Dư Tội nhìn cha thực sự là hết nói, kỳ thực y rất tức giận, muốn mắng một câu mất mặt ... Nhưng mà không mắng ra được ... Vì ai đẩy xe qua phố qua chợ, nuôi y lớn thế này, ngồi trên đống hoa quả, y biết cha gian nan thế nào.
Dư Mãn Đường hiểu lầm, cúi đầu lẩm bẩm: “ Nha Nha không về, mày cũng không về, hai ba năm nữa chỉ còn hai ông bà già sống thế nào?”
“ Cha không muốn mày mất mặt ... Cha cũng muốn có đứa nữa, không chỉ có mình mày, cha cô đơn lắm.” Dư Mãn Đường gian nạn bịa ra lý do khó mở miệng:
“ Con không có ý kiến gì ... Vả lại có thì cha cũng có nghe đâu.” Dư Tội dở khóc dở cười, chuyển giọng:” Đây là chuyện tốt, sinh thêm vài đứa nữa, sao xứng với tài hoa của cha ... Ai đi bán rong hoa quả mà thành chuỗi cửa hàng được chứ, thương nhân hoa quả thành công thế này, Lâm Phần được mấy người.”
“ Đúng thế, nói tới bán hoa quả ở Lâm Phần, cha mày chỉ có thế này ...” Dư Mãn Đường giơ ngón cái, dương dương đắc ý:
“ Thế nên cha làm gì còn cần hỏi ý con sao, ai mà dám nói ra nói vào, phải làm thế nào?”
“ Tát cho một phát.”
“ Đúng, thế là xong, vậy cha khẩn trương làm cái gì?” Dư Tội nói một câu trái lòng, ôm vai cha cười:” Nhưng mà phải chịu khó đi bệnh viện, chú ý sức khỏe, điều kiện sức khỏe mà không cho phép thì đừng có cố, mẹ cũng có tuổi rồi.”
“ Không sao ... Mẹ mày khỏe lắm, giờ con người mới quý chứ, chứ thời xưa nhà ai chẳng sinh tám mười đứa, có làm sau đâu, chuyện mẹ chồng con dâu cùng có thai nhiều lắm ... Giờ quốc gia không dưỡng lão cho, phải sinh vài đứa mới được, nộp phạt thì nộp phạt, đâu phải không nộp được ...” Dư Mãn Đường nghĩ thoáng rồi, Dư Tội mím môi, định ra sân cho thoáng khí, chịu không nổi tính điên điên của cha, Lão Dư đang hưng phấn không để ý: “ .... Mẹ mày còn cứ lo, cha nói rồi, con trai cha thông tình đạt lý lắm ... Cha nói này, mày cũng mau mau sinh một đứa, cha trông cả hai cho, lớn lên chút chúng nó chơi với nhau cho có bạn, ra đường có đồng bọn, không sợ bị bắt nạt ..”
“ Con biết rồi, con biết rồi … con ra ngoài chút ...” Dư Tội chịu hết nổi, chạy ra khỏi nhà:
Phía sau Lão Dư hô: “ Mẫn Chi, em yên tâm, con trai chúng ta đồng ý cho chúng ta sinh con rồi.”
Lâm Vũ Tịnh ngoài cửa ngồi sụp xuống ôm mặt cười, đang cười thì thấy một đôi chân, vội phanh lại, đứng dậy, nén cười ... Sau đó cả hai cùng nhìn nhau cười, cô thở phào: “ Em tưởng hai người cãi nhau to.”
“ Biết làm sao, chả lẽ anh bắt mẹ phá thai?” Giọng Dư Tội hậm hực thấy rõ, Nha Nha chắc là biết trước y nên trốn biệt không về nhà:
Đúng là hết cách, Lâm Vũ Tịnh chỉnh cổ áo cho chồng, an ủi:” Không sao, đông người mới vui.”
Chuyện không thể nghịch chuyển thì đành chấp nhận thôi, hai người dựa lưng vào xe, tiêu hóa chuyện bất đắc dĩ này, nhưng ông trời không cho họ thanh tịnh, Dư Mãn Đường vội vội vàng vàng chạy ra: “ Hai đứa nghỉ đi, cha mua ít thịt, mấy con gà, trưa nay ăn mừng, đợi đầy tháng làm mấy bàn lớn.”
Dư Tội bực bội phất tay, ý bảo biết rồi, Lão Dư chạy vài bước quay lại:” Vũ Tịnh, con và Dư Nhi bàn nhau đặt cho em trai hai đứa cái tên, hai đứa đều là cảnh sát, kiếm chút quan khí.”
“ Mới mấy tháng sao cha biết là con trai.” Dư Tội bực mình, thấy cha được nước lấn tới:
“ Chắc luôn, cha mày giỏi thế này, nhìn cha nuôi dạy mày tốt như thế, sinh đứa con trai chỉ là chuyện vặt.” Dư Mãn Đường nói xong dương dương đắc ý mà đi:
Dư Tội chỉ biết thở dài, Lâm Vũ Tịnh lại ngồi xuống ôm mặt cười.
….. ………
Thử Tiêu chỉnh lại cái mặt Vạn Cần Phấn, cái mặt vừa tiện vừa dâm, hắn cũng biết mình vừa thất thần, vội vàng nghiêm mặt kể chuyện mình bị lừa tình.
Còn nguyên nhân là tại Tiêu Mộng Kỳ, cô biết ý ra ngoài, dựa vào lan can, dõi mắt ra xa.
Người bị hại biệt danh Đại Kim Oản này gây cho cô ấn tượng rất tệ, vốn có chút hoài nghi về vụ án này, giờ lại gặp người bị hại như thế, cố thấy chuyện gì xảy ra với hắn cũng không nên ngạc nhiên, nhìn là biết loại thấy nữ nhân liền si dại, cho nên bị lừa mấy lần cũng có khả năng.
Cô cười, nam nhân như thế cũng thuộc hàng hiếm có rồi, tâm tư quay lại vụ án, Vạn Cần Phấn là vụ án gần nhất, bốn tháng trước hắn tham gia hội nghị ngành rượu bị nữ nghi phạm chủ động bắt chuyện, đưa về phòng, thế rồi xảy ra vụ án.
Phương thức cực giống trường hợp của Thử Tiêu, chỉ khác là nghi phạm quay lại lừa lần nữa.
Lừa đảo liên hoàn, nắm rất chuẩn tâm thái của người bị hại.
Điều đó có nghĩa là khó rồi, cả Thử Tiêu còn chẳng miêu tả nồi nghi phạm, huống hồ là vị này ...
Chứ còn không à, lúc này Lạc Gia Long mở ảnh toàn thân của nghi phạm trên máy tính ra, tên đó tức thì cắn ngón tay, hóa thành Trư Bát Giới, Lạc Gia Long phải giục:” Nhìn kỹ, có phải người anh từng gặp không?”
“ Không!” Đại Kim Oán lắc đầu:
“ Không à?” Uông Thận Tu ngạc nhiên, bọn họ rất tự tin vào phác họa này:
“ Không, nữ nhân đó mặt tròn, cô này mặt trứng ngỗng.” Kim Đại Oản khẳng định chắc chắn:
“ Còn đặc trưng khác?” Thử Tiêu hỏi:
“ Mấy tháng rồi, nhớ không ra ... Kiểu kiểu mặt tròn tròn, da trăng trắng, mắt to to, eo nho nhỏ ...”
Miêu tả này làm cả đám câm nín, Lận Thần Tân đành ra tay: “ Ngực to không?”
Đại Kim Oản tức thì cười vừa dâm vừa tiện, gật đầu: “ To, cởi ra tôi còn bóp một cái, úi dời mềm nhé, mịn nhé, núm vú úi dời, nhìn một cái là muốn ngoạm thôi ... À, còn đeo cái dây chuyền, mặt dây chuyền thả xuống ngực , lóa cả mắt ...”
Ái dà, đúng là chuyên gia, kỳ ức bốn tháng quay lại rồi, Lận Thần Tân truy hỏi: “ Bụng thì sao, hơi nhô lên hay săn chắc bằng phẳng?”
“ Hơi nhô lên, là em gái hơi mập, tôi thích em gái mập sờ mới đã ...”
Đại Kim Oản hưng phấn kể, mọi người thì thất vọng, đúng là không phải cùng một người rồi, Lận Thần Tân còn chỉ ra, người này từng có con.
Lạ, Uông Thận Tu tới sau không biết quá trình mấy vị kia phá án, mắng: “ Này, anh nhớ được bụng, được ngực người ta chi tiết như thế mà mặt lại không nhớ à.”
“ Cậu xem, nói gì thế, người ta đã cởi ra rồi, tôi không thấy thì sao? Mặt cũng nói rồi còn gì, rất xinh đẹp ... Mọi người không biết, em gái đó vú to lắm, một tay bóp không xuể, còn đùi thì, trơn là ... Tôi hối hận, chơi một lần có bị lừa cũng đáng ... Ai ngờ vào phòng tắm là không nhớ gì nữa rồi ...” Đại Kim Oản ba hoa một tràng mới nhận ra xung quanh im phăng phắc, hắn ngạc nhiên: “ A, các anh đừng dụ cung tôi nhé, các anh tra lừa đảo hay tra chơi gái?”
Thôi, đoán chừng là cũng chỉ được chừng ngày, Lạc Gia Long vỗ về vài câu, sau đó an bài Đỗ Lỗi đưa người về nhà. Tên này đi ra còn nhìn Tiêu Mộng Kỳ vài lượt, bị Đỗ Lỗi sút cho tung đít: “ Lãnh đạo của tôi cho anh nhìn à?”
“ Tôi biết ngay mà, cảnh sát chỉ biết bắt nạt người thật thà thôi ...”
Thật sự không muốn nghe, Tiêu Mộng Kỳ vào phòng đóng cửa lại, thấy cả đám im lìm, hỏi: “ Ngoài dự liệu à?”
“ Vâng, không phải là một người.” Lạc Gia Long ủ rũ gật đầu:
“ Vậy là hai vụ án không liên quan?”
Câu này cũng không ai trả lời được, cảm giác thì giống nhưng chứng cứ không phối hợp.
“ Tôi chỉ có nghi vấn, mấy tháng rồi, tướng mạo không rõ, vì sao rõ chi tiết thế, có đáng tin không?”
“ Vừa vặn ngược lại, tôi thấy chính vì thế mà đáng tin ... Nghĩ thế này đi, mỗi ngày chúng ta hoặc ít hoặc nhiều đều thấy vài mỹ nữ, nhưng dù mỹ nữ đầy đường thì chúng ta chỉ thấy đẹp mà thôi, nhìn cái là quên ... Nhưng khi một mỹ nữ trần truồng đứng trước mặt thì là chuyện khác, khả năng rất lâu sau vẫn nhớ rõ ràng, nhất là những vị trí đặc thù trên cơ thể ví như ...”
Khụ khụ, có người phải ho ngăn Lận Thần Tân lại rồi, bất ngờ là Tiêu Mộng Kỳ lại mỉm cười:” Rất mới mẻ, công tác cảnh vụ của chúng ta chính là đi tìm sự sáng tạo ... Rất tốt, vậy trọng trách đi tìm vị trí đặc thù đó làm phiền mọi người rồi.”
Nói xong đóng cửa đi mất.
Rõ ràng là trêu chọc, Lận Thần Tân khẩu hình đang nói dở chữ vú, chán nản nói: “ Tại sao mọi người cứ xem thường chân tướng dưới vành mắt thế nhỉ?”
“ Dưới áo vú chứ?” Uông Thận Tu đính chính:
Cả phòng cười nghiêng ngả, Lận Thần Tân giơ ngón giữa lên.