gì để nói, cảnh sát bắt kẻ xấu, chẳng lẽ còn nhỏ nhẹ à, tôi không tin các anh thẩm vấn cũng theo quy củ, thế này không phải bới xương trong trứng à?” Dư Tội tựa như muốn quanh co kéo dài thời gian:

“ Chúng tôi làm gì không đến lượt anh đánh giá, nói chuyện của anh đi, đừng giả ngây giả ngốc đánh trống lảng.” Người ở giữa cắt lời:

“ Các anh trong quá trình chấp pháp có hành vi vi phạm rõ ràng, chúng tôi có quyền giám sát.” Tên trẻ tuổi tóm lấy cơ hội vỗ bàn quát:

“ À, tôi hiểu rồi.” Dư Tội cảnh giác nhìn đám người này: “ Các vị tra hỏi một đội trưởng hình sự thế này có đúng trình tự không, không ghi âm, không ghi chép, hơn nữa đây là đâu, các anh là ai, chức vụ gì?”

Nói đúng điểm mấu chốt rồi, mấy kiểm sát nhìn nhau, thông thường người vi phạm quy định thấy kiểm sát là run, làm gì còn dám hỏi tới trình tự.

Có điều một vài việc không nhất định là phải làm theo trình tự, người ngồi giữa nhắc:” Anh cũng là người thể chế, thường xuyên phải bắt người, chẳng lẽ trước đó đều xin kiểm sát chúng tôi phê thủ tục. Yên tâm, sau khi trời sáng sẽ hoàn thành toàn bộ thủ tục, giờ đang đêm, đành như thế ...”

Anh vượt quyền, người ta việt vị, thế nào có cách trị anh, thực sự đợi lúc làm hết thủ tục, tra lên tra xuống, có hình cảnh nào sạch sẽ để chịu nổi thẩm tra không, không cần tới một ngày cũng bới ra cả đống vấn đề rồi, họ thừa kinh nghiệm.

“ Đội trưởng Dư, anh là người thông minh, chuyện lớn như thế, một đội trưởng nhỏ như anh, chỉ cấp phó khoa, anh nghĩ mình che đậy nổi à? Bằng việc anh nổ súng, vượt quyền đủ khai trừ rồi. Tranh thủ thành thật khai báo đi, đừng làm tội nặng hơn.”

Diễn trò người tốt người xấu đây mà, Dư Tội không giải thích mà hỏi: “ Vậy tôi phải làm sao?”

“ Có thể sửa chữa.” Kiểm sát giả đóng người tốt nói:

“ Sửa chữa thế nào?” Dư Tội choàng tỉnh, vội vàng hỏi kế:

Người ngồi giữa dùng giọng điệu rất mập mờ nói: “ Kiến nghị của tôi thế này, mau chóng ... Không, lập tức giao đội trị án trên địa bàn xử lý, bao gồm nhân chứng, vật chứng, đều giao họ …”

Mất bò mới lo làm chuồng hả, Dư Tội lại hỏi:” Vậy tôi thì sao đây, dù sao tôi cũng làm rồi, chuyện giao cho người ta, vấn đề các anh bắt tôi gánh, tôi đi tìm ai nói lý?”

Người ngồi giữa mặt co giật, không ngờ y còn dám đàm phán điều kiện, nhưng chuyện khẩn cấp, đành đối phó:” Chuyện bắt cờ bạc là rất bình thường, xử lý lý là nên làm, nhưng vì chuyện này mà nóng vội làm sập chuyện kinh doanh của một khách sạn cao cấp, có phải là hơi quá không ... Hơn nữa dù xử lý cũng đâu đến lượt đội các anh, đúng không?”

“ Đúng.” Dư Tội hỏi lại: “ Tôi chưa hiểu, anh bảo tôi làm cái gì ấy nhỉ?”

“ Còn chưa rõ à, lập tức chuyển giao vụ án cho bên trị an, việc này thuộc trách nhiệm của họ.” Tên trẻ tuổi bắt đầu bực mình:

“ Chuyển giao cũng được.” Dư Tội gật gù, ba người kia vừa mừng thầm, y chỉ bản thân: “ Tôi thì sao, tôi đúng là đánh nghi phạm, còn nổ súng ... Không thể để tôi chuyển giao một cái, các anh khởi tố tôi chứ?”

“ Chuyện của anh phải tính kế lâu dài, chúng tôi có thể không xen vào, để các anh xử lý nội bộ.” Người ở giữa thấy mình phải hạ giọng xuống nước với loại tép riu này là sỉ nhục:

“ Vẫn chưa đủ.” Dư Tội lắc đầu, tỏ ra chưa hài lòng:

“ Được, chúng tôi đảm bảo sẽ không có chuyện gì, đảm bảo sau khi trời sáng, giữ chúng ta chưa từng có chuyện gì xảy ra, được chưa?” Vị mé trái mang tâm thái bớt chuyện nào hay chuyện đấy, chỉ muốn dẹp nhanh chuyện này thôi, đợi việc qua rồi thì xử trí tên đội trưởng này thế nào cũng được:

“ À, cái đó tôi có thể cân nhắc.” Dư Tội hiển nhiên đã nhận ra khẩu khí mấy người này hạ xuống, người khác nhân nhượng thì y lần tới:” Không được, thực sự không được, tôi còn có chuyện khó làm.”

“ Có gì khó nữa?” Người ở giữa cấp thiết hỏi:

“ Khó làm đội trưởng, trong đội có hai mấy người, thiếu kinh phí nghiêm trọng, không thiếu chúng tôi đi bắt cờ bạc làm gì ? ... Vất vả lắm mới bắt được một vụ, nếu không được xu nào, các anh bảo tôi ăn nói với các anh em ra sao? Chuyển giao rồi mọi người uống gió tây bắc cho thống khoái à?” Dư Tội liên tục lắc đầu: “ Không được, không thể thế được, tôi không dám nhìn ai nữa.”

Người ở giữa đang tính toán, dù chuyển giao rồi loại này cũng phải dồn tới đường cùng, đánh mắt với đồng nghiệp, vị mé trái nói: “ Anh chưa hiểu sao, chuyển giao nhân viên đánh bạc cùng chứng cứ, chủ yếu là hình ảnh ... Còn tiền đánh bạc, có thể giao muộn một chút.”

Dư Tội phì cười vỗ vỗ ngực: “ Chỉ thế thôi à? Sao không nói thẳng, các anh nghiêm túc như thế, dọa tôi suýt chết.”

Y cười rồi, mấy người kia cũng thở phào, nếu biết đối phương là loại này họ cũng chẳng cần tốn công như vậy, gọi ra cái quán, anh em nói chuyện vui vẻ có phải hơn không, người ở giữa xem đồng hồ, thúc giục: “ Thời gian không còn sớm, mau mau chuyển giao, tôi nhắc một câu, toàn bộ chứng cứ hiện trường cùng hình ảnh các anh chụp được, không được giữ bất kỳ cái gì.”

“ À, tôi hiểu.” Dư Tội gật đầu, mấy người kia tưởng đã xong, y lại giở quẻ: “ Khoan khoan, để tôi nghĩ thêm.”

“ Lại gì nữa?” Vị ở mé trái sắp điên rồi:

Dư Tội hắng giọng, nghiêm mặt nói: “ Nhìn tình thế này, hình như tôi có thể đưa ra chút điều kiện, bất kể các anh có đồng ý hay không, tiền đánh bạc chúng tôi giữ lại 200 vạn, thiếu một xu miễn bàn.”

Rầm, ngồi ở giữa đấm bàn, chỉ mặt Dư Tội: “Càn rỡ, dám ra điều kiện với kiểm sát à?”

“ Anh yên tâm, anh không đồng ý tôi chẳng muốn bàn với anh.”

Xì, Dư Tội quay đầu sang tỏ thái độ không hợp tác, người ở giữa chỉ mặt Dư Tội, đá cửa ra ngoài.

Khỏi phải nói, chó đi xin ý kiến chủ rồi.

“ Chuyện là thế này, tên đội trưởng đó vô lại lắm, muốn giữ lại chút tiền ... Theo tìm hiểu của chúng tôi, đây là kẻ cầm đầu, hắn chia khách đánh bạc ra làm hai, phía khu mỏ chúng tôi đã trấn áp được rồi, nếu không mau giải quyết, dễ đêm dài lắm mộng .... Giám đốc Thích, anh xem ...”

Trong gian phòng xa hoa, một nam tử trên ba mươi gần bốn mươi mặc áo ngủ, dựa vào ban công, nghe loa ngoài điện thoại, ánh mắt hơi thất thần, rõ ràng tâm tư rối loạn, giang sơn gây dựng được chỉ vài tiếng đã tan tành, tới giờ hắn chưa tiếp nhận được sự thực đó. Không thể ngờ đám cảnh sát thường ngày cúi đầu khom lưng với mình đột nhiên thành khó đối phó như vậy.

Hắn có thể nhờ người ảnh hưởng tới cục trưởng Vương, nhưng hiện không liên lạc được, nghe nói là hình cảnh làm, hắn có người ăn nói được ở sở công an tỉnh, song không tìm được vị tổng đội trưởng kia, phân cục, đồn công an nhé trách hết, mà cái đội hình sự đó ở ngoại ô, bắn đại bác không tới Tần Từ sơn trang.

“ Giám đốc Thích ... Anh xem …” Bên kia nhắc:

“ Cho y, nhất định phải lấy được máy tính chuyển khoản và hình ảnh giám sát.”

Tiếng tút tút kéo dài, hắn bực mình uống một ngụm vang đỏ, không biết vị gì nữa, lửa giận bốc lên, ném thẳng vào bức tranh đắt tiền, rượu chảy ròng ròng như máu..

Bình Luận (0)
Comment