Quả nhiên là nói chuyện như thẩm vấn phạm nhân, không giống cách giao tiếp của một người bình thường, bị nghề này độc hại quá lớn, Lận Thần Tân đã có chuẩn bị: “ Tôi không phải cảnh sát ... Xin tự giới thiệu, tôi họ Lận, Thần trong nắng sớm, Tân trong tươi mới.”
Vừa mở mồm là hắn hối hận, thứ này có thể thu hút nữ sinh, chứ một nữ cảnh sát say mê sự nghiệp thì làm gì chú ý tới loại manga nát đầy hè phố. Quả nhiên là Tiêu Mộng Kỳ không vui, nhưng đầu óc cô phản ứng rất nhanh, Uông Thận Tu báo cáo là muốn tìm một chuyên gia tán gái đánh đâu thắng đó ... Xem ra là đây.
“ Ồ, vậy anh là bạn Gia Long.” Tiêu Mộng Kỳ gập hồ sơ lại:
“ Đúng.” May mà qua, Lận Thần Tân tự trách vừa rồi hơi thất thần:
“ Họ đã giới thiệu tình huống cho anh chưa?”
Tình huống? Tất nhiên là giới thiệu rồi, Lận Thần Tân gật đầu, muốn thể hiện quan hệ thân thiết để thu hẹp khoảng cách: “ Giới thiệu rồi, tối qua chúng tôi đi ăn với nhau, Gia Long bảo tôi hôm nay tới đây.”
“Bảo anh tới đây? Hai người này, làm việc không đáng tin cậy chút nào.” Mặc dù đây không phải đơn vị bí mật, nhưng vụ án giữ bí mật, chuyện mời chuyên gia bên ngoài, Tiêu Mộng Kỳ vẫn không biết nên không:
“ Bọn họ vì quan tâm tới cô thôi mà.”
Quan tâm? Tiêu Mộng Kỳ nhướng mày, tên này điệu đà chảy dớt, ánh mắt thâm tình làm cô không thoải mái, cách nói chuyện cũng kỳ, trả lời qua loa: “ Bạn bè đồng nghiệp quan tâm tới nhau cũng nên thôi mà.”
“ Hình như cô có vẻ kháng cự với sự quan tâm của người khác, có thể nói cho tôi biết vì sao không?”
Vị chuyên gia này có chút chân tài thực học, Tiêu Mộng Kỳ xua tay: “ Nguyên nhân nghề nghiệp thôi, người ngoài không hiểu tính chất công việc của chúng tôi đâu.”
“ Cô ngàn vạn lần đừng coi tôi là người ngoài.” Gì, hắn nói gì thế, Tiêu Mộng Kỳ ngớ ra, hắn tất nhiên là người ngoài, Lận Thần Tân nắm được cơ hội mỹ nữ ngẩn người, dùng giọng nhẹ nhàng rất có sức hút: “ Kỳ thực cuộc sống có rất nhiều mặt tốt đẹp, cô có thể thử bỏ lại sự khô khan này.”
Tiêu Mộng Kỳ ngạc nhiên buột miệng:” Sau đó thì sao?”
“ Sau đó thử những thứ mới, như giao du, vận động, nghỉ ngơi, mua sắm, đó là đặc quyền của nữ nhân.” Lận Thần Tân thấy Tiêu Mộng Kỳ chớp mắt không hiểu, lòng thương xót, một cô gái mà ngay những thứ này đều chưa trải qua không phải quá đáng tiếc à:” Hoàn cảnh đơn điệu khô khan này sẽ cầm cố tư duy con người, ở nơi đầy mùi mốc này lâu sẽ ảnh hưởng tới tâm tình.”
“ Vậy ... Anh có cách gì không?” Tiêu Mộng Kỳ đã hiểu một chút, to gan lắm, định tán tỉnh cả mình đấy:
Lận Thần Tân cảm nhận được sự hứng thú của Tiêu Mộng Kỳ, liền đưa cuộc nói chuyện đi sâu hơn: “ Đương nhiên rồi, thay đổi hoàn cảnh, tâm trạng cũng thay đổi theo, có thời gian tôi sẽ làm hướng dẫn cho cô.”
Định tán tỉnh mình đấy à, à không đơn giản vậy đâu, Tiêu Mộng Kỳ hiểu ra điều gì đó, đánh mắt về phía cửa, thủ phạm thế nào cũng đang đợi xem trò hay đây.
Lận Thần Tân tới gần hơn một chút: “ Thuận tiện nói một câu, nước hoa DIOR cô dùng rất phù hợp với khí chất, tôi có kiến nghị này, không biết cô hứng thú không?”
“ Kiến nghị gì?” Bộ dạng có chút hoảng loạn làm Lận Thần Tân nghĩ, đúng là thiếu kinh nghiệm tiếp xúc người khác giới, cơ hội gặp được mỹ nữ thế này không nhiều: “ Tôi thấy cô đổi kiểu tóc sẽ càng tốt hơn ... Loại búi tóc này làm cô trông già dặn, cảnh phục tuy đẹp nhưng che mất vóc dáng yểu điệu của cô, được không bằng mất.”
Mỹ nữ lãnh đạo luôn kiêu ngạo bị kích thích rồi, Tiêu Mộng Kỳ mở to mắt, soái ca trước mắt từ mới quen biết đã lên mặt chỉ dạy mình à, ánh mắt truyền đi sự khiêu khích.
Lận Thần Tân hiểu sai ý: “ Xin lỗi, tha thứ cho sự mạo muội của tôi, có điều tôi nghĩ vóc người của cô nếu thay bộ váy nhẹ, sẽ càng thêm gợi cảm ... phong cách trang nhã càng hợp với cô.”
Bao năm rồi chưa bị khiêu khích như vậy, hôm nay lại bị một thằng nhóc trêu chọc, Tiêu Mộng Kỳ rốt cuộc phát tác rồi, quát: “ Nghiêm.”
Hả? Lận soái ca giật mình, Tiêu Mộng Kỳ chỉ sau lưng, hắn vừa quay đầu suýt nữa nhảy dựng lên, không biết khi nào sau lưng có một tên hung nhân mặt lỗ chỗ, như nhân sư mặt người đang gườm gườm nhìn mình.
Tiêu Mộng Kỳ mặt lạnh như băng: “ Kiếm Phi, tra lý lịch của hắn.”
“ Vâng.” Hùng Kiếm Phi đứng nghe nãy giờ khó chịu lắm rồi, túm cổ áo Lận Thần Tân: “ Thằng buổi này đâu ra, tới tán tỉnh cả lãnh đạo của bọn tao.”
“ Ấy ấy, hiểu lầm, hiểu lầm ... Tôi là bạn Lạc Gia Long,” Lận Thần Tân rối rít nói, tên đại hán này tay như cái quạt, vóc người hùm beo, không thể trêu chọc:
Hả, sao chị họ lại chẳng thèm nể nang bạn em họ thế, tên đại hán quát đứng im, hỏi tên, CMT, hắn ngoan ngoãn khai báo, Tiêu Mộng Kỳ thì đã chạy ra ngoài, mở toang cửa, nhìn thấy hai bóng người bỏ chạy.
“ Đứng lại.”
Hai người kia đứng ngay, ngoan quãn quay về, chuyện này Tiêu Mộng Kỳ e chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt thôi, cắn môi không biết nói gì.
“ Chính ủy Tiêu, chúng tôi khó khăn lắm mới tìm được chuyên gia tán gái, chị thấy sao?” Lạc Gia Long cười lấy lòng:
“ Nghe nói rất có kinh nghiệm thực chiến, tôi nghĩ đám nghi phạm cũng thế này.” Uông Thận Tu nói thêm:
“ Nhìn hai người xem có giống cảnh sát không?” Tiêu Mộng Kỳ mắng hai người không dám mở miệng, làm lãnh đạo nhiều năm, một khi trở mặt uy phong không đùa: “ Bảo hắn xéo.”
Đang định đi thì có thứ gây shock hơn về, Thử Tiêu hào hứng chạy vào, thấy Tiêu Mộng Kỳ hò reo: “ Lão đạo, lãnh đạo ... Chúng tôi tới trại giam mời được tên đại bịp về, cô muốn gặp không?”
“ Làm bậy làm bạ.” Tiêu Mộng Kỳ hầm hầm bỏ đi, cả Dư Tội chào mình cũng không thèm để ý:
Chuyện gì thế, cảm nhận được có mùi vị không ổn, Dư Tội và Thử Tiêu vội kéo hai người kia hỏi nguyên do, làm rõ rồi không khỏi sùng bái, trò này mà nghĩ ra được, lại còn dám dùng với chính ủy Tiêu nữa, cười lăn cười bò.
Hùng Kiếm Phi đã tra xong lý lịch, may không có án gì hết: “ Nhìn không ra tốt nghiệp đại học chuyên ngành thú y đấy.”
“ Đừng nhắc chuyện đó, thành quả duy nhất của việc học đại học là khiến tôi không dám nhận mình từng học đại học.” Lận Thần Tân xấu hổ với bằng cấp của mình:
“ Thế vì sao từ thú y lại thành chuyên gia tán gái?” Hùng Kiếm Phi quát:
Bốn tên bất nhân lại được một tràng cười, Thử Tiêu thấy soái ca này thú vị, hỏi: “ Này người anh em, giữa động vật và nữ nhân có liên quan à?”
Bị treo ghẹo tới mức này, Lận soái ca chẳng hề đỏ mặt: “ Có đấy.”
“ Có sao?” Cả đám cùng hỏi:
“ Liên quan ở chỗ đều cần thuần dưỡng, cho nên tôi từ thú y sang chuyên gia tán gái cũng có gì lạ.” Lận Thần Tân trải qua sợ hãi, bản sắc quay về:
“ Nhân tài, nhân tài.” Đám anh em giơ ngón cái liên tục:
Lạc Gia Long lấy di động mở trang web Liệp Hương cho hai người chưa biết xem, giảng giải sự tích của đoàn trưởng Lận, Dư Tội cũng phải gật đầu thừa nhận.
Nhưng vấn đề để người ta cam tâm tình nguyện ra sức giúp mình đâu dễ, mấy anh em ghé tai thì thầm với nhau. Mà Lận Thần Tần có vẻ nhìn ra đâu đuôi câu chuyện song đứng đó yên tĩnh nhìn đám cảnh sát dị loại.
Thương lượng xong, mấy người đi tới, Thử Tiêu đóng vai ác, mang mặt quả táo tới, quát: “ Nhãi con, cậu gặp chuyện rồi, chuyện lớn rồi.”
Lạc Gia Long đóng vai cảnh sát tốt: “ Xin lỗi đoàn trưởng, chúng tôi lừa anh, cô ấy không phải chị tôi, mà là chính ủy phân cục.”
Hả, Lận Thần Tân cả kinh, ít nhất hắn cũng biết chức vụ trong hệ thống cảnh sát, cái phân cục này cấp xử chứ chả ít, mình chọc vào tổ kiến lửa rồi.