Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 871 - Q8 - Chương 017: Dùng Nói Dối Đáp Lại Nói Dối. (2)

Q8 - Chương 017: Dùng nói dối đáp lại nói dối. (2) Q8 - Chương 017: Dùng nói dối đáp lại nói dối. (2)

Cuộc sống nề nếp của Biện Song Lâm xuất hiện gợn sóng nhỏ, bị quản giáo gọi, lần nữa rời khu trại giam, ngồi ở cùng cái bàn đối diện cùng với hai người, hắn thở dài.

“ Này, coi bộ không muốn gặp chúng tôi nhỉ?” Thử Tiêu trêu chọc:

“ Vừa rồi không phải nói hăng lắm sao, thế nào mà câm rồi?” Dư Tội khiêu khích:

Biện Song Lâm biết hai người này e là không buông tha cho mình, uể oải nói: “ Hai vị, chúng ta trước không thù, nay không oán, có cần đuổi rát như vậy không, tôi thực sự không giúp được.”

“ Nhất định được, anh đảo lộn câu chuyện hay như thế, mồm mép tốt như thế, lãng phí thì tiếc quá, chúng ta tâm sự thật tốt.” Thử Tiêu cười dâm:

“ Có thể cho điếu thuốc không?” Biện Song Lâm đưa ra yêu cầu:

“ Đừng bảo tôi cho, ở ngay trong túi tôi, anh có bản lĩnh cứ lừa đi.” Thử Tiêu dụ dỗ:

“ Sao tôi dám lừa cảnh sát, với lại lừa sao được anh, vừa gặp một cái tôi biết anh là người thế nào rồi.” Biện Song Lâm ngiêm túc nói:

“ Ồ, thế nào?”

“ Nhãn quang sắc bén, nhất định là hình cảnh, vóc dáng này, chắc chắn là lãnh đạo, trẻ thế này làm lãnh đạo hẳn phá đại án, lại còn do giám đốc trại đích thân tiếp đãi, không phải nhân vật tầm thường ...” Biện Song Lâm nói vài câu đã làm Thử Tiêu cực kỳ sảng khoái, thuận tay ném cả bao thuốc cho hắn:

Dư Tội vỗ trán: “ Thử Tiêu à, bị lừa rồi.”

“ Cái gì?” Thử Tiêu nhìn Biện Song Lâm dương dương đắc ý rít thuốc, vắt chân chữ ngũ, chẳng còn bộ dạng cung kính trước đó, cướp bao thuốc lại, có chút bẽ mặt, mẹ nó mất mặt quá thể, bị lừa thế này sơ cấp quá, Tiêu ca không phục, vừa rồi là lơ đễnh thôi, không tính:

Biện Song Lâm nhả làn khói: “ Anh như thế, tôi không giúp được.”

“ Tôi thế nào?” Thử Tiêu bị lừa như bại não làm rất không vui:

“ Thông minh kém vậy mà còn định chơi tâm kế với kẻ lừa đảo sao? Chẳng trách bị án lừa đảo làm khó, tôi nói này, người như anh mà đi ra cho bêu mặt, chỉ làm người ta thấy khâu tuyển dụng cảnh vụ có vấn đề nghiêm trọng.” Biện Song Lâm nói không đùa chút nào:

“ Mẹ mày, muốn kiếm kích thích à?”

Dư Tội ngăn cản Thử Tiêu, nháy mắt với hắn, chỗ thế này phạm nhân có thể nổi giận, cảnh sát bên ngoài không được làm càn, phía trại giam nhất định không cho.

Thử Tiêu hiểu ra, nhìn người ta thong thả nhả khói căn bản không coi ai ra gì, té ra thằng khốn ngay từ đầu đã chơi đùa cảnh sát:” Mày nghĩ tao không làm gì được mày à?”

“ Được, nhưng anh chẳng có cơ hội, một cảnh sát hút thuốc là 10 đồng, đi giày da bán ngoài đường, cổ áo có vết ố, thế thì ảnh hưởng có hạn thôi, tối đa là khoa trưởng, nói không chừng chẳng phải chính chức. Bị vụ án làm khó, tới trại giam đi đường tắt chứ gì? Chẳng dấu gì anh, người như anh tôi gặp mấy chục vụ.” Biện Song Lâm lên mặt:

Thử Tiêu á khẩu, nhưng Dư Tội thì mắt càng sáng hơn dỗ dành Thử Tiêu: “ Đừng giận, đừng giận, hắn ý đồ chọc giận chúng ta để chúng ta ra tay, sau đó được đưa về phòng, có cớ không gặp nữa đấy.”

Biện Song Lâm nhướng mày, chẳng nói gì cả.

“ Anh không hề lạc hậu, ở hoàn cảnh khép kín thế này còn biết khác biệt lừa đảo bây giờ và mười năm trước, biết lừa đảo qua mạng nữa, thật không đơn giản, có phải chưa bao giờ ngừng nghiên cứu, anh cơ hội này, giáo viên phổ biến pháp luật như anh chắc là khách quen của thư viện trại giam.” Dư Tội tiếp tục bổ xung: “ Tôi nghĩ không phải anh tụt hậu mà càng giỏi hơn trước kia.”

“ Đúng là trò cười, chả lẽ anh có tài tiên tri, đoán ra tôi sắp gây án, vậy tăng thêm hình phạt đi.” Biện Song Lâm dửng dưng thách thức:

“ Tăng thêm thì không, giảm bớt có cơ hội đấy, có lẽ anh không bận tâm tới kỳ hạn chưa tới một năm, vậy có điều kiện gì cứ nói.” Dư Tội nhún nhường:

“ Ha ha ha, tôi hỏi anh, dưới tình huống bình thường, cảnh sát có tin kẻ lửa đảo không?”

“ Hẳn là không.”

“ Nên kẻ lừa đảo càng không tin cảnh sát.” Biện Song Lâm làm Dư Tội nghẹn luôn:

Thử Tiêu thấy mâu thuẫn không thể hóa giải, với lại chướng mắt với tên này, đình gọi Dư Tội đi, Dư Tội đứng lên: “ Anh có thể không tin, có điều anh vẫn có hai lựa chọn, thứ nhất tôi sẽ tranh thủ cho anh cơ hội tạm tha, thời gian không dài, phải xem biểu hiện của anh.”

“ Nói điều kiện thứ hai đi.” Biện Song Lâm khinh bỉ:

“ Tôi sẽ chuyển anh tới một nhà giam có điều kiện ác liệt nhất, quản lý tệ hại nhất, nhờ người ta chiếu cố đặc biệt cho anh.” Dư Tội trở mặt, ghé người gần thì thầm: “ Đcmm, đùa với tao à, tao đảm bảo một năm cuối của mày còn khốn nạn hơn 10 năm trước cộng lại, đảm bảo mày phải khóc gào từng ngày.”

Biện Song Lâm bị ánh mắt tàn nhẫn của Dư Tội làm thất kinh.

“ Ha ha ha, suy nghĩ rồi trả lời tôi nhé.” Dư Tội đứng lên một cái lại cười tươi như chưa từng có chuyện gì: “ Lừa anh thôi, chúng tôi là cảnh sát đi giày mười đồng, quần áo nhàu nhĩ ấy mà, làm gì có năng lực lớn như thế.”

Cửa đóng lại, biến cố đột ngột làm Biện Song Lâm bất an, khi bị quản giáo đưa đi, không ngừng quay đầu nhìn Dư Tội khoác vai Thử Tiêu đi hướng khác, thật giả thế nào, hắn không phán đoán được.

Hai người quay về nơi ở tạm thời do trại giam an bài, Thử Tiêu cười hả lòng: “ Lừa hay lắm, chúng ta làm quái gì có khả năng chuyển trại giam của hắn, nhưng hắn học luật pháp, nhìn ra đấy.”

Đương nhiên là không có, bọn họ tới đây còn phải xin phép mà, Dư Tội ngả mình xuống giường, mách nước cho Thử Tiêu: “ Tôi nói không nhiều, chắc hắn không đoán ra lai lịch của tôi đâu, với lại hắn là người thông minh, vậy chúng ta lợi dụng sự thông minh của hắn, vì người thông minh không muốn mạo hiểm, chúng ta làm hắn lo lắng trùng trùng tự mình nhảy vào tròng ...”

Di động trong túi cứ reo mãi, Lạc Gia Long nhìn một cái, điện thoại của Thử Tiêu, trực tiếp ngắt luôn.

Uông Thận Tu cũng vừa mới ngắt điện thoại, là của Tiêu Mộng Kỳ, tập trung nghe giảng.

Đây là loại khóa huấn liệu kiểu hội đàm, tổ chức ở khách sạn Thiên Ngoại Hải, bên tổ chức tới hai người, thuê phòng hội nghị hơn trăm, số người tới là hơn 60, đương nhiên người ta không làm từ thiện, nộp 188 đồng tiền hội phí mới được mời.

Lạc Gia Long đếm đầu người có hơi bất ngờ, không biết có cả loại kiếm tiền thế này, Uông Thận Tu nói nhỏ: “ Đây là giá nhập môn thôi, nếu muốn đoàn trưởng đích thân truyền thụ phải trả tới 4 con số.”

“ Đoàn trưởng là gì? Xưng hô kỳ quái thế?”

Uông Thận Tu giảng giải:” Thông lệ của họ, ngủ với 5 cô gái từ chim non lên tiểu đội trưởng, 20 lên trung đội trưởng, 50 là phó liên đội, hơn 100 là liên trưởng.”

Lại còn có trò xếp hạng theo số cô gái đã ngủ, Lạc Gia Long trố mắt: “ Lên nữa thì sao?”

“ Thì là truyền kỳ, trên 300 mới thành doanh trưởng, tới cấp đoàn trưởng phải cả nghìn.”

“ Bốc phét, hơn 1000 á, hắn có phải là băng vệ sinh đâu mà được chị em ưa chuộng thế.” Không tin, Lạc Gia Long kiên quyết không tin:

“ Chậc, anh nghĩ đi, mỗi lần 3p, hoặc làm tình tập thể, chẳng bao lâu sẽ tới cấp bậc này, kỳ thực không nhất định phải ngủ với nghìn người, song vài trăm thì có đấy, cái thế giới này dâm loạn hơn anh nghĩ nhiều.” Uông Thận Tu khẳng định:

“ Oa, hôm nay tôi mới nhận ra, dưới vẻ mặt u uất của cậu là trái tim dâm đãng, lợi hại.” Lạc Gia Long nói một câu lại chú ý tới nam tử trên sân khấu:

“ Đó chỉ là một mặt nhỏ của tôi thôi, quá khen. Ở vấn đề nam nữ, kỳ thực tôi rất bảo thủ.” Uông Thuận Tu khiêm tốn ném cho Lạc Gia Long ánh mắt ẩn ý, làm Lạc Gia Long sởn gai ốc, tên này làm đặc vụ hỏng người rồi.

Bình Luận (0)
Comment