Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 937 - Q8 - Chương 083: Tiến Thoái Lưỡng Nan. (1)

Q8 - Chương 083: Tiến thoái lưỡng nan. (1) Q8 - Chương 083: Tiến thoái lưỡng nan. (1)

Xem tin tức ở nhà gửi tới xong Dư Tội cất di động đi, lấy thuốc lá ra, đưa hình cảnh đi cùng một điếu, hai người cùng hút, từ tổng đội xuống địa phương có cái hay này, địa phương không dám sơ xuất, phái xe riêng đưa đón, cùng người tổng đội đi tìm người bị hại của vụ án đã chìm xuống nhiều năm.

Tới đương địa mới biết, Bành Quân, một trong hai người bị hai đã ôm tiền bỏ trốn, trở thành nghi phạm, nguyên nhân là mỏ than bao thầu lỗ vốn, nở khoản lớn, đành bỏ trốn, để lại cả đống rắc rồi, nào là thân thích hàng xóm đồng hương, có hơn trăm người cầm đủ giấy nợ tới tìm chính phủ.

“ Bành Quân bỏ trốn bao lâu rồi?”

“ Mỏ than đóng cửa là hắn chạy, phải nửa năm rồi.”

“ Vậy khoản nợ xử lý thế nào?”

“ Còn thế nào, chúng tôi giao địa phương, địa phương đá cho chúng tôi, thế là lửng lơ thôi, ai mà thanh toán nổi, hơn 1000 vạn. Giờ quốc gia không cho phép mỏ than nhỏ dưới 10 vạn tấn khai tháng, cái mỏ đó không đáng tiền nữa.”

Viên cảnh sát kể chuyện nợ tiền bỏ trốn nhiều lắm, không biết bao nhiêu ông chủ mỏ than từng một thời phong quang sống thảm hơn cả Bin Laden, chuyện nhảy lầu tự tử cũng có, nhiều người muốn chết cũng khó. Ví dụ một người bị hại khác là Lưu Nhị Hổ, cũng là ông chủ mỏ than nhỏ, lúc phong quang thì háo sắc cờ bạc, giá than sụt giảm, mỏ than đóng cửa, giờ tới mức không có miếng ăn rồi.

Cũng may, vì này lỗ thì lỗ, hay dở gì cũng không vay nặng lãi, vợ chạy theo người ta, nhà trên thành phố đem bán, về quê mà thôi.

Xe dừng lại ở thôn trang cách thành phố 40 km, một căn nhà gạch, viên cảnh sát đi cùng thô bạo đá cửa: “ Nhị Cẩu, ra đây, cảnh sát tìm anh.”

“ Ai, ai? Cảnh sát tìm tôi làm cái gì, lão tử ngèo rớt mùng tơi rồi, dọa tôi hay lắm à?” Giọng như lệnh vỡ truyền ra, một nam tử cao lớn râu ria lởm chởm, tóc tai bù xù từ phòng trong đi ra, từ xa đã ngửi thấy mùi rượu: “ Tôi hết tiền rồi, chỉ còn trăm cân thịt thôi, bắt thì cứ bắt, có chỗ ăn cơm là được.”

Dư Tội bật cười, con người ta cùn tới độ này, đừng nói cảnh sát, XHĐ cũng chẳng muốn làm khó.

Đưa điếu thuốc, nói rõ mục đích, nghe nói là vụ án cũ, Lưu Nhị Hổ vỗ đùi: “ Thật là, đừng thấy người anh em này giờ nghèo đói, năm xưa phong quang, mấy anh em kết bạn lên tỉnh thành, chỉ làm một việc thôi, tiêu tiền. Mỗi ngày thu nhập cả vạn, không muốn tiêu cũng khó ... Nào như bây giờ, mẹ nó, muốn hút điếu thuốc lá cũng chả có tiền.”

“ Anh còn nhớ chuyện trải qua không?” Dư Tội khuyến khích: “ Nói không chừng bắt được, trả lại anh một phần tiền đấy ... Nghe bảo anh còn mất một cái xe mà, giá trị hẳn là cũng khả quan nhỉ.”

“ Mấy năm rồi, đó là chiếc xe đầu tiên của tôi nên cưng lắm ... Hôm đó là hội đặt hàng than đá, tôi làm mỏ nhỏ, muốn thử vận may, tìm được đại hộ cung cấp than lâu dài, trực tiếp lái xe lên tỉnh. Ai ngờ tối ngày hôm đó bị lừa, tỉnh lại nằm trong nhà vệ sinh, sau đó xe, tiền, rồi giấy phép cho than xuất tỉnh mới làm mất hết ... “ Lưu Nhị Hổ kể vắn tắt: “Mất sạch sành sanh không còn cái gì.”

Dư Tội cố gắng khơi lại ý ức cũ của hắn bất thành, tên này về phòng chưa kịp đợi cởi quần áo đã say tới tự ngã xuống rồi, sờ soạng chưa được mấy cái:” Về sau thế nào, có phải chúng liên vệ với anh?”

Viên cảnh sát đi cùng sửng sốt, Lưu Nhị Hổ ngớ ra: “ Đúng là có, nói muốn trả cho tôi xe và giấy phép, dù sao tôi chẳng bận tâm năm mười vạn, chứ giấy tờ mới làm thì phiền hà, tôi đang sầu lòng vì chuyện đó, cô ta và tôi đàm phán, còn sảng khoái trả giấy tờ cho tôi trước.”

“ Anh thu được giấy phép trước?” Đến lượt Dư Tội bất ngờ:

“ Giấy phép gửi qua chuyển phát nhanh ... Cô ta nói xe cùng toàn bộ thẻ ngân hàng, đồng hồ đều trả tôi, tôi nghĩ, thôi thì trả tiền đỡ lằng nhằng làm lại mấy thứ giấy tờ lặt vặt, thế là gửi cho cô ta 10 vạn.”

Viên hình cảnh đi cùng buột miệng:” Lại bị lừa chứ gì?”

Lưu Nhị Hổ chẹp miệng, đau khổ nói: “ Còn không à, đúng là đề phòng không xuể, lừa đảo khắp nơi ... Tôi vất vả mười năm lại quay về thời trước giải phóng. Thật đấy người anh em cảnh sát, anh không biết tôi sống ấm ức ra sao, cái mỏ của tôi tốt như thế, nhất định nói không đạt, tôi vừa vay hơn trăm vạn, lo lót hết quan hệ từ thuế vụ, an toàn, vận chuyển, khai thác, còn chưa kịp khai thác thì công văn xuống, dưới 10 vạn tấn không đạt tiêu chuẩn, không cho làm riêng nữa, bắt chỉnh hợp ... Đem mỏ của chúng tôi quy hoạch cho chính phủ, gọi là cái gì mà chỉnh hợp tài nguyên, nhập cổ phần quốc xĩ, càng chỉnh càng nát, chỉnh cho tôi thành thế này ... Có được đồng cổ phần nào đâu .”

“ Con mẹ cái xã hội này chứ, từ gái đĩ tới quan viên, nhà nước, rặt một lũ lừa đảo hết.”

Hỏi án, hỏi được một đống lời than phiền, từ trên mây rơi xuống đất, làm người này oán hận không nhỏ, tóm lại là xã hội này toàn lừa đảo hết, gồm cả vợ con hắn, vốn định khuyên, mà thôi, chưa nhảy lầu đã là biết tôn trọng cuộc sống lắm rồi.

“ Nhìn xem, có nhớ không?” Dư Tội lấy ảnh ra:

Lưu Nhị Hổ liếc một cái:” Mấy năm rồi, nhớ sao được, thời đó chúng tôi mỗi ngày đổi một nữ nhân, kéo quần lên ném vài đồng là xong, ai còn nhớ làm gì ...”

Viếng thăm kết thúc, viên cảnh sát chẳng có chút thiện cảm nào với người bị hại, đối phương cũng thế, phẩy tay tiễn khách một cái là lăn ra đất.

Khi lên xe, viên cảnh sát nói: “ Xin lỗi xử trưởng Dư, làm anh thất vọng.”

“ Không sao, tôi vốn không hi vọng nhiều, dù sao là vụ án vài năm rồi, tra không ra coi như giải khuây.” Dư Tội mỉm cười:

“ Loại người này chết cũng đáng, anh xem chỗ này biến thành cái gì rồi?”

Đúng là không phải chỗ đi giải khuây, đường đen, ruộng đen, khắp núi đồi chẳng thấy được màu xanh, hậu quả đào xới khai thác vô tội vạ vô cùng nghiêm trọng, phá hủy hoàn toàn môi trường sinh thái, gió thổi qua một cái là bụi đen mù trời như tận thế ...

“ Chuyện này không thể trách cá nhân, không có trên làm bậy, sao có dưới bắt chước.”

Dư Tội đánh giá một câu: “ Anh thấy vụ án đáng tin không?”

“ Cơ bản là đáng tin, năm xưa người nơi này nổi tiếng toàn tỉnh lắm bọn ngốc nhiều tiền, giờ tiền không còn, chỉ còn bọn ngốc.”

Rất nhanh xác nhận được từ văn phòng ngân hàng nông nghiệp, Lưu Nhị Hổ 2 năm 7 tháng trước gửi đi 10 vạn ...

Ba ngày trôi qua.

Lạc Gia Long đối diện với màn hình, ngây ra nhìn đống con số, hiệu đồ lót, các hiệu nữ trang cao cấp, cửa hiệu làm đẹp, trung tâm thể dục thẩm mỹ, thông qua ngân hàng, thẻ vay nợ, ai cũng không ngờ có tới hơn 10 vạn chiếc, đó chỉ vẻn vẹn là ghi chép trong vòng 12 tháng.

Còn cả một đống các buổi lễ, hội nghị, triển lãm, công bố, vô số kẻ lừa đảo lựa chọn hoàn cảnh này gây án, quá thuận tiện, gần như ngày nào cũng có, hơn nữa bao nhiêu vị túi căng phong tới từ trong ngoài tỉnh như thế, khác nào có mỏ vàng khai quật, đừng nói là lừa đảo, bọn họ còn nuôi sống cả nghìn cô gái lỡ bước.

Làm sao tìm ra nữ lừa đảo đây?

Lạc Gia Long nhìn các bảng biểu mà muốn hộc máu, thều thào nói: “ Các cậu ai giúp tôi với, một mình tôi thì mệt chết mất.”

“ Tôi muốn giúp nhưng chính ủy Tiêu không cho, hiệp cảnh không được tiếp xúc với nội dung hạch tâm.” Lận Thần Tân chịu thua, giọng có chút giận dỗi:

Uông Thận Tu thì cười :” Mấy người bọn tôi dùng máy vi tính chỉ xem phim nghệ thuật, cậu không sợ sai cứ giao cho tôi làm.”

“ Ài, kết bạn không cận thận.” Lạc Gia Long không còn gì để nói:

…..

Tại sao lúc gọi Dư Tội là xử trưởng, lúc khoa trưởng? Vì cấp bậc của Dư Tội hiện là cấp xử, đồng thời là trưởng khoa trên tổng bộ, đây là chức danh. Trong khi nói cấp bậc cũng có xử, khoa. Cái này phiền lắm, ví như nói tp Đại Nguyên đi, nó là thành phố cấp tỉnh, thị trưởng ở thành phố mang cấp phó tỉnh.

Bình Luận (0)
Comment