Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 964 - Q8 - Chương 110: Mưa Gió Bất Ngờ. (5)

Q8 - Chương 110: Mưa gió bất ngờ. (5) Q8 - Chương 110: Mưa gió bất ngờ. (5)

“ Không phải tôi hạ lưu, tôi miêu tả như vậy là đang muốn nói với cô,” Dư Tôi cười khổ giải thích:” Bất kể cô ta làm gì, khi rời nơi gây án trong đêm mưa này, ăn mặc như vậy là không được, tôi không tin thứ ham hưởng thụ lười làm việc này có chuẩn bị. Cô có nghĩ Thương Tiểu Cương tới đón không?”

“ Không thể nào, tôi thậm chí hoài nghi hắn không còn ở Trường An nữa.”

“ Tốt, vậy chúng ta nghĩ giống nhau rồi, bọn chúng chưa bao giờ bị bắt, khả năng không còn cảnh giác nữa .... Khiêu vũ không?” Dư Tội mời, tựa hồ nghiện rồi:” Đừng lắc đầu, khác người quá gây chú ý đấy.”

Lần này Tiêu Mộng Kỳ không ngại nữa, vịn vai Dư Tội, Dư Tội ôm eo cô, hai người bước chậm, phát hiện cái tay hư hỏng khẽ vuốt nhẹ eo cô, chỉ chực đi xuống dưới, trừng mắt:” Giờ mà anh còn có tâm tình à?”

“ Cô nói cái gì?” Dư Tội tỏ ra rất hưởng thụ:

“ Anh đang làm cái gì?

“ Sờ thôi, sắp kết thúc rồi, không tranh thủ sờ không còn cơ hội nữa, mà tôi nói này, cô mặc dày quá, tôi sờ toàn thấy vải.” Dư Tội cười xấu xa:” Nhìn kìa, hướng mười ba giờ.”

Tiêu Mộng Kỳ còn tưởng là có tình hình mới vội quay đầu, liền thấy một đôi dán vào nhau cực sát, hôn cuồng nhiệt, như muộn gặm mặt nhau vậy.

“ Hoàn cảnh này không khơi lên tâm tình bức bối của cô gái độc thân như cô chứ?” Dư Tội cười gian:

Tiêu Mộng Kỳ đột nhiên làm động tác kịch liệt, người ngả tới, toàn thân dán lên người Dư Tội, mặt đối mặt, cô cảm giác rõ ràng hơi thở Dư Tội nặng hơn, cô thổi một hơi vào tai:” Tự nhiên chút, lại chẳng phải là chưa từng ôm nữ nhân ... Cô ta có thể đi bất kỳ lúc nào.”

Cảm giác êm ái trước ngực làm tim Dư Tội tăng tốc: “ Vậy tách nhau ra chút, tôi hơi khẩn trương ... Ra nhầm mệnh lệnh thì chết.”

“ Đừng vờ vịt, kỳ thực anh định dùng cách đơn giản nhất, tưởng tôi không nhìn ra sao?”

“ Oa, cái này cô cũng nhìn ra, vậy chắc cô cũng biết tôi đang trì hoãn, cơ hội thân cận lãnh đạo không nhiều, tôi phải tranh thủ.”

Tay Dư Tội quả nhiên sờ tới viền mông Tiêu Mộng Kỳ, lập tức bị dẫm một cái, thế nhưng không ai chịu tách ra trước, ái muội là cách giảm áp lực tốt nhất, giờ không ai còn áp lực nữa rồi.

..... .....

“ Dao Dao, em không phải người Trường An đúng không?” Nam tử đầu hói híp mắt nhìn nữ nhân trong lòng:

Diêu Dao mỉm cười:” Đoán đúng rồi, nhưng mà không có phần thưởng đâu.”

Nũng nịu, tinh nghịch, khoảng cách gần ngửi được hương thơm say lòng, nam tử ngứa ngày:” Vậy làm sao mới được thưởng?”

“ Ừm ...” Diêu Dao nhìn nam nhân trước mắt, đầu to cổ lớn, eo rộng mông mỡ, trong mắt cô hết sức đáng yêu, hé môi hồng ghé tới, khi sắp hôn cười khanh khách né đi:

Đây là một ám thị.

“ Anh nói này ... Ý anh là, nếu em không ngại, bỏ thời gian ra tới công ty anh tham quan nhé?” Nam tử cũng ám thị, giống nữ nhân khoe ra mặt và ngực, thứ nam nhân cần thể hiện là tài phú:

“ Cũng được, chỉ là em kinh doanh công ty lễ nghi rất nhỏ, tháng sau chính thức kinh doanh ở Trường An, ông chủ Trương ... Phải chiếu cố em nhé .” Diêu Dao thủ thỉ, cái thân phận này chẳng có ý nghĩa thực chất gì, nhưng sẽ nâng cao giá trị trong mắt đối phương:

“ Yên tâm đi, anh tiếp thị nhà đất, tiếp đãi khách hàng luôn phải qua lại với công ty như em ...” Nam tử lấy hai ly champagne từ phục vụ viên, khẽ cụng ly coi như chúc mừng:

“ ... Em quen vài vị, nhưng mắt cao hơn trời ... Không hiền hòa như anh.” Hôm nay Diêu Dao tiếp xúc không dưới mười nam tử, rõ ràng không ai ngu như vị này:

“ Đương nhiên, hòa khí sinh tài mà ... Dao Dao, hay là anh đầu tư vào công ty em, sau này chúng ta thành đối tác rồi.” Nam tử rất hào sảng, đương nhiên rồi, không có tướng mạo thì chỉ có thể dùng sự hào sảng này mới có được trái tim nữ nhân:

“ Chỉ sợ anh coi thường công ty nhỏ của em thôi, đăng ký tài chính mới có 30 vạn à.” Diêu Dao u oán nói:

“ Được, quyết định như thế đi, hôm sau tới công ty anh, cứ sai giám đốc kinh doanh đi lo liệu cho em, tiền đăng ký để họ làm là được ..” Nam nhân nhìn cái cổ trắng nõn, khe ngực hun hút, gò má non muốn bóp ra nước, vừa nói vừa hồi hộp sờ mông mỹ nữ, mỹ nữ không phản đối, tựa cười tựa không nhìn hắn:

Thế là củi khô gặp lửa mạnh, kịch bản đã tìm được nam chính, hai người khiêu vũ kết thúc, chẳng biết thì thầm gì, sau đó Diêu Dao thẹn thùng khoác tay nam nhân rời đi.

Tiêu Mộng Kỳ phát hiện ra rồi, muốn đứng thẳng lên, nhưng không được, tay Dư Tội kéo cô dán sát vào người y, cảnh cáo:” Người ta đi rồi đấy.”

“ Đừng vội, họ cũng giống chúng ta thôi, chỉ có tán tỉnh, không có gian tình.” Dư Tội nói thế vẫn buông Tiêu Mộng Kỳ ra, bấm điện thoại, trầm giọng ra lệnh:” Chú ý, cho các anh mười phút , kế hoạch thay đổi, rút hết người, không cho vào khách sạn, không được chặn cửa khách sạn ... 20 phút sau sẽ tợp hợp ở cửa khách sạn Vị Ương, chi tiết gửi tới di động ... Tôi lặp lại lần nữa, đừng kích động ...”

Đợi Dư Tội cúp máy rồi, Tiêu Mộng Kỳ nói:” Tôi thích dáng vẻ vừa rồi của anh, giống chỉ huy.”

Dư Tội bật cười:” Tôi lại thích dáng vẻ khi nãy của cô cơ.”

“ Thế sao, nhưng mà có người lại khẩn trương, có cơ hội lại không dám làm gì.” Tiêu Mộng Kỳ đắc ý, nếu đối phương không có cảm giác gì thì thật thất vọng:

“ Này cô quá đáng rồi, ai lưu manh như thế?” Dư Tội đột nhiên nổi giận:

“ Thế nào mà lưu manh.”

“ Chứ còn gì nữa, giờ thuê phòng là văn minh, tình một đêm là thời thượng, cô cứ khiêu khích người ta, lại không cho người ta cơ hội lên giường, không phải lưu manh là gì?”

Tiêu Mộng Kỳ mím môi nén cười, càng khiến Dư Tội có chút không cam lòng, khoác tay nhau ra cửa, thực sự là giống đôi văn minh thuê phòng ...

Một chiếc Iveco 17 chỗ chầm chậm đi vào bãi đỗ xe của khách sạn Đường Triều, bảo an co ro dưới mái hiên, chiếc xe đi xiêu vẹo không tìm ra chỗ đỗ, hai bảo an còn cười với nhau, cửa sỏ xe mở ra, có người hô:” Này, người anh em, xem hộ, cọ vào xe người khác, chúng tôi không đền nổi.”

Bảo an béo khoác áo mưa chạy ra, chỉ vị trí, không ngờ cửa sau xe mở ra, kéo hắn lên.

Lát sau vị bảo an bị bắt cóc đó thò đầu ra gọi:” Lão Trương, lại đây chút.”

Bảo an còn lại chạy tới, cứ nghi là xảy ra tranh chấp gì, ai ngờ vừa tới gần bị đôi tay vươn ra, bịt mồm chẹt cổ kéo lên.

“ Cảnh sát phá án, phối hợp chút.”

Trong bóng tối chỉ có cái đèn pin, mười mấy cái đầu, đa phần là đầu đinh, thế này không phải cảnh sát thì cũng phải phối hợp chứ còn sao nữa.

Lát sau hai bảo an nghe theo mệnh lệnh cởi quần áo, chậm một chút có người thô bạo lột ra, lát sau có hai "bảo an" mới lặng lẽ xuống xe, thay thế vị trí của họ.

22 giờ 15 phút, bố trí hoàn tất.

15 phút sau, xe tới cửa khách sạn Vị Ương, đón Dư Tội và Tiêu Mộng Kỳ đội mưa chạy ra, chớp mắt biến mất trong màn mưa ...

“ Chị Lai, có phải sắp ra tay rồi không?”

Trợ thủ hồi hộp đứng ngồi không yên, Lai Văn không trả lời, lặng lẽ điều chỉnh trâm chụp trộm đeo trước ngực.

Nơi này giống cái tên Đường Triều, đậm không khí văn hóa, thư họa, sách cổ, bút mực, người ngoài sẽ không thể tưởng tượng được, một tờ giấy phát hành thời Minh Thanh có thể bán đấu giá lên tới cả vạn.

Lai Văn và trợ lý đi qua đi lại buổi lễ đấu giá này, có thể thoải mái đọc sách, ngồi xuống gian nhã tọa thưởng thức trà, phục vụ viên mặc phong cách Hán Đường, như phim cổ trang.

Lúc này nữ nghi phạm đang uống trà cùng nam tử râu ria lởm chởm rất có vị nghệ thuật, nhưng đó là một thổ hào kín tiếng, vừa rồi đấu giá một cái chặn giấy tới 40 vạn.

Đáng tiếc, để lộ tài phú, rước lấy tai họa.

Bình Luận (0)
Comment