Cũng chiếc xe đó, hình ảnh được truyền về màn hình của Lạc Gia Long, nhanh chóng tìm ra, chủ xe là Diêu Dao, không phải người bản địa.
Vậy là sau nhiều lần bở lỡ, hướng điều tra cuối cùng đã nhắm thẳng vào mục tiêu, hai tiếng sau, hai người đó nói cười đi ra, từ trong chiếc xe bên đường, có ống kính bí mật chụp lại nữ nhân đó.
Váy nhẹ, áo hai dây, căn bản không cần phải dùng phần mềm nhận diện khuôn mặt, Thử Tiêu nghiến răng ken két, chính là cái áo lót đó ...
Ngày 29 tháng 6, sao chuyển mây nhiều, hợp cưới hỏi, cúng tế, xuất hành.
Hứa Bình Thu lật một trang lịch, buồn chán lại lật xem an bài lịch trình, lễ mừng do đảng tổ chức an bài ngày mai, cuộc họp hàng tháng tỉnh tổ chức vào 4 giờ, rồi hội nghị công tác phòng cháy chữa cháy vào 11 giờ sáng ... À phải buổi tọa đàm vào buổi tối ... Tính sơ sơ ra bốn năm cuộc họp an bài kín mít, mệt hơn cả cảnh sát cơ sở phá án.
Xem nhật báo nội bộ, hiệu quả chỉnh đốn tác phong khá rõ ràng, chỉ cần từ trên xuống dưới quy phạm một lần là trình độ kéo vọt lên ngay, nhưng mà sức ỳ quá lớn, lỏng tay một cái là chẳng mấy chốc đâu lại vào đó, chặt mãi thì gây dân oán.
Phân cục Tiểu Điếm vừa xử lý một vụ án lừa đảo bảo hiểm, bỏ qua, chuyện này quá nhiều.
Chi đội điều tra kinh tế lại phá vụ lừa đảo vay vốn ngân hàng, vẫn thế, nghi phạm bỏ trốn, để lại phía sau là khoản vay không thể thu hồi, nhà cửa thì đem thế chấp nhiều lần.
Bỏ qua, chuyện này giải quyết được viên mãn còn khó hơn người dân đi khiếu nại được trà lời.
Chi đội hình sự cũng có thành tích, gần một tháng qua bọn họ kết hợp với các đồn công an, đội trị an, truy quét kẻ bán hàng giả lề đường ...
Bỏ bỏ, tiếp tục bỏ, Hứa Bình Thu có chút thất vọng, Thiệu Vạn Qua là mãnh tướng, nhưng không phải chủ soái, loại chuyện này đốc thúc các đồn công an làm là được, đâu cần huy động lực lượng hình cảnh vốn thiếu hút.
Đúng là dùng pháo bắn muỗi, ông ta xem tin tức mạng nội bộ, chẳng biết là xem lúc nào thì tình thế vẫn nghiêm ngặt như cũ, bất kể là cảnh sát đả kích lớn cỡ nào, không bao giờ thiếu kẻ lấy thân thử pháp luật, đặc biệt là nghề lừa đảo này, căn bản đó là phương thức sinh tồn.
Mỗi lúc như thế trong lòng luôn sinh ra cảm giác bất lực, phương thức phạm tội xuất hiện không ngớt, tội phạm nối tiếp nhau, công cụ gây án thay đổi từng ngày, nên ở tầng cấp này mà nói, câu có tội tất phạt đại đa số là nói xuông.
Tiếng gõ cửa vang lên, Hứa Bình Thu tùy ý gọi một tiếng, chủ nhiệm Ngô đi vào an bài hành trình còn có sửa đổi lâm thời, văn phòng thành ủy gọi điện tới, muốn cơ cấu công an phái một đội ngũ quy cách cao tới sân bay đợi.
“ Đón ai mà cần quy cách lãnh đạo bộ như thế?” Hứa Bình Thu mắng, nếu lãnh đạo cấp bộ xuống thì ông đã sớm nhận được thông báo:
“ Không rõ ạ, thư ký trưởng Thành thông báo, quy cách không thấp, hình như là thương nhân tỉnh ta rất nổi danh bên ngoài.”
“ Thương nhân à? Bọn họ có cần thể diện nữa hay không? Muốn nhân viên quốc gia đi nghênh đón thương nhân à?” Hứa Bình Thu bất mãn:
“ Hình như là chủ tịch tập đoàn Tĩnh Hải, trước đó tài trợ cho chúng ta 200 vạn tiền thiết bị là họ.” Chủ nhiệm Ngô cẩn thận giải thích:
Mặc cái bộ cảnh phục này phải thuận theo tình hình quốc gia thôi, nghĩ một lúc, Hứa Bình Thu đành thỏa hiếp:” Vậy thì bảo chi đội CSGT làm đi, đúng là của cho là của nợ mà.”
“ Phải rồi cục trưởng Hứa, còn chuyện nữa, phóng viên báo tỉnh tới, dây dưa muốn phỏng vấn hành động chống lừa đảo của chúng ta.” Chủ nhiệm Ngô xin chỉ thị, hai loại người khó chơi nhất là tới phỏng vấn và đi khiếu kiện:
“ Không phải để họ phỏng vấn rồi à?”
“ Đó là ĐTH tỉnh ạ, đây là báo tỉnh, nghe nói có được phê duyệt của ban tuyên truyền rồi.”
Hứa Bình Thu phất tay:” An bài tới phân cục Cổ Lâu, bảo họ nơi đó có tiểu tổ chống lừa đảo.”
Chủ nhiệm Ngô vội vàng nhận lệnh rời đi, không biết rằng sau lưng lãnh đạo cười giảo hoạt.
....Đúng 10 giờ, một đội xe ra thẳng đường băng nghênh đón, khi từ chuyến bay xuống là một nữ nhân, khiến hành khách cùng chuyên bay hâm mộ vô cùng.
Đây mới là thổ hào thực sự, còn ngầu hơn cả minh tinh bao cả chuyến bay, trực tiếp bao luôn cảnh sát.
Là giám đốc của địa phương, Qua Chiến Kỳ không có duyên ngồi cùng xe với chủ tịch, hắn rất biết điều đi sau đội ngũ, nhìn mấy nam tử trung niên áo vest trang trọng và chủ tịch bắt tay hàn huyên, cuối cùng ngồi cùng xe với chủ tịch là một vị lãnh đạo ủy ban giám sát ngân hàng và phó thị trưởng chủ quản mời gọi đầu tư.
Qua Chiến Kỳ nhìn mấy chiếc xe cảnh sát đi trước đi sau, lòng cảm khái, chủ tịch chỉ ngồi chiếc Audi bình thường thôi, song quy cách thì có 10 xe đắt tiền nhất chẳng bì kịp.
Quyền lực đúng là người bạn tốt nhất của tài phú.
“ Tổng giám đốc, chủ tịch của chúng ta thật là trẻ.” Ân Dung lái xe nói:
“ Hơn 40 rồi, kỳ nhân trên thương trường, rất kín tiếng.” Qua Chiến Kỳ hỏi tình hình chuẩn bị của công ty:
Ân Dung nói Đại Hản sớm chuẩn bị rồi, ánh mắt nhìn nữ chủ tịch trên thang máy bay đi xuống, khí chất ung dung cao quý, làm cô lập tức biến thành vịt con xấu xì, sống tới mức này mới là không uổng phí:” Thế này đâu kín tiếng.”
“ Nếu tôi nói cho cô biết, thị trưởng bây giờ lên chức đều phải thông qua chủ tịch nâng đỡ, cô tin không?”
“ Sao có thể thế được.” Ân Dung không tin, nhưng kinh ngạc:” Thật sao?”
“ Giả sao được, nếu không cô nghĩ tôi năng lực lớn cỡ nào mà tới đâu cũng có tiếng nói? Làm chuyện này cơ bản không cần chủ tịch ra mặt, một cú điện thoại của trợ lý là OK, nếu không tôi và cô không biết cần ăn uống bao nhiêu bữa mới được một cái gật đầu của người ta.” Qua Chiến Kỳ hết sức hâm mộ, quá khứ của chủ tịch là một câu đố, giờ vẫn là câu đó:
“ Oa, thật đáng ngưỡng mộ.” Ân Dung sớm nghe nói tới hào môn, nhưng tới mức độ này thì không nghĩ ra:
“ Không cần hâm mộ, mỗi người có đặc sắc riêng, cũng có bất đắc dĩ riêng.”
Ân Dung ngạc nhiên, sao ánh mắt tổng giám đốc ôn nhu thế, tựa như có tình ý với chủ tịch?
Vừa qua trưa, trong phòng hiệp trợ điều tra, tiếng nhai nuốt không dừng.
Nơi này bắt đầu bận rộn, cơm do Đỗ Lỗi đặt, hắn được thấy tinh thần liều mạng của đám người này rồi, tim manh môi đúng là quên ăn quên ngủ, tất cả chuyện liên quan tới nghi phạm đều làm rõ, nhưng không có chứng cứ rõ ràng, hiện giờ người bị hại không dám xác nhận, nên không kinh động trinh sát ngoại vi.
“ Anh Lạc, mất bao lâu nữa mới bắt người?” Đỗ Lỗi tò mò hỏi:
“ Sắp rồi, sắp rồi. “ Lận Thần Tân rất hưng phấn:
“ Biến, cậu hiểu cái đếch gì.” Hiệp cảnh Đỗ Lỗi mắng hiệp cảnh khác, đám lừa đảo này thật đáng hâm mộ, ra vào toàn là khách sạn, hiệu xa xỉ, sống trong biệt thự thuê một tháng 9000:” Làm lừa đảo đúng là nghề giàu có, tiều tiền người khác, sống trong nhà người khác, ngủ với vợ người khác ... Thật là tiêu sái.”
Lạc Gia Long suýt sặc cơm, đặt hộp cơm xuống mắng:” Ăn cơm không được nói, ảnh hưởng tới tiêu hóa.”
Được được, không nói nữa, vừa im lặng ăn được vài miếng lại có chuyện, nhân viên thực địa báo, mục tiêu rời nơi ở, lái xe ra khỏi thành phố, đi đâu không rõ.
Thế là chẳng để ý tới ăn uống lắm, Lạc Gia Long thông báo cho Tiêu Mộng Kỳ, Dư Tội đang ăn ở nhà ăn, lúc này hình ảnh truyền về, hai người ăn mặc kiểu chuẩn bị đi xa, nam quần dài, mũ lưỡi trai, nữ trang phục thể thao thoải mái, thân mật lên xe, không giống mấy ngày trước đi ăn uống chơi bời.
“ Á, ra sân bay, bọn chúng muốn đi?” Lạc Gia Long ngạc nhiên:
“ Chắc đi tránh nắng, Đại Nguyên nóng như chó.” Đỗ Lỗi lau mồ hôi phán đoán:
“ Tiếp tục đợi tin đi, Thận Tu bám theo rồi, bảo cậu ấy vào sân bay, liên hệ phân cục hàng không, tra chuyến bay của chúng.” Tiêu Mộng Kỳ an bài:
Nói dễ thế thôi, quá trình rất lằng nhằng, phải thông qua bộ phận khác nhau giao thiệp, trong khi vụ án còn bảo mật, thân phận chưa tiết lộ.
Khi hình ảnh nghi phạm tới sảnh chờ bay, Dư Tội chỉ:” Bọn chúng đi gây án đấy.”
“ Sao anh biết?” Tiêu Mộng Kỳ hỏi:
“ Hai người chúng tách ra rồi, không cùng một cổng đăng ký, nhưng thế nào cũng lên cùng chuyến bay ... Mọi người xem nữ nhân này ...” Dư Tội chỉ nữ nhân đeo kính râm lớn che nửa khuôn mặt, đầu lại còn đội mũ, nhưng với thời tiết này không gây chú ý:” Sân bay là nơi có điều kiện giám sát tốt nhất, nếu chúng đi chơi không cần tách nhau ra cùng che đậy nghiêm ngặt như thế ... Vậy chỉ có một lời giải thích là đi gây án ... Nhìn kỹ đi, hình tượng của chúng khác xa thường ngày.”
“ Xem ra chúng ta phải vượt tỉnh phá án rồi.” Tiêu Mộng Kỳ đưa cho Dư Tội xem tin nhắn trên di động.
Điểm đến: Trường An!