“ Khoan …. Chủ nhiệm Nhâm ngầm cho phép thì tôi có thể nói với cậu ngay ...” Uông Thận Tu đưa một bức ảnh trên di động ra: “ Tra từ sổ sách của họ, Carbamic acid, vừa mới chuyển tới Đại Nguyên hôm nay.”
“ A, hình như tôi từng tháy thứ này ... “ Dư Tội lấy di động ra, trên đó là bức ảnh công thành chiến, tên đá bay vèo vèo:
Uông Thận Tu gật đầu:” Xem ra chúng ta nghĩ giống nhau, thứ này trộm với thạch cao, có thể tạo ra bất kỳ hình dạng gì, còn trong đó chứa gì thì tôi chịu.”
“ Đó là chuyện của tôi.” Dư Tội thu điện thoại lại, nghiêm túc nói:” Còn chuyện nữa tôi phải nói với anh.”
“ Nói đi.” Uông Thận Tu gật đầu:
“ Biết Lật Nhã Phương chứ?”
“ Có tiếp xúc vài lần, tốt nghiệp đại học Columbia Mỹ, giác quan kinh doanh nhạy bén, nghe nói từ thời đi học đã làm quân sư cho cha mình, kiêu kỳ lạnh lùng, đời tư khá kín đáo, không có tai tiếng gì, có vẻ chưa có bạn trai, ít nhất chưa có ai chính thức ...” Uông Thận Tu quả nhiên rất am hiểu thế giới nữ nhân giàu có: “ Tuy nhiên tôi thấy cô ấy ở vài party đáng ngờ, ý cậu là sao, cô ấy có dính dáng gì à?”
“ Không có gì, tránh xa cô ấy ra là được, tránh ngày nào đó anh em khó nhìn mặt nhau.” Dư Tội nói một câu, mồm đầy hơi rượu, nhưng nói hết sức rõ ràng:
…… …..
Phim trường nhiều việc đã xong, chất lên xe vận chuyển đi.
Phía Khách sạn Ngũ Châu còn có một buổi tụ hội, đoàn làm phi tổ chức tiệc tối cám ơn nhà tài trợ, tiệc tới 10 giờ mới kết thúc, Diêu Mạn Lan là người chủ trì công ty, bận rộn tới tận 11 giờ mới xong.
Người sắp đi hết cô chưa đi, tựa hồ đang đợi gì đó, đợi rất lâu có xe đỗ ở bãi, đi nhanh ra đón, ngồi vào xe, cô biết ông chủ tích ngắn gọn, nên nói luôn:” An bài thỏa đáng rồi ạ, tối nay lên đường một phần, mai đi hết.”
“ Phó cục Dư có tới không?” Ông chủ hỏi:
“ Có ạ, theo yêu cầu của ngài, dẫn y đi quanh phim trường một vòng, sau đó ăn một bữa, khó lắm mới đuổi đi được.” Diêu Mạn Lan tuy phụ trách từng việc nhỏ nhất, nhưng cô không rõ mục đích, như bộ phim hoang đường:
“ Được, trong thời gian ngắn đừng về Đại Nguyên, có chuyện sẽ thông báo, đi đi, cho bản thân nghỉ phép, chơi cho vui vẻ.”
“ Cám ơn ông chủ.” Diêu Mạn Lan mở cửa xe đi ra, khom người tới khi xe lùi đi xa rồi mới sợ hãi về khách sạn:
Trong chiếc xe bao phủ bởi bóng tối, lại có một mệnh lệnh truyền đi:” Lão Thân, hàng trong tay anh có thể tung ra rồi, đổi lấy giá tiền tốt, phải cám ơn Mạn Lan đấy.”
Phía đầu kia điện thoại là Thân Quân Hành, hắn đật điện thoại xuống, bảo lái xe tới tiểu khu chính phủ thành phố, chung cu kiểu cũ, nhưng mà nơi đại biểu cho quyền lực, không ai dám coi thường.
Liên hệ với giám đốc Thích, đi qua trạm giác, tập tà tập tễnh lên lầu, Thích Nhuận Thiên ra cửa đón, mời Thân Quân Hành vào nhà, bảo vợ lùi ra, tự mình rót trà, khách khí không ngớt.
Thân Quân Hành đưa chiếc Iphone ra, phát mấy đoạn video, có ăn cơm, ôm ấp mấy nữ nhân, chính là phó cục Dư.
“ Chỉ thế thôi sao?”
“ Có thứ ghê gớm lắm, anh xem thứ văn minh nhất thôi.”
Ái dà, chấn kinh rồi, bốn thân thể trần truồng trên giường quấn nhau làm chuyện dâm uế, Thích Thuận Thiên cười chảy nước mắt:” Lợi hại, thứ này mà anh cũng có được, phục đám người các anh rồi.”
“ Còn cả thu tiền bẩn nữa, cơ bản là từ vấn đề kinh tế tới vấn đề tác phong đều đủ cả. Chứng cứ không thể chối cãi.”
Vậy là quá thừa thãi rồi, Thích Nhận Thiên tắt video, cẩn thận cất di động đi, rút trong ví ra một tấm chi phiếu đưa Thân Quân Hành:” Hợp tác vui vẻ.”
“ Cám ơn giám đốc Thích.” Thân Quân Hành đứng dậy:” Nhưng tôi phải nhắc anh, kẻ này ghê gớm hơn anh nghĩ, đã ra tay thì kết hợp nhiều phương diện, đè cho y không ngóc đầu lên được, đừng nghĩ lột mất cảnh phục của y là xong. Quan trọng nhất là đừng để y biết là ai làm.”
“ Ha ha ha, thứ này lộ ra thì y chẳng còn là cái gì nữa rồi, kẻ thù của y vốn có cả đồng đều lăm le làm thịt y. Anh yên tâm đi, tôi có cách đối phó với loại người này.” Thích Nhuận Thiên tiễn khách ra tới tận xe:
Trong nụ cười đắc ý của giám đốc Thích, có kẻ hắn nghĩ, cuộc đời người kia đã bị bóp chết trong tay hắn rồi, còn với với Thân Quân Hành, kế hoạch ông chủ mưu tính mấy tháng sắp bắt đầu ...
Rạng sáng ngày mùng 9, một chiếc xe hàng lọt vào tầm giám sát không có chút nào bất ngờ đi tới xã Các Thượng, xe đi vào xưởng than Tinh Nhuệ, khi đi ra thì hàng đã rỡ xuống.
Bốn bao polyurethane, không biết làm gì, nhưng chắc chắn không liên quan tới rửa than.
Phòng chỉ huy cực kỳ hưng phấn, đáp án sắp xuất hiện rồi.
10 giờ, phòng số 9 truyền tới một tin tức mới, đơn vị chống ma túy tỉnh Thiểm Tây cung cấp tin tức, băng nhóm ma túy họ theo dõi nhiều tháng khả năng có giao dịch lớn trong thời gian tới, độ tin cậy rất cao, tin tức này kết hợp với tình hình ở Đại Nguyên đã có thể xác thực.
Chiều ngày hôm đó cũng không có gì bất ngờ, đối tượng giám sát trọng điểm Mã Thước, Diêu Mạn Lan, Thân Quân Hành toàn bộ rời Đại Nguyên. Trò này không qua mặt được cảnh sát chông ma túy, những kẻ đứng sau màn sẽ không tiếp xúc với ma túy, khả năng bắt được chúng là gần bằng 0, trừ khi có chứng cứ trực tiếp.
Có lẽ moi ra nguồn ma túy là đòn trí mạng với chúng.
Chuyện đang phát triển theo phương hương đó, rất nhiều nhân vật phụ son phấn xuất hiện, Ngô Bái Long đội trưởng bảo an Đài Viên, đám Lý Đông Dương, Tôn Địch vào tù ra tội, còn có tên lưu manh nổi danh tây thành là Dương Thiết Thành.
Có hai số điện thoại liên tục liên hệ với những kẻ này, một ở đường cao tốc, một chưa thể xác định, có điều theo kinh nghiệm thì sắp giao dịch rồi.
“ Thời gian giao dịch chắc chắn là hôm nay.” Lý Lỗi chỉ tin tức đơn vị anh em gửi tới, hai chiếc xe đang tới đường cao tốc Thiểm Tây, theo tính toán 5 tiếng nữa tới Đại Nguyên: “ Phó sở trưởng Hứa, xem ra hôm nay là trận cuối cùng rồi, vài tiếng nữa phân hơn thua.”
Người phòng số 9 vô cùng hưng phấn, dù thương thảo bố trí suốt cả đêm cũng không tỏ ra mệt mỏi.
“ Chính ủy Vạn, bố trí lực lượng của các anh không có vấn đề gì chứ?” Liên lạc viên Đoạn Khiếu Vân hỏi, tựa hồ còn do dự:
“ Không thành vấn đề, tất cả vào vị trí ...” Vạn Thụy Thăng mở bản đồ 3D phân bố lực lượng, chủ lực là tổng đội đặc cảnh, gần như điều động tới cả lực lượng dự bị, báo cáo toàn bộ đã bố trí xong xuôi:
Tổng cộng hơn 1000 cảnh sát, dù dấu ma túy, chế ma túy hay bán ma túy, lý luận đều không có khả năng sơ sót.
“ Mọi người bổ xung gì không?” Lý Lỗi hỏi, nín nhịn nửa năm, đã tới lúc cảnh sát nở mày nở mặt:
Sử Thanh Hoài là người đưa phương án bao vây này, cố nén hưng phấn, hắn muốn thể hiện tốt trước người TW, điềm tĩnh nói: “ Phương án là chết, khi hành động thực sự phải tùy cơ ứng biến ... Chúng ta dốc toàn lực rồi, các thiết bị thông tấn, theo dõi đều dùng hết, tôi nhắc chỉ huy nhất định phải đồng bộ, ngàn vạn lần để xảy ra sai lầm mạnh ai nấy làm.”
“ Ý kiến này rất hay.” Ấn tượng của Lý Lôi với Sử Thanh Hoài rất tốt, ôn hòa, cẩn thận, chấp hành mệnh lệnh rất tốt: “ Phó sở Hứa, tôi kiến nghị mời sở trưởng Thôi tọa trấn, sự kiện ngăn cơn sóng giữ này nhất định phải do ông ấy rồi.”
Lão Hứa suốt cả đêm không nói được mấy câu:” Đừng trách tôi hất nước lạnh, từ đầu tới giờ chúng ta chỉ có manh mối gián tiếp, đừng nói nguồn ma túy, bã ma túy còn chẳng có, chúng ta giăng lưới lớn tới mấy cũng không bắt được cá đâu.”