Trong phòng hiệp trợ, tất cả đang buồn bực.
Từ mới đầu hưng phấn tới thất vọng, tới hưng phấn lại thất vọng, làm mấy anh em cao trào hụt mấy lượt, rõ ràng thấy nữ lừa đảo ở ngay trước mắt rồi, vậy mà vươn tay ra chỉ thấy sương mù.
Vốn tưởng từ vú tìm ra manh mối, đi một vòng mới biết, nữ nhân mua loại áo ngực đó không ít, dù ngực không đủ lớn cũng cố độn vào, nếu không ngực không đủ cao, mông không đủ vểnh sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới tự tin, giờ anh em ra đường không dám tin vào mắt nữa ... giả, toàn đồ giả hết.
Lại tra theo hướng trung tâm thẩm mỹ, ai ngờ ngành này đã phát triển bùng nổ, nữ nhân tiêu tiền như rác quá nhiều, tập đoàn vợ hai, tiểu tam, tình nhân, người không có nguồn thu nhập chính đáng tạo thành cả đội quân, cơ bản không tra nổi.
Nghĩ là người bị hại có thể giúp, ai ngờ công văn gửi ra, các nơi người tới hỏi thăm liên miên bất tuyệt, đi KTV bị xẻo, đi bar bị tống tiền, thậm chí bị em gái bao nuôi lấy mất nhà xe cũng tới, quần thể nam nhân bị hại quá nhiều, sàng lọc thôi cũng mất thời gian.
Càng tìm hiểu càng thấy mất niềm tin vào tình yêu vào gia đình, cái xã hội này đang làm sao vậy?
Lúc này Lận Thần Tân ngủ gật, Đỗ Lỗi thấy trang phục hiệp cảnh mới nhận che huy hiệu hiệp cảnh không hay, mặt dày đòi đổi với Thử Tiêu, Thử Tiêu thì ủ rũ, bị chuyện này đả kích nghiêm trọng tới tự tin. Uông Thận Tu à ... Thằng khốn này giờ hay rồi, biết đi làm muộn về sớm rồi, mặt lúc nào cũng hí hửng, khỏi nói cũng biết đang gian díu với em gái nào đó, chỉ muốn đạp cho một phát.
Lạc Gia Long đang thấp thỏm chuyện cùng Dư Tội tra được, hôm qua Dư Tội tới Tinh Hải bàn bạc với người ta, không rõ kết quả, hắn không dám hỏi, chỉ muốn tránh xa, nhưng vì không biết nên càng bất an.
Mỗi người có tâm tư riêng, không khí có phầm trầm lắng, mùa hè nóng bức, cái chỗ quỷ quái này lại chẳng có điều hòa, quạt điện cũng chẳng có một cái, lại còn muỗi, muỗi cục công an to gan, ban ngày cũng dám nhảy ra đốt người ta.
Chát, Đỗ Lỗi tát mình một cái lệch mặt còn đắc ý: “ Chết cha mày chưa, dám đốt công an nhân dân à?”
“ Khẽ chút, đừng quấy rầy người khác ngủ.” Thử Tiêu lười nhác mắng:
Đỗ Lỗi giơ ngón giữa, gục xuống bàn, lúc sau bắt đầu càu nhàu: “ Làm gì bây giờ?”
“ Đừng sốt ruột, lát nữa Dư Tội với Hán Gian về rồi thương lượng.” Lạc Gia Long cũng phiền thằng lắm mồm này:
“ Về cũng tác dụng chó gì, mấy ngày qua chúng tôi đi nhìn mấy trăm cặp vú, mấy chục trung tâm thẩm mỹ ...” Đỗ Lỗi làu bàu, lòng lo vụ án:
Lạc Giả Long ngạc nhiên lắm:" Chà, mới làm hiệp cảnh vài ngày mà có tinh thần chính nghĩa thế à?"
"Cũng chẳng phải, tôi thấy rất vui, trong lòng có chuyện để nghĩ tốt hơn là ngày nào cũng uống say ngất ngưởng." Đỗ Lôi tìm ra mục tiêu cuộc đời rồi, có điều cảm xúc không như mong đợi:" Bận rộn bao ngày mới phát hiện, vẫn cứ cả ngày rảnh rang, ăn uống chẳng phải nghĩ gì vẫn tốt hơn."
"Dù gì cậu cũng nên làm đủ tháng, kiếm chút tiền lương, sau này kể ra mình từng làm cảnh sát." Lận Thần Tân mở mắt ra, biết thằng này sắp bỏ gánh rồi:
"Có phải chuyện vẻ vang quái gì đâu, tối qua đám Đại Tị tìm tôi uống rượu, thấy tôi mặc bộ cảnh phục này cả đám cười rụng răng, biết bọn họ nói gì không? Gái đĩ mại dâm, tra nam hiệp cảnh ... Làm tôi đỏ mặt ... Tiêu ca, chúng ta đổi huy chương vai đi, tôi mang hàm cảnh ti đi dọa chúng ..."
Chả ai buồn tiếp chuyện hắn, sống tới mức mất tinh khí thần rồi, quả thực là hai người kia về cũng chẳng khá hơn, tên nào tên nầy như mèo bệnh.
Đang không có việc gì làm sắp nhàn tới sinh sự tới nơi thì có tiếng bước chân, Dư Tội và Uống Thận Tu đi vào.
Lận Thần Tân biết bản lĩnh Dư Tội, vội nói trước: “ Dư lão đại, chỗ cần đi chúng tôi đi hết rồi, chúng ta đừng làm nữa được không, tôi không bị anh xúi nữa đâu.”
“ Nói gì thế, ít nhiều cũng là cảnh sát nhân dân rồi.” Dư Tội mắng một câu rồi cổ vũ:” Ít nhất thì chúng ta đã biết phương thức điều tra nào là vô hiệu rồi, loại bỏ chúng sẽ là cách hiệu quả.”
“ Đừng lấy giọng điệu quan cách ra đây.” Thử Tiêu rất chứng mắt với bộ dạng lãnh đạo của Dư Tội, chủ yếu là Tiêu ca ghen tỵ ấy mà, càng ngày hắn càng cảm giác, thằng này gian lắm rồi, không bị lột cảnh phục nữa đâu, khả năng càng leo càng cao nữa cơ:
Xem ra cổ vũ không có tác dụng rồi, Dư Tội thần bí tiết lộ:” Đừng nản chí, tôi đã có manh mối chắc chắn hơn.”
Ừ, thế à ... Cả đám lười nhác, không thèm nghe lời lừa đảo.
“ Vào thời khắc mấu chốt này mọi người lại đánh trống rút lui, để một mình tôi điều tra ra thì ngại lắm, công tôi nhiều quá rồi, lập thêm công làm khó lãnh đạo à?” Dư Tội than thở rất giả:
“ Trừ khi cậu mang được hình ảnh giám sát ra đây, nếu không nói gì cũng vô ích.” Lạc Gia Long không thèm để ý:
Dư Tội đá Thử Tiêu một phát, đuổi hắn đi cướp ghế, rút ra cái USB, giọng hời hợt: “ Thế anh nghĩ tôi đi tìm Qua Chiến Kỳ làm gì?”
Lạc Gia Long bật dậy như gắn lò xo vào mông:” Có thật à?”
“ Không phối hợp với cảnh sát không có nghĩa là họ không có, bao nhiêu người tụ tập như thế, ai chả lo có chuyện, phải để đường lui cho mình chứ.” Dư Tội dương dương đắc ý: “ Thế nào, làm đẹp đấy chứ.”
“ Shit!!! Làm lão tử chạy oan bao đường đất.” Thử Tiêu rú lên phun cả ngoại ngữ:
Chứng cứ này lập tức vực dậy tinh thần mọi người, đều tụ tập quanh màn hình, thúc giục cắm vào đi, cắm vào đi ...
Thử Tiêu căn mắt ra nhìn, gần như dí sát vào màn hình, lát sau kêu lên: “ Cô ta, chính là cô ta.”
Chỉ có hình nửa bên, nhưng hoàn toàn giống với hình ảnh phác họa được.
Tua tiếp, tua tiếp ... Kỳ quái là, hai camera ẩn, vậy mà chỉ có thể chụp được một bên mặt, từ khi gặp mỹ nữ đó, hai người đứng dựa vào cửa sổ nói chuyện ... Nơi đó là góc chết camera.
“ Cao thủ, cô ta phát hiện được cả camera ẩn.” Lạc Gia Long thốt lên:
“ Vậy không có cách nào nữa à?” Uông Thận Tu khẩn trương, vì không thể có manh mối nào hữu hiệu hơn được nữa:
“ Phải xem ai cao thủ hơn ai ...” Lạc Gia Long bẻ ngón tay rôm rốp, sau đó múa tay như bay trên bàn phím, dần dần trích xuất từng hình ảnh nữ nhân đó, dù là nửa mặt, hay là cúi đầu, nghiêng trái, nghiêng phải ... Từ mười mấy góc độ khác nhau, sau đó chừng 20 phút tự tin tuyên bố: “ Ít nhất giống 90 phần trăm trở lên.”
“ Chưa chắc đầu, kẻ mắt rất đậm, lông mày giả, còn cả khuôn mặt, chỉ cần thay đổi kiểu tóc là sẽ thay đổi theo ...” Lận Thần Tân lắc đầu, hắn càng có nhận thức sâu hơn về khả năng hóa trang của nữ nhân: “ Không tin anh kiểm tra camera giao thông xem có cùng một người không?”
Lạc Gia Long nghe thế truy ngược lại hình ảnh lưu trữ trong máy, nghi phạm lái xe Land Rover được thuê đi bị camera chụp được.
Đỗ Lỗi kêu lên: “ Cha mẹ ơi, đây là hai người.”
Đúng thế, một thì đẹp rực rỡ mê người, một tóc lòa xòa che mặt, gần như không nhận ra là một, song dùng phần mềm nhận diện khuôn mặt thì hai mặt khớp nhau.
“ Còn nữa.” Thử Tiêu nhìn mọi người hỏi: “ Cho dù có chụp được ảnh chính diện của cô ta thì sao? Đem truy nã được à?”
Đúng thế, hình ảnh không phải ở hiện trường gây án, không có bất kỳ vật chứng nào liên quan, cho nên thậm chí chẳng thể gọi là nghi phạm.
“ Không xong rồi, đến Tiêu ca còn chẳng nhận là bị lừa thì làm được gì cô ta. Nói ra khó nghe lắm, tướng mạo Tiêu ca đã có vấn đề, giờ trí thông minh cũng bị nghi ngờ nốt.” Đỗ Lỗi nói giúp Tiêu ca đấy, nhưng mà giọng điệu hắn chướng tai vô cùng:
Thử Tiêu đá một phát: “ Cút xéo.”
Tinh thần lại đi xuống rồi, Dư Tội lắc đầu liên hồi: “ Kém, kém quá ... Các anh không phát hiện ra vấn đề chỉ vì cứ nhìn chằm chằm vào nữ nhân đó.”
“ Không nhìn nữ nhân thì đi nhìn nam nhân à?” Đỗ Lỗi vặn vẹo:
“ Đúng ... Đây vừa vặn là sơ hở, nhưng nó không ở trên người nữ nhân đó nên tra kiểu gì cũng vô hiệu.” Dư Tội khoanh tay cười, nụ cười rất rực rỡ, rõ ràng nhìn ra gì rồi.
.............. ...................