Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 856 - Q8 - Chương 002: Nằm Im Cũng Trúng Đạn. (2)

Q8 - Chương 002: Nằm im cũng trúng đạn. (2) Q8 - Chương 002: Nằm im cũng trúng đạn. (2)

“ Đồn chúng ta à, sao thế được?” Thử Tiêu thất kinh, nếu thế thì nghiêm trọng quá:

“ Chuyện là thế này ạ, nghi phạm tự xưng là sĩ quan cảnh sát đồn chúng ta, họ Nghiêm, mà cả đồn chúng ta chỉ có anh thôi ...” Dân cảnh tới gần thì thầm: “ Nữ nhân đó xem chừng có vẻ trái tim tan nát, hơn nữa không phải tới báo án, mà là tới tìm tình lang ...”

Lại còn thế nữa, mẹ nó, chỉ đạo viên Nghiêm nổi giận đá tung ghế: “ Vớ vẩn, tôi làm quái gì có bản lĩnh lừa cả tiền lẫn sắc, nếu có còn làm cảnh sát làm gì, lương mười năm còn chẳng bằng người ta đi lừa một lần.”

Chuyến này điên thật rồi, Tiêu ca vểnh râu trợn mắt, tội phạm bây giờ càng ngày càng láo toét, đóng giả cảnh sát cũng không thiếu, cơ mà mẹ nó chứ, đóng giả thì đóng giả, sao để lão tử nằm im cũng trúng đạn. Chỉ đạo viên Nghiêm hùng hổ xuống lầu, tới phòng thẩm vấn, nữ nhân kia vẫn đang khóc lóc sướt mướt đòi gặp cảnh sát Nghiêm, chưa tin mình bị lừa ...

Oa, mỹ nữ.

Em gái đí nhuộm tóc vàng rực, da trắng như tuyết, vóc người lả lướt, nước mắt liên miên, bờ môi xinh mím lại, thương tâm vô hạn làm Tiêu ca muốn ôm vào lòng vỗ về vô cùng.

Dân cảnh đứng lên kính lễ, sau đó giới thiệu với cô gái: “ Đó là chỉ đạo viên trong đồn chúng tôi, chỉ có anh ấy họ Nghiêm.”

“ Chào cô, tôi là Nghiêm Đức Tiêu, cô nhìn tôi xem có giống kẻ lừa đảo không?” Nghiêm Đức Tiêu nghiêm mặt nói:

Nữ nhân đó lau nước mắt, nhìn Nghiêm Đức Tiêu từ trên xuống dưới đầy vẻ không tin, sau đó lại òa khóc, hiểu ra mình bị lừa rồi, nức nở nói:” Nếu anh ấy mà trông xấu xí như vậy thì tôi tới mức bị lừa không?”

Tiêu ca cạn lời rồi, cảm thấy mình đang bị xỉ nhục.

Đám dân cảnh cố nén cười, phải nói rằng người ta cũng chả sai, nhưng hình tượng chỉ đạo Nghiêm tuy không ra sao cũng đừng nói ra trước mặt chứ, xấu đâu phải lỗi của lãnh đạo.

Thử Tiêu bẽ mặt lắm, đây là loại si tình tới ngu người rồi, nén giận đi vài bước tới xem lời khai.

Tình tiết vụ án thì quen tới nát rồi, tình cờ gặp soái ca mặc cảnh phục, sau đó cô gái trong quá trình gặp gỡ biết cha mẹ hắn là cán bộ quốc gia, có nhà có xe, thế là chẳng tốn mấy thời gian đã lên giường với nhau, không cần biết cô gái đó nói hai người triền miên lãng mạn ra sao, Tiêu ca đã nhìn thấu kết quả: “ Vậy là hai người gặp nhau qua tính năng lặc di động ghép cặp đôi của WeChat?”

(* lắc di động, nếu cùng thời điểm đó nếu có người ở gần cũng lắc máy thì hai người được ghép đôi).

“ Vâng ạ.” Cô gái xụt xịt, không sao tiếp nhận được hiện thực:

“ Quen nhau qua mạng, chat chít qua mạng đã đành, lên cả giường luôn, có cẩu thả quá không?” Thử Tiêu bị IQ của nạn nhân làm nhăn mặt:

Cô gái ngừng khóc ngay, trừng mắt.

Thử Tiêu chẳng chú ý tới vẻ mặt thay đổi của nạn nhân, tiếp tục:” Hiến thân tùy tiện cũng được, tài khoản mà cũng hiến tùy tiện thế à? Kể chi tiết xem nào, hiến thế nào? Bao lần? ”

Không thấy trả lời, Tiêu ca phát hiện ra mình lỡ lời thì đã muộn, bốp, cái túi xách ném thẳng vào mặt, cô gái rít lên: “ Đồ lưu manh.”

“ Này, ăn nói kiểu gì thế, lừa cô lên giường lấy hết tiền thì gọi là tình lang, phá án giúp cô thì thành lưu manh à? Tôi hỏi chi tiết cô đưa tiền cho hắn ra sao, có bảo cô kể chi tiết trên giường đâu.” Tiêu ca cũng nổi nóng:

“ Lưu manh, lưu manh ... Cảnh sát thối .... Hu hu ... Tôi không muốn sống nữa ...”

Cô gái vơ bừa bãi đồ trên bàn ném linh tinh, chân đạp bừa bãi, giày cao gót bay đi, trúng ngay đồn trưởng vừa vội vàng đi vào, đồn trưởng á một tiếng ôm mặt nhìn cảnh hỗn loạn, cô gái ôm mặt gục xuống bàn khóc.

May là đồn trưởng từng trải rồi, hơn 40 rồi, ở cơ sở lâu đã luyện thần kinh tới mức không ngạc nhiên với bất kỳ chuyện gì nữa, an bài nữ cảnh sát khuyên nhủ, mắng chỉ đạo viên vài câu, không hiểu chuyện, nói lời không chú ý v..v...v... Còn bảo Thử Tiêu xin lỗi mới làm cô gái nín khóc, sau đó hòa nhã hỏi chi tiết.

Đúng là chi tiết lừa gạt, không phải trên giường.

Nghiêm Đức Tiêu bị đồn trưởng đánh mắt đuổi đi rồi, con bà nó, bị chửi chẳng làm gì được, người dân chửi canh sát có lý, không có tội, thôi, quen phải nuốt giận rồi.

Khó lắm mới bình phục được tâm tình chuẩn bị về nhà thì một nhóm người xông vào sân đồn, bà già đi đầu gọi Thử Tiêu: “ Cảnh sát, đồng chí cảnh sát, chúng tôi muốn báo án, con gái tôi bị lừa.”

“ Hả, lại lừa tiền lừa sắc à?” Thử Tiêu nhìn cô gái che mặt sau lưng bà già mà giật mình:

“ ... Con gái tôi có thai ba tháng rồi , đi khắp nơi tìm người không được ... Cái con chết tiệt này ... sướng chưa, nói không nghe.” Bà già mắng một câu khóc, sau lưng toàn là thân thích nữ cũng khóc theo:

“ Tiểu Liêu ... Mau ra tiếp khách, à tiếp án, vào đi, vào đi ...” Thử Tiêu mời đoàn người báo án vào trong, ngồi xuống là khóc, nếu không kiên nhẫn thì không thể nghe được vụ án thế nào, mà hắn chả có kiên nhẫn, mà đoán chừng vụ án cũng đơn giản thôi, giống em tóc vàng đầu đất trong kìa, chỉ phức tạp ở phá án:

Nhìn nữ đồng chí khóc nấc liên hồi, Tiêu ca cảm thấy đáng thương, đồng thời cũng tức giận, rồi hoang mang, nữ nhân bây giờ gian lắm, tìm đâu ra nhiều em gái thuần khiết thế, ngủ không lấy tiền lại còn cho tiền.

" Nhân tài, sao mình không gặp em nào ngốc như thế, cưới phải cô vợ tinh hơn trộm, tiền lương tiền tư bị lộ sạch."

Nhìn trong đồn nhốn nháo, Thử Tiêu lặng lẽ chuồn mất, dù sao là chỉ đạo viên chủ quản công tác tư tưởng chính trị, chuyện nghiệp vụ có thể không quản thì tránh dính vào, nhất là mấy chuyện này, có mà tìm tới Tết chả ra.

Két, một cái xe cảnh sát đỗ ở cổng đồn, tựa hồ chuẩn bị đi vào, nhảy xuống xe là Hùng Kiếm Phi vẫn bộ dạng như thổ phỉ chuẩn bị xuống núi hành nghề, chưa nói gì đã kéo tay Thử Tiêu cầu khẩn: “ Cậu phải giúp tôi đấy.”

“ Í, có chuyện gì mà khiến cậu sợ thành thế này?” Thử Tiêu thấy tên thần kinh như dây thừng này lại khẩn trương như thế, chắc chắn không phải chuyện nhỏ rồi:

“ Cứ lên xe rồi nói ... Tôi hết cách rồi, lần này hại chết tôi, 2 tháng xảy ra 19 vụ lừa đảo, hôm qua trong địa bàn của tôi xuất hiện liền 3 vụ, chi đội trưởng gọi tôi lên chửi mấy lần rồi, cả đội ra sức đào manh mối mà cái lông của thằng lừa đảo cũng không thấy.”

Thử Tiêu nghe mà tròn mắt, trong địa bàn của đội hình sự đường Khai Hóa có một chợ bán xe cũ, vụ án xảy ra ở đó, đều là loan tin bán xe giá rẻ để lừa đảo, dụ khách gặp mặt giao dịch, xem xe trả tiền, vậy mà xe chẳng thấy mà đã trả tiền, với IQ của Gấu Chó, 2 tháng rồi chưa hiểu sao lừa được tiền.

“ Ài, có phải bên kia cố ý nói là xe buôn lậu, xe tang vật, thiếu giấy tờ, cho nên giá đặc biệt rẻ, yêu cầu giao dịch bảo mật, nắm bắt tâm lý hám lợi nhỏ của người mua ... Một người xem xe, thích hợp rồi mới gọi điện về bảo người khác trả tiền ... Kết toán xong là không liên quan? Xe cũng chả có. ” Thử Tiêu vỗ trán suy đoán:

Hùng Kiếm Phi hoang mang: “ Hình như là thế.”

“ Cái này khó tra lắm, kẻ gây án căn bản không phải ở bản địa.” Thử Tiêu thở dài vỗ trán, gặp phải loại vụ án này coi như xong rồi, đối phương khốn nạn lắm, lừa số tiền đủ nhỏ để cảnh sát ngại tra rồi vỗ mông chuồn mất:

Bình Luận (0)
Comment