Câu nói đùa của Lạc Gia Long làm Thử Tiêu thấy nhân phẩm hôm nay bị xúc phạm quá nhiều, không nhịn nổi nhảy vào bóp cổ, làm hắn vội vàng hô lên sẽ toàn lực ủng hộ họ phá án.
Cuối cùng dưới sự uy hiếp của hai người anh em, Lạc Gia Long đành bỏ thời gian phân tích vụ án, bước đầu tiên chỉ định Thử Tiêu và Gấu Chó làm người bị hại, tin tức được gửi qua tin nhắn, ai động lòng tham rẻ liên lạc với chúng là sa lưới rồi.
Bước thứ hai, chủ yếu dựa vào kỹ xảo ngôn ngữ khơi lên long tham, ví như, anh ơi, xe chúng tôi là xe tang vật, anh hiểu mà, nếu không làm sao có giá rẻ thế.
Tóm lại không cần biết xe ăn trộm hay xe buôn lậu, được cái là rẻ giật mình, BMW chỉ 10 vạn, Passt 2 vạn, Audi chỉ 5 vạn, còn nếu là xe trong nước, chỉ vài nghìn.
Đúng rồi, còn không cần trả tiền trước, gặp mặt thử xe sau đó mới trả tiền, phía bán free ship luôn, quá ngon.
Rẻ quá, gần như là tiền mua sắt vụn luôn, lái dăm ba tháng bị CSGT bắt mất cũng lái, mua xe khác sợ gì.
Lạc Giả Long giơ tay ngăn cản Hùng Kiếm định hỏi kết quả, nhấn mạnh: “ Chú ý tôi là kẻ lừa đảo, tôi sẽ lấy cớ là cảnh giác, chỉ để một người tới thử xe, hơn nữa nói là là không yên tâm thì không cần mang tiền, bảo bạn cậu chuẩn bị sẵn, vừa ý thì lái xe đi, tiền gửi vào thẻ là được ... Nếu không thì coi như không quen, đủ an toàn chưa?
“ Đủ rồi.” Hùng Kiếm Phi gật đầu, nói ra nghi vấn lớn nhất của vụ án: “ Nhưng mà nạn nhân không gặp được người bán đã hồ đồ đưa tiền, hơn nữa người gửi tiền còn nói là nhận được điện thoại của bạn mình nhờ chuyển tiền mà...”
“ Đừng vội, giờ bắt đầu, Gấu Chó, tôi bảo cậu tới đường nào đó thử xe, cậu thương lượng với Thử Tiêu, nhận được điện thoại thì trả tiền ...” Lạc Gia Long biết cái đầu Gấu Chó chậm chạp nên giải thích rất kỹ: “ Gấu Chó tới điểm chị định, gọi điện cho tôi là đã tới, vụ lừa đảo bắt đầu ở đây, chuyện cần làm là khiến Gấu Chó không gọi được điện thoại.”
Nói rồi đi ra bàn mó máy thiết bị, bấm một phát di động của Gấu Chó reo lên, bấm phát nữa lại reo, làm Gấu Chó thất kinh.
“ Mỗi giây tôi có thể gọi cho cậu 20 lần, cậu trừ tắt máy thì không còn cách nào khác, kể cả cậu không tắt máy cũng thế, tôi lợi dụng thời gian cậu không thể gọi điện, lừa tiền Thử Tiêu.”
Thử Tiêu kinh ngạc, di động của hắn đang reo, số hiện thị là Gấu Chó, mà Gấu Chó rõ ràng đã tắt máy, hắn liền thử nhận máy.
“ ... A lô, anh là bạn Gấu Chó à, anh ấy đang thử xe, nhờ tôi bảo anh chuyển tiền ... đơn giản không? Hoặc lợi hại hơn thì qua trao đổi điện thoại đã ghi âm, sau đó dùng phần mềm bóp méo giọng giống Gấu Chó, bảo gửi tiền vào tài khoản chỉ định.” Lạc Gia Long nhìn Gấu Chó thộn mặt: “ Hiểu chưa, đây là phiên bản nâng cấp của lừa đảo qua mạng đấy.”
“ Vậy là nghi phạm có thể ở bất kỳ nơi nào rồi.” Tinh thần Hùng Kiếm Phi xuống hẳn, vụ án này hắn thấy hỏng rồi:
“ Đúng thế đấy, các hình thức lừa đảo mới đều từ vùng ven biển truyền vào nội địa, cách chúng ta mười vạn tám ngàn dặm, giờ có câu, một tỷ dân thì 900 triệu kẻ lừa đảo, thực sự nhiều không đếm xuể ...” Lạc Gia Long nhìn Hùng Kiếm Phi ỉu xìu mà thương hại: “ Vụ án của Gấu Chó còn là loại thô thiển đấy, nhưng là loại tội phạm lưu động, lừa xong là tới chỗ khác, vì thế càng khó bắt, huống hồ giá trị tài sản thấp, không đáng tung lực lượng truy bắt.”
“ Vậy là hết cách à?” Hùng Kiếm Phi hiểu điều Thử Tiêu nói rồi chả ai phê duyệt cho hắn kinh phí vượt địa bàn bắt mấy tên lừa đảo nhỏ này:
Lạc Gia Long nhún vai bất lực: “ Các cậu tới phân cục Cổ Lâu mà xem, nơi đó xảy ra vụ án lừa đảo nhiều nhất, hơn nghìn vụ án chất ở đó không phá nổi ... Giờ người bị lừa còn chả buồn báo lên nữa là, cậu lại vụ nào cũng lập án báo cáo, chết cậu rồi còn gì?”
Vừa nói tới đó có điện thoại, Hùng Kiếm Phi nhận máy một cái, nói vài câu chửi um lên: “ Mẹ nó, lại vụ án lừa đảo bán xe nữa, không cho lão tử sống nữa rồi.”
Nói xong quên cả tạm biệt, vội vàng chạy đi, Thử Tiêu đuổi theo gọi lớn:” Này, này, cậu có về gấp thế cũng có làm được gì đâu, cả đống vụ bỏ đó rồi còn gì.”
Đúng rồi, Hùng Kiếm Phi khựng người quay loại, giống như toàn thân ngứa ngáy không mà không sao gãi được, gần như tuyệt vọng nói: “ Vậy tôi phải làm sao bây giờ, xem ra tôi hết làm đội trưởng rồi, lập án một đóng không phá được, thành trò cười trên chi đội rồi.”
Hùng Kiếm Phi là người cuối cùng trong tiểu tổ Gai Độc được đề bạt, thực sự là hắn tích công quá nhiều rồi, chả lẽ làm đội viên suốt? Thế nên cục trưởng Hứa mới cố đưa hắn lên làm đội trưởng trung đội hình sự, nhưng mà làm Hùng ca làm lãnh đạo tới muốn khóc rồi, xung phong hãm trận thì hắn là mãnh tướng, nhưng khi làm chỉ huy thì loạn hết.
Phương diện này Tiêu ca giỏi hơn nhiều, kéo tay hắn an ủi:” Nghĩ thoáng chút, giờ kẻ ăn không ngồi rồi nhiều lắm, cậu không gây họa, không tham ô hủ bại, thế là đồng chí tốt rồi, cậu cũng hết cách rồi, có gì mà mất mặt.”
Rồi, Hùng Kiếm Phi giận rồi, nhà nghèo tính thối, độc thân cứng đầu, IQ đáng ngại, thế nên tự tôn cực cao, bóp cổ Thử Tiêu lắc lấy lắc để: “ Cười tôi à? Tôi khổ thế này mà cậu còn cười à?”
“ Á, nhẹ chút Hùng ca ... Nghe tôi nói, buông tôi ra ... Tôi và cậu giống nhau, hận không thể bắt bọn lừa đảo đó về mà ... Á, tôi có cách, có cách rồi ... “ Tiêu ca cấp sinh trí rối rít la lên:
“ Bằng vào cái mặt cậu, ngoài ăn ra thì làm được gì?” Hùng Kiếm Phi thất vọng tới không muốn đánh Thử Tiêu nữa, buồn bã bỏ đi:
“ Gấu Chó, nghe tôi đã.” Thử Tiêu đuổi theo: “ Chúng ta đều hồ đồ cả rồi, sao quên mất một người.”
“ Ai?”
“ Dư Tiện.”
Hùng Kiếm Phi dừng bước ngay, mắt vừa sáng lên một chút lại xìu xuống: “ Nhưng bắt đám người này chủ yếu là vấn đề kinh phí và lực lượng, Dư Nhi giỏi tới mấy làm sao biến ra được tiền.”
“ Đúng là, tôi không muốn chửi cậu ngu, nghĩ xem sở trường Dư Nhi ở đâu, tới Trang Tử Hà một chuyến, đủ kinh phí tiêu mấy năm không hết, giờ cậu ta dẫn dắt tổ chi viện, đơn vị khác nhờ giúp đỡ còn cần tiền à?”
A, đúng, đôi mắt của Dư Tội đặc biệt chuẩn, đi tới đâu có tiền là nhìn ra ngay, phá án mà toàn giàu lên chứ chả nghèo đi, đó là tố chất ưu tú của người làm lãnh đạo cảnh sát, người thành thực như Hùng ca cả đời không học được.
“ Nhưng mà chuyện nhỏ xíu này mà không làm được, vả lại chuyện nhỏ quá không mời được cậu ấy đâu.”
“ Đi, cậu ta lên mặt với ai chứ dám lên mặt với anh em ta à, yên tâm, chỉ cần mời được Dư Tội, cho dù không bắt được kẻ lừa đảo cũng lừa về được tiền, bọn lừa đảo còn có tiết tháo hơn cậu ta.” Thử Tiêu kéo Hùng Kiếm Phi đi, vừa đi vừa gọi điện cho Dư Tội:
Á, thằng chó đó không thèm nhận máy, thằng này láo, hai anh em nổi điên rồi, vốn còn có chút ngại, giờ hết luôn, Thử Tiêu nhờ quan hệ ở tổng đội hỏi, hỏi đi hỏi lại từ miệng Uông Thận Tu hỏi ra được tin tức cả hai thất kinh ...
Tiểu tổ chi viện uy danh hiển hách, không ngờ sắp bị rút biên chế rồi.
Số cái thằng đó sao thế chứ, chả yên ổn được mấy ngày.
….. …..