“ Nếu không phải hôm nay xem nhiều hồ sơ vụ án như thế, tôi không dám tin có nhiều thứ cặn bã như thế, không phải tiêu chuẩn đạo đức của tôi cao, nhưng tán tỉnh và là gạt nữ nhân là hai thứ hoàn toàn khác nhau.” Lận Thần Tân tỏ ra hết sức căm phẫn:
“ Khác thế nào?” Lạc Gia Long thấy như nhau:
“ Anh tán tỉnh đưa cô gái lên giường là để hai bên tìm thấy thú vui và thỏa mãn, nhưng coi nó là cách chiếm đoạt tiền tài thì là cặn bã.”
“ Vậy có cách nào tìm thấy loại người này không, anh là cao thủ, có khi chúng nằm trong số người học anh.” Uông Thận Tu nói một câu làm Lận Thần Tân biến sắc:
Lấy ra điếu thuốc, câu hỏi khiến Lận Thần Tân suy tư, nếu đúng là thế thì hắn có một phần trách nhiệm: “ Tôi không dám chắc ... Chúng ta bắt đầu tử kẻ có trình độ cao nhất đi, tôi thấy 9 vụ án này do cùng một người làm.
Uông Thận Tu lăn lộn xã hội, biết kỳ nhân dân gian không thể xem thường, làm động tác mời: “ Xin đoàn trưởng chỉ giáo.”
“ Đừng khách khí, nếu sai coi như chúng ta học tập nhau, ngày 08 tháng 4, người bị hại Dương Diệp Thanh báo án, cách 3 tháng mới báo, ngày 09 tháng 4, đồn công an Đại Thập Tự có nữ nhân tên Lý Gia Hương báo án, cũng cách vài tháng, tiếp đó đội hình sự Đại Nam môn ..”
Lạc Gia Long không hiểu: “ Loại vụ án này nạn nhân ngại lên tiếng, với lại đều ôm hi vọng nhỏ nhoi, nên báo án muộn là bình thường.”
“ Tôi không nói cái đó, anh đọc kỹ đi, lời khai đa phần không phải do nạn nhân đưa ra, họ không tự báo án, mọi người xem hoặc đi cùng người nhà, hoặc đi cùng bạn thân, thậm chí là không phải tự bản thân báo án.”
“ Vẫn là do khó mở miệng thôi, có phải chuyện vẻ vang gì đâu.”
“ Cậu câm mồm đi.” Uông Thận Tu phát hiện ra điều bất thường, mắng:
Lâu Thần Tân chỉ chỉ tay lên chồng hồ sơ dày: “ Có thành phần khó mở miệng, nhưng anh không thấy có thành phần không muốn à, ý tôi nói nạn nhân và nghi phạm chung sống rất tốt, không muốn lộ ra với cảnh sát ... Kỳ thực dễ hiểu, bỏ đi thành phần bị vứt bỏ thì dù hiến thân hay hiến tiền, họ cũng cam tâm tình nguyện.”
Lạc Gia Long vỡ lẽ: “ Chứng tỏ tên này kỹ thuật cao siêu.”
“ Được, điểm này tạm bỏ sang bên ... Chúng ta bắt đầu từ nữ nhân, mọi người thấy có điểm gì tương đồng không?” Lận Thần Tân cầm cốc nước lên, đem quyền phát ngôn giao hai người kia:
Điểm tương đồng bốn vụ án này là miêu tả tướng mạo đặc trưng giống nhau, cao chừng 1m8, hơi gầy, mặt dài, chừng 30 tuổi ... Còn nạn nhân từ giáo viên đại học lẫn nữ doanh nhân, trí thức văn phòng ... Lạc Gia Long và Uông Thận Tu xấu hổ, chẳng nhìn ra gì cả.
“ Tôi đã giảng cách phân biệt loại hình nữ nhân để có cách bắt chuyện rồi, các anh phải chú ý nghe giảng hơn ... Để tôi nói, những nữ nhân này miêu tả địa điểm quen biết, hai ở hiệu sách, một quán cà phê, ba ở trường học, còn có người cuối triển lãm hoa.” Lận Thần Tân thấy hai người kia vẫn ngơ ngác, thở dài: “ Chưa thấy ai ngốc như các anh, đó đều là trường hợp bắt chuyện tốt nhất. Ví như ở hiệu sách, tôi kẹp một cuốn Giải mã giấc mơ của Sigmund Freud, phối hợp vẻ ngoài điển trai, thế là đẳng cấp tự nhiên cao lên. Ở quán cà phê, gọi một cốc Blue Mountain, mở trang nghe nhạc đồng quê Mỹ, búng tay một cái là ra phong cách ... Trường học càng dễ, thư viện thao trường, bài giảng công khai đều là bãi săn tuyệt diệu, cả triển lãm hoa nữa ... “
Hai người kia nghe như nuốt từng lời, Lạc Gia Lòng còn giục: “ Nói nữa đi, nữa đi.”
“ Đó là trường hợp bắt chuyện tiêu chuẩn, nói lên tên này là cao thủ tình trường, chưa lập gia đình, chơi tới mức độ này, chỉ có không ngừng săn nữ nhân thỏa mãn dục vọng, nhưng vừa vặn lộ ra thân phận của hắn, tu dưỡng không thấp, không phải loại công nhân đóng giả cán bộ hay nghèo rách cải trang thổ hào, mà khéo léo thể hiện phẩm vị của mình, dùng nó để thu hút nữ nhân có trình độ cao, tầm nhìn cao.”
Đúng là một buổi nghe đạo hơn mười năm đèn sách, Lạc Gia Long chưa thỏa, lại giục: “ Còn nữa không?”
“ Còn, lại quay về đề tài chúng ta thảo luận ban đầu, vì sao những người này không muốn đi báo án.” Lâu Thần Tân bị lòng khao khát tri thức của hai người kia làm dở khóc dở cười: “ Nguyên nhân nữa là, thiên phú dị bẩm, ý tôi nói trên giường, khiến nữ nhân một lòng một dạ tới mức độ như vậy, nhất định có được thỏa mãn vô cùng trên giường ... Nhìn tuổi những nữ nhân này ít nhất là 28 chủ tiệm hoa, nhiều nhất 35 quản lý trung tầng công ty tin học ...”
Uông Thận Tu choàng tỉnh: “ Thỏa mãn một nữ nhân độ tuổi 30 so với quyến rũ thiếu nữ 18 là hai khái niệm khác nhau, bọn họ không phải thiếu nữ đơn thuần tìm kiếm lãng mạn nữa, yếu tổ thỏa mãn trên giường không thể thiếu.”
“ Chính xác.” Lận Thần Tân búng tay đánh tách: “ Nói tới đây thì đáp án đã rõ, rất dễ tìm ra hắn.”
“ Thiên phú dị bẩm?” Lạc Gia Long cuối cùng không quá ngốc: “ Ý anh nói là nhất định cái đó của hắn rất to, thậm chí quá cỡ? Thế thì sao làm sao tìm được hắn? Nhìn ở ngoài đâu thấy?”
Uông Thận Tu cười khổ: “ Kỹ năng trên giường cao siêu không nhất định cái đó to đâu người anh em.”
“ Không! Gia Long nói có lý đấy, kỹ thuật cao là một chuyện, làm nữ nhân tuổi đó si dại như vậy thì vốn liếng chắc không nhỏ, tuy tôi cũng không dám khẳng định, nhưng khả năng không nhỏ, chuyện đó cứ hỏi người trong cuộc là biết rồi.” Lận Thần Tân đưa tay làm động tác rất phong phú: “ Còn muốn tìm cũng không khó, nếu thứ đó quá to thì không thể không gặp bác sĩ, không thể không làm phẫu thuật cắt bao quy đầu, lại còn khi đi mua bao cao su cũng phải dùng loại cỡ lớn ... Một trong những điểm này tìm ra được thì ra rồi, không phải ai cũng có thứ đó.”
“ Hả, bọn họ đến mặt mũi còn không miêu tả rõ ràng, chẳng lẽ nói được kích cỡ cái đó?” Lạc Gia Long nghi hoặc:
“ Chắc chắn có.” Lận Thần Tân xúi: “ Trước khi vào trận phải vuốt ve dạo đầu, họ nhất định từng chơi với thứ đó, nếu như kích cỡ đặc thù sao mà không nhớ, thậm chí còn từng ngậm quá, làm gì ai rõ hơn họ.”
“ Chỉ sợ họ không muốn nói chuyện này.” Uông Thận Tu thấy hai tên này đi hơi xa rồi:
“ Đó là chuyện của các anh rồi, dù sao đây là đặc trưng rõ ràng nhất.” Lận Thần Tân đứng dậy: “ Tôi tới lức phải đi rồi, có chuyện gì các anh cứ tìm tôi.”
Hai người kia đứng dậy tiễn, đúng lúc này Tiêu Mộng Kỳ trở về, đẩy cửa vào hỏi thẳng: “ Có kết quả không?”
Ặch, có thì có nhưng ai mà dám nói kết quả đó, Lận Thần Tân làm động tác nhún vai ưu nhã: “ Kết quả có, nhưng sợ năng lực tiếp nhận của chị không đủ.”
Soái ca đi qua bên cạnh Tiêu Mộng Kỳ, mỉm cười nói: “ Chính ủy Tiêu, tôi vẫn nhắc chị lần nữa, với vóc dáng của chị, mặc váy nhẹ sẽ càng xinh đẹp.”
Tiêu Mộng Kỳ lườm hắn một cái, chuyển sang nhìn hai cấp dưới chất vấn, Lạc Gia Long thông minh hô lên rồi vội vã đuổi theo: “ Chuyên gia, đợi đã, tôi tiễn anh.”
Thế là còn lại mỗi Uông Thận Tu, lúc này lửa cháy ngang mày, có manh mối lại còn dấu diếm gì, dưới sự uy hiếp của Tiêu Mộng Kỳ, hắn đành kể ra, làm Tiêu Mộng Kỳ đỏ mặt tía tai: “ Các anh đúng là vớ vẩn ...”
Rồi đỏ mặt bỏ đi mất.