Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 908 - Q8 - Chương 054: Tâm Kết Chưa Bỏ.

Q8 - Chương 054: Tâm kết chưa bỏ. Q8 - Chương 054: Tâm kết chưa bỏ.

“ Tin vui tin vui, phán quyết sơ thầm, công ty viễn thông Tứ Phương gánh chịu tổn thất, chúng ta thắng rồi.” Lạc Gia Long nhận được thông báo của Tiêu Mộng Kỳ, lấy giọng thật hồ hởi thông báo:

Câu này chẳng có được một lời hưởng ứng nào, Uông Thận Tu xem hồ sơ trên máy vi tính, xem cả tuần rồi, làm người ta hoa mắt buồn nôn mấy lần. Thử Tiêu cũng thế, hắn lại ngủ rồi, tên này chưa hết giờ làm chưa tỉnh.

“ Này các anh em, thể hiện chút niềm vui đi chứ?” Lạc Gia Long khuyến khích:

“ Vui cái gì? Lại chả phải tiền của chúng ta.” Uông Thận Tu chả buồn nhướng mắt lên:

“ Hả ... Tiền à? Tiền gì?” Thử Tiêu nghe thấy tiền choàng tỉnh, khi biết nguồn cơn bực tức:” Tiền thêm giờ không có, trợ cấp không có, ngày ngày bị nhốt ở đây không cho chạy linh tinh, vài ngày nữa tôi mốc mất.”

Lãnh đạo mới vừa nhậm chức, đang trong cao điểm chỉnh đốn tác phong, đơn vị nào mà không nơm nớp lo sợ, ngoan hơn cả học sinh tiểu học vừa tới trường. Có thể khiến đồng chí Thử Tiêu thành thật đi làm, nói lên chỉnh đốn nghiêm túc chưa từng có. Tổ chống lừa đảo lại là tiêu điểm chú ý, nên mỗi hành động lời nói của bọn họ càng phải chú ý.

“ Thôi, không có tội đã là công, chúng ta đã lập công rồi đấy.” Lạc Gia Long ngồi văn phòng lâu nên quen với công tác buồn tẻ này, cầm di động lên mạng xem, hơi nhớ Thú Y, tên đó hai ngày trước lại có lớp huấn luyện tán gái, đoán chừng kiếm khá lắm, sống tiêu sái hơn anh em làm cảnh sát nhiều.

Nhắc tới một cái làm ai cũng nhớ, trước khi xảy ra chuyện, 4 anh em đi bar săn gái, kết quả Thử Tiêu hạng bét, không kiếm được em nào, Lạc Gia Long miễn cưỡng xin được số điện thoại một em béo, Uông Thận Tu khỏi nói, nửa chuyên nghiệp rồi, ngồi im cũng có mỹ nữ bắt chuyện, có 3 số điện thoại. Song không cách nào so với Thú Y, hắn lượn quanh một vòng mang về bảy tám số điện thoại .

Nhớ lại làm mọi người tỉnh hẳn, tiếc là sau chuyện sở trưởng Lý vi hành, Thú Y sợ không dám tới nữa.

Đang nói chuyện thì cửa bật mở, một người mặc đồ thể thao trắng đen, mũ lưỡi trai đánh golf xông vào, làm anh em giật mình.

“ Ái dà, đoàn trưởng.”

Không phải Lận Thần Tân thì ai, ba người kinh ngạc đứng dậy kéo hắn ngồi xuống, Thử Tiêu tinh ý lấy kính râm xuống, tím bầm luôn, tức thì nghĩ tới chuyện khả năng nhất: “ Lại cướp bạn gái của người ta nên bị ăn đòn à?”

Lận Thần Tân lắc đầu, mặt mày sầu khổ.

“ Hay là dạy học không hiệu quả, bị người ta đánh?” Uông Thận Tu quan tâm hỏi:

Lận Thần Tân vẫn lắc đầu, càng thêm thê lương.

“ Tranh giành nữ nhân bị thương?” Lạc Gia Long đoán, thế nào cũng lên quan tới nữ nhân:

Lần thứ ba lắc đầu, Lận Thần Tân bị anh em truy hỏi mấy lần mới ấp úng khai:” Bị gái đánh.”

Hả? Cả ba ngã ngửa, chuyện này đáng lẽ phải cười lớn, nhưng không ai cười nổi, quá chấn kinh ... Té ra chuyên gia tán phải em gái hung dữ, sau đó em gái đó vô tình phát hiện hắn có N bạn gái, thế là ... Hẹn mấy cô bạn tới khách sạn, giữa bữa cơm ra tay tát đôm đốp.

“ Mọi người không biết, tôi, tôi … mất hết mặt mũi, cô ấy tát tôi mấy phát trước mặt bao người, còn có người cầm chai bia đập đầu tôi ... Tận bốn người, ấn tôi xuống bàn đấm đá, còn chuyên môn nhắm vào mặt tôi để đánh ... Tôi không biết tìm ai tâm sự.” Đoàn trưởng như oán phụ kể chuyện bẽ mặt không có ai tâm sự, bản thân hắn cũng thấy mình đuối lý:

“ Thôi thì cậu chà đạp người ta nhiều rồi, bị gái chà đạp một lần là hòa.” Thử Tiêu rót cho cốc nước, thương hại có một chút nhưng không tài nào thông cảm được:

“ Nghĩ thoáng chút, coi như chửi là thân, đánh là yêu, đánh tới đổ máu là yêu say đắm.” Uông Thận Tu an ủi:

“ Chúng tôi muốn có cơ hội như vậy mà chẳng có bản lĩnh, đoàn trưởng, vừa rồi chúng tôi còn bàn đi xem anh giảng bài.” Lạc Gia Long ý đồ dỗ hắn vui lên:

“ Đừng nói tới nữa, tôi chuẩn bị bỏ việc này.” Lận Thần Tân xua tay:

“ Thế thì làm gì?” Thử Tiêu ngớ người, đả kích dữ dội như vậy sao:

“ Làm cảnh sát, thế nên mới tìm các anh.” Lận Thần Tân nói một câu làm bốn bề chấn kinh:” Sau khi trải qua đấu tranh tư tưởng kịch liệt, tôi quyết định sẽ làm cảnh sát, sẽ làm người tốt, thà làm bạn với hiểm nguy hơn làm bạn với đám nữ nhân tàn nhẫn ... Anh Tiêu, anh hứa giúp tôi rồi nhé, anh nói đi, một bộ cảnh phục bao tiền?”

Ba anh em dở khóc dở cười, chả lẽ đội ngũ sắp có thêm sâu hại sao, Thử Tiêu ngượng ngịu: “ Cái này hơi khó.”

“ Anh bảo cục trưởng Hứa là chú anh mà, đừng có nuốt lời, các anh ngủ trong giờ làm việc bị bắt được mà không sao, nhất định là có quan hệ ... Tôi làm cảnh sát chắc chắn văn minh hơn các anh.”

Đoàn trưởng xem ra quyết tâm rồi, lôi Thử Tiêu, kéo Lạc Đà, ngăn Hán Gian, nhất định muốn làm cảnh sát, nhưng ba vị này đều là thứ cảnh sát quèn, có quyết được cái gì đâu.

Lạc Gia Long rụt tay lại: “ Anh không thể vì giúp được chút việc mà muốn vào đội ngũ công an nhân dân chúng tôi ... Khỏi cần nói, có bản lĩnh phá vài vụ án nữa, chúng tôi tiến cử tập thể.”

“ Đúng, không làm việc vì nhân dân thì đừng mong vào đội ngũ cảnh sát ... Đừng nhìn Tiêu ca, cậu ta có chú làm cục trưởng, cậu có không?” Uông Thận Tu kiếm được cớ từ chối:

Định dọa hắn sợ mà chạy, không ngờ làm Lận Thần Tân đầu lóe sáng:” Hai ngày trước tôi nghe nói có người chuyên câu cá lớn ở khách sạn cao cấp, thời gian trước kiếm mấy chục vạn.”

“ Tin ở đâu?” Thử Tiêu ngờ vực truy hỏi:

“ Học viên của tôi kể, trong số học viên có rất nhiều tiểu thổ hào, ăn cơm với nhau họ nói chuyện này, hình như giống vụ án ở kệ hồ sơ số 18 ...”

Lạc Gia Long dựa theo lời kể của hắn nhanh chóng kiểm tra trên máy vi tính, tức thì có một vụ, doanh nhân ở tỉnh Thiểm Tây bị người ta đặt bẫy, vụ án rất đơn giản, tới khách sạn tình cờ gặp một mỹ nữ, nhanh chóng phát triển thành quan hệ XXOO, nhưng lần đầu XXOO bị cướp, lấy sạch sành sanh, phải trần truồng báo án ...

“ Vụ án 3 năm trước rồi, cũng không ai truy cứu, nên treo đó, chỉ có 2 vụ án tương tự, cách nhau 2 tháng ... Nhưng gộp án chưa chắc chính xác, chẳng qua là thủ pháp tương đồng.”

Nạn nhân hơn 50, e là ngại cho nên báo án không lâu lại rút lại.

“ Các anh thiếu chuyên nghiệp quá, cái này gọi là tội phạm thăng cấp, giống như tán gái, mới đầu thành công một hai lần rất khó, nhưng khi đã tìm ra được đường lối thì thuận lợi hơn nhiều, dễ dàng bài trừ nhân tố bất lợi ra ngoài.”

Uông Thận Tu và Lạc Gia Long nhìn nhau, không biết cái vụ án nghe đồn thổi đó có liên quan tới án cũ không, có do họ quản không?

“ Này, cậu ta nói có lý đấy, có thể không phải là gây án lưu động đâu mà là chúng cải tiến thủ đoạn gây án, nhưng làm sao để người bị hại ra báo án đây?” Thử Tiêu trầm tư:

“ Có thật không, đoàn trưởng, báo án giả, hậu quả rất nghiêm trọng đấy.” Lạc Gia Long nhắc:

“ Không giả được.” Lận Thần Tân khẳng định chắc nịch:

“ Giả thì khó, nhưng chúng ta chưa chắc đã phá được.” Thử Tiêu biết mình biết người:

“ Cứ thử xem, rảnh tới sinh bệnh rồi.” Lạc Gia Long thấy có cớ lái xe công đi chơi rồi:

“ Đi, quy củ cũ, hóa trang trình sát.” Uông Thận Tu kéo Lận Thần Tân đi:

Không ngờ Lận Thần Tân không chịu: “ Không được, mặt mũi tôi thành thế này, còn dám đi gặp ai ... Nếu có chỗ thì tôi đã chẳng tới đây, đến gác cổng cũng không nhận ra tôi nữa.”

“ Đi thôi, dù sao cậu có biết mất mặt là gì đâu.” Thử Tiêu đẩy lưng, ba anh em xúm quanh đoàn trưởng kéo nhau ra ngoài chơi:

Mục tiêu: Nữ lừa đảo.

Vụ án: Chưa rõ.

Bình Luận (0)
Comment