Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 77 - Q1 - Chương 077: Hoàn Khố Tinh Anh. (1)

Q1 - Chương 077: Hoàn khố tinh anh. (1) Q1 - Chương 077: Hoàn khố tinh anh. (1)

Tiếng chuông điện thoại vang lên, là của Đỗ Lập Tài, hắn xem số rồi vội đi ra ngoài, khẳng định là cử xử trưởng Hứa. Người trong phòng đưa mặt nhìn nhau, không ngờ lại liên tục gặp bất lợi tới mức này, đừng nói tổ trưởng, bọn họ cũng rất mất mặt.

“ Anh Cao, sao lại xảy ra chuyện đó được?” Lý Phương Viên thì thầm hỏi:

Cao Viễn bộ dạng bực tức: “ Ai mà biết, thằng nhãi đó quá tà, tín hiệu ở một nơi, người một nẻo, chẳng lẽ bảo tôi phá cửa vào xem có ở đó không à?”

“ Sao cậu ta là biết nguồn phát tín hiệu thứ ba nhỉ, thứ đó được dấu kín lắm cơ mà.” Lâm Vũ Tịnh thắc mắc:

“ Ngay từ đầu tôi nói đó là đứa thành tinh nhất mà.” Cao Viễn đau đầu không thôi:

“ Cậu ta muốn chơi trò trốn tìm à, ăn no rừng mỡ chắc.” Lâm Vũ Tịnh rất không vui, bọn họ có trách nhiệm, nhưng tên học viên kia là thứ có vấn đề, hành vi có vấn đề nghiêm trọng:

“ Cô không biết, bọn này là thế đấy, giờ mỗi lần chúng tôi đi qua là thằng béo lại vẫy tay chào, nó cười rất đểu nữa cơ.” Vương Vũ Vi cảm thấy nhiệm vụ này khiến người ta rất ấm ức:

Đang thì thầm nói chuyện thì cửa mở ra, Đỗ Lập Tài đi vào, mặt rất nghiêm túc: “ Vũ Tịnh, Phương Viễn hai người thay Cao Viễn, Vũ Vi, trọng điểm giám thị số 8 và 11, thay cả xe đi. Tôi nhắc lại thêm lần nữa, đây là nhiệm vụ trọng yếu xử trưởng Hứa nhiều lần nhấn mạnh, nếu ai còn để xảy ra sơ xuất thì không cần chào tôi đâu, về thẳng nhà luôn đi.”

“ Vâng!” Bốn đội viên hậm hực nghĩ, vậy là cái trò chơi ăn no rững mỡ này vẫn phải tiếp tục:

Ở đầu bên kia, cúp điện thoại xong, Hứa Bình Thu chẳng những không tức giận mà còn vui mừng, bì đội ngũ cách đó mấy nghìn km, cuối cùng đã có người đi vào con đường ông ta thiết kế, hơn nữa lại là người được sự kỳ vọng của ông ta.

Đói khổ là người thầy tốt nhất, là lửa thử vàng tốt nhất, dưới sự thúc đẩy của bản năng làm ra chuyện gì hoàn toàn là do bản tính của con người, vậy là con trai của một tên gian thương đúng dự liệu lộ rõ bản chất chọn lối đi tắt, không giống người khác, tới giờ vẫn lang thang kiếm từng hào sống qua ngày đoạn tháng.

Tâm tình ông ta rất tốt, hạ lệnh cho Đỗ Lập Tài ở phương xa tăng cường giám sát, lúc này ngoài cửa sổ là mười mấy chiếc xe cảnh sát men theo đường Tân Hà tiến lên, tiếng còi cảnh sát chói tai vang vọng cả phố, xe cộ né tránh, người qua lại kiễng chân nhìn, thế trận uy phong, làm tâm tình ông ta càng tốt.

Nguyên nhân là thời sự buồi tốm hôm qua đưa tin, vụ án giết người vứt xác 21.1 oanh động toàn thành phố đã được phá, trải qua 26 ngày, đại đội hình sự số hai sang tận tỉnh bên bắt nghi phạm thứ nhất về quy án, hôm nay tới chỉ nhận hiện trường, từ cục thành phố tới sở tỉnh, có không ít người tới quan sát. Vụ án gây ảnh hưởng cực lớn này phải công bố với quần chúng, giới truyền thông tham dự để tuyên truyền tất nhiên là cũng không thể thiếu.

Sầm, cánh cửa nặng nề khoang sau mở ra, nghi phạm Hoàng Á Quyên giống như con thú bị giam trong lồng, nhìn cảnh sát ở ngoài làm bộ dạng xin rủ lòng thương.

“ Xuống xe!” Một nữ cảnh sát ra lệnh, mặt lạnh tanh:

Ngoài vòng cảnh giới của cảnh sát, có mấy trăm quần chúng bao vây xưởng nồi hơi, nữ cảnh sát áp giải Hoàng Á Quyên mang còng toàn thân tới chỗ vứt xác, khi thuật lại quá trình gây án, nghi phạm tỏ ra hờ hững, như đang kể chuyện do người khác làm. Quần chúng vây quanh chỉ trỏ than thở, lòng người vô cảm tới mức nào mới làm ra được loại chuyện đó, huống hồ là chị em cùng nghề cướp của nhau, rồi phân thân hủy xác.

Vụ án không phức tạp, nghi phạm Hoàng Á Quyên và hai người bị hại vốn là đồng hương, làm việc trong ngành giải trí nhiều năm. Hoàng Á Quyên tuổi già xuống sắc, đố kỵ với hai đồng nghiệp trẻ trung xinh đẹp kiếm tiền dễ dàng, lấy cớ giới thiệu khách lừa đồng hương tới nơi thuê nhà, cùng hai nghi phạm khác giết người cướp của.

Tuy vụ án đơn giản song hình cảnh phải truy lùng qua hai tỉnh bốn thành phố mới bắt được nghi phạm, khi vụ án làm rõ, mỗi bước khiến Hứa Bình Thu thở dài cho thói đời. Vô tình nhìn thấy nữ cảnh sát áp giải nghi phạm lại chính là Chu Văn Quyên thì ngẩn ra, sau đó mỉm cười, xem ra đội trưởng Thiệu không hề khách khí với thực tập sinh do mình giới thiệu, trực tiếp đem dùng vào việc quan trọng rồi.

Xác nhận hiện trường hoàn tất, cục trưởng cục công an thành phố tiếp nhận phỏng vấn hiện trường của ĐTH, đến đây thì chẳng có gì đáng xem nữa. Hứa Bình Thu không lộ diện, lặng lẽ theo sau xe về tới đại đội hai ở đường Kính Tông, tiếp đó sẽ là cục trưởng gặp mặt đội thực địa, theo quy trình tiêu chuẩn là khen ngợi một phen, sau đó là khích lệ, ý tứ trọng điểm là: Mau chóng bắt số nghi phạm còn lại về quy án.

Khi kết thúc chuyện buồn chán đó thì đã là giờ tan ca buổi chiều, một đội xe rời khỏi đại đội hai, nhưng khi đến ngã rẽ Hứa Bình Thu quay trở lại, tới cổng thì Thiệu Vạn Qua nhận được điện thoại chạy ra.

“ Có chuyện gì thế xử trưởng Hứa, tôi cũng có chuyện muốn tìm anh.” Thiếu Vạn Qua hớn hở gọi, niềm vui phá được đại án hiện rõ trên khuôn mặt:

“ Vui cái gì, cậu thì có chuyện gì được, không xin người thì xin kinh phí, vụ án chẳng khó gì mà cậu cũng mở mồm không biết xấu hổ à?” Hứa Bình Thu chặn họng trước:

Thiệu Vạn Qua quả nhiên tịt luôn, cấp trên giờ toàn loại bất nhân, trừ cho anh thời hạn phá án ra thì toàn bộ lời hữa khác chỉ hứa xuông.

Hứa Bình Thu vỗ vai cười:” Trước tiên nói chuyện của tôi đi, Chu Văn Quyên thế nào?”

“ Cũng được ạ.”

“ Cũng được là thế nào, cụ thể!” Khi ở hiện trường Hứa Bình Thu có cảm giác lạ, làm hình cảnh bao năm giác quan thứ sáu rất nhanh, nhưng đại đa số thời gian lại không thể dùng ngôn ngữ miêu tả:

“ Thì tố chất nghiệp vụ tạm được, ít nhất không bị hiện trường pháp y làm khiếp sợ, tính cách hướng nội, rất chăm chỉ. Có cô bé này ở đây trong đội không cần luân phiên trực nhật nữa, mỗi ngày quét dọn ba tầng sạch bong, làm anh em trong đội phải áy náy.”Thiệu Vạn Qua kể ra, cảm giác chung là cũng được thật, không có gì đặc biệt:

“ Thế bệnh sợ súng thì sao?”

“ Tôi chuyên môn phái cô bé đó đi bắn đạn thật hai lần, bắn rất chuẩn.”

Hứa Bình Thu nhận ra khác thường ở đâu rồi, đó là trong ấn tượng của ông ta, đây là cô bé nhút nhát, vậy mà không bị hiện trường pháp y của vụ án này làm khiếp sợ, đem so với đám công tử ca, đại tiểu thư trước đó không phải đã là một trời một vực rồi à: “ Vậy nếu giữ cô bé đó ở lại đội có vấn đề gì không? Không cần suy xét tới thể diện của tôi, chỗ quỷ quái này của các cậu, nếu là thân thích của tôi thì tôi đã chẳng đưa tới đây.”

“ Hắc hắc, không có ý kiến gì, chúng tôi cũng rất cần một nữ cảnh sát thực địa, không phải là lần áp giải nữ nghi phạm đã dùng tới rồi sao? Cô bé đó chịu khổ được, đây là điều quan trọng nhất trong nghề này, tất nhiên là không có vấn đề gì.” Thiệu Vạn Qua nói rất chân thành chứ không phải là vì chiều ý lãnh đạo, xong việc lại tranh thủ hỏi:” Xử trưởng Hứa, chuyện của anh xong rồi, chuyện của tôi thì sao?”

“ Xin người thì đợi vài tháng nữa, sắp có rồi, cục thành phố cục không thể quyết nhanh như thế.” Hứa Bình Thu cho rằng là vấn đề tăng cường lực lượng, từ chối thẳng:

Không ngờ Thiệu Vạn Qua lại nói: “ Tôi muốn một thực tập sinh thôi, là Giải Băng.”

Hứa Bình Thu ngớ người không hiểu: “ Cậu ta à?”

“ Làm sao ạ, xử trưởng Hứa có thành kiến với cậu ta?”

“ Cậu thử nói động cơ và nguyên nhân xem, không phải nhà người ta lo lót cậu đấy chứ.”

Bình Luận (0)
Comment