Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 963 - Q8 - Chương 109: Mưa Gió Bất Ngờ. (4)

Q8 - Chương 109: Mưa gió bất ngờ. (4) Q8 - Chương 109: Mưa gió bất ngờ. (4)

“ Mỹ nữ, có may mắn cùng cô khiêu vũ một khúc không?”

Có giọng nói vang lên bên tai, Tiêu Mộng Kỳ quay ngoắt lại, Dư Tội chẳng biết từ bao giờ đã xuất hiện, cô hận không thể dùng chiêu cầm nã thủ ấn y xuống sàn:” Vì sao gọi điện không nghe?”

“ Tay bận bê hộp thức ăn rồi.”

“ Hộp thức ăn gì?” Tiêu Mộng Kỳ nghe chưa ra:

“ À, là cái này.” Dư Tội đưa bộ đồng phục đầu bếp khoác trên cánh tay ra:

Tiêu Mộng Kỳ hiểu rồi, cười khúc khích: “ Còn tưởng anh giỏi lắm, hóa ra là cách không có gì đặc sắc này.”

“ Sợ mỹ nữ lãnh đạo không vui thôi, nếu không tôi trộm thiếp mời rồi.” Dư Tội đưa tay làm động tác mời:

Lúc này khiêu vũ là cách che dấu tốt nhất, Tiêu Mộng Kỳ đặt tay lên tay Dư Tội, đánh mắt về phía Dư Dao: “ Cô ta vào rồi.”

“ Thấy rồi, cô sốt ruột cái gì còn sớm mà, nếu hoài nghi năng lực chỉ huy của tôi, giờ tôi giao lại quyền chỉ huy cho cô nhé.”

“ Không phải hoài nghi anh, mà là nhắc nhở, còn nữa, anh dùng mấy người Lận Thần Tân, Đỗ Lỗi với hai phóng viên theo dõi, tôi cũng sợ xảy ra vấn đề.”

“ Vừa vặn ngược lại, chính họ mới không ai nghi ngờ, Đỗ Lỗi là tên lưu manh, nữ nhân từ 18 tới 80 sẽ lờ hắn đi, ... Thú Y là loại thấy nữ nhân hai mắt rực lửa, mỹ nữ cũng không thèm để ý loại này ... Về phần Lai Văn, bản lĩnh chó săn của cô ấy ăn đứt nhân viên thực địa.” Dư Tội liệt kê lý do làm không ai bới móc được:

“ Anh nói thì hay lắm, nhưng bây giờ 4 phương hướng, ngay cả giám thị ngoại vi hữu hiệu cũng cho có đâu đấy, đừng đắc ý .”

“ Chị hai ơi, nơi này có hơn 1000 cái phòng, có điều cả chi đội tới cũng chẳng đủ đâu, đừng sốt ruột nữa, nhảy đi, tôi chỉ cho ...”

Thực sự là đôi hết sức gượng gạo, tay trong tay mà nói chuyện mất hứng, đã thế lại còn có tin tức xấu truyền tới.

Thử Tiêu để mất dấu Thương Tiểu Cương rồi.

“ Thật đúng là, cứ vào lúc quan trọng thì anh ta tuột xích.” Dư Tội mặt biến sắc, Thử Tiêu gian thì gian có thừa đấy nhưng làm việc thích gian dối, thiếu nghị lực, lười biếng đâm ra vào lúc quan trọng dễ hỏng việc, Thương Tiểu Cương là nhân vật mấu chốt nhất, để mất dấu hắn là đòn trí mạng với kế hoạch:

“ Làm sao đây, đám Gia Long xin chỉ thị.”

“ Rút về, đón Thử Tiêu, Thú Y, Đỗ Lỗi, ẩn nấp đợi lệnh, kệ tên đó, hắn chắc chắn chưa đi, đợi tiếp ưng nơi này.” Dư Tội hạ lệnh:

Tiêu Mộng Kỳ chuyển lời xong nhìn thấy Diêu Dao đã đổi bạn nhảy, chỉ gần nhau trong gang tấc, nhưng cảm giác hết sức bất lực, với điều kiện chấp pháp bây giờ ngày càng chú trọng phương thưc, lại còn dính líu với lợi ích khách sạn, danh dự phú thương, cảnh sát phải hết sức cẩn thận, nếu không sẽ dẫn lửa thiêu thân.

Ngay cả Dư Tội cũng chùn tay, qua mệnh lệnh vừa rồi là cô đã thấy:” Có lẽ chúng ta nên thông báo cho phía Trường An rồi.”

“ Đợi đã ... Chúng không chạy đâu, vì người bị hại có thân phận nên ngại nói ra, chúng rất tự tin, chắc là có điểm trung chuyển mà chúng ta không biết ...” Dư Tội lẩm bẩm:” Xem kìa, tại cô lây sự khẩn trương sang tôi đấy.”

Tiêu Mộng Kỳ mắng:” An bài của anh sơ hở khắp nơi, tôi không khẩn trương mà được à, ví như Thử Tiêu mất dấu mục tiêu chính rồi.”

“ Được rồi, cô đừng làm nhiễu loạn tư duy của tôi nữa, kế hoạch vĩnh viễn không theo kịp biến hóa, chúng ta cũng thế, nghi phạm cũng thế, người bị hại không xác định, phòng không xác định, chúng phải có một cách thật đơn giản ... Là thứ gì đó nhất định không đổi.”

“ Là gì?”

“ Đang nghĩ.”

“ Vậy tôi thông báo với phía Trường An.”

“ Đừng, đừng làm gì cả, nhảy với tôi ... Tôi đảm bảo không cho kẻ nào thoát hết.”

Lúc này là 9 giờ 20, khi Dư Tội và Tiêu Mộng Kỳ đung đưa theo âm nhạc thì Hùng Kiếm Phi dẫm một đội vượt qua cơn mưa lớn tiếp ứng Thử Tiêu ở trên đường, Đỗ Lỗi và Lận Thần Tân kẹt dưới mưa, cơn mưa lớn như thành chướng ngại không thể vượt qua với chuyện bắt giữ, tầm nhìn chưa tới 10 mét … không ai dám nói trước điều gì.

Hùng Kiếm Phi căn cứ vào phương hướng Thử Tiêu cung cấp tới nơi, đường phố nhiều nơi ngập nước, xe đi rất khó khăn, mất bốn mươi phút mới phát hiện chiếc xe Santana nát đỗ bên đường, ngập nửa thân xe.

“ Có phải Thử Tiêu không?” Hùng Kiếm Phi hạ cửa sổ xuống:

“ Chắc là đúng, không biết bị nước cuốn trôi chưa.”

Lạc Gia Long rút di động ra định gọi thì có người chạy tới trước xe vẫy liên hồi, không phải Tiêu ca thì ai, lúc này không khác gì gà rớt nước, thảm hai vô cùng, gần như bò lên xe.

Tôn Nghệ lái xe, cao thủ đúng là cao thủ, rồ ga xông lên vỉa hè, ào ào ào, vượt qua vài vũng nước, thoát khỏi khu ngập nước, đắc ý nói:” Anh đây không bao giờ đi đường tầm thường.”

Bốp, Hùng Kiếm Phi, Lạc Gia Long mỗi người cho cái bợp làm phần thưởng, bảo thứ chó má này lái xe, chẳng biết khi nào mạng đi luôn trong tay hắn.

Lạc Gia Long chất vấn: “ Làm sao lại để mất dấu nghi phạm?”

“ Thuê cái xe nát, chết máy chứ sao, nghĩ tôi muốn à?” Thử Tiêu khóc không ra nước mắt, muốn tiết kiệm chút kinh phí thế là gây họa: “ Thương Tiểu Cương ngồi chiếc Ngôi sao Trường An, chạy về phía bắc, con đường đó đi đâu tôi chưa biết.”

“ Đi nhanh lên, mất dấu hắn 40 phút rồi.” Lạc Gia Long sốt ruột nói:

Xe đi 15 km, xe vào thành phố rất ít, tốc độ dần tăng lên, khi dừng xe thì Lận Thần Tân canh ở khách sạn Vị Ương nhảy lên, nhìn xe toàn người, hưng phấn reo lên: “ A, đại quân tới rồi, vậy mà tôi cứ tưởng tổ chức vứt bỏ chúng ta rồi chứ. A, Hùng ca, kính lễ.”

Hùng Kiếm Phi không thèm để ý tới thằng ngốc này, đuổi ra phía sau, xe tiếp tục đi, cách khách sạn Đường Triều không xa, trong bóng tối có người chạy tới đập cửa, vừa mở ra một cái, người đó bò lên, cời quần áo vắt nước ròng ròng: “ Hại chết tôi rồi, tắm mưa một tiếng, hút điếu thuốc cũng không được ... Mẹ nó, đúng là không thể làm cảnh sát được, cố ý hại cha đây à ... Cút, đừng kéo tôi.”

Lận Thần Tân nhỏ giọng nói: “ Trong xe toàn cảnh sát.”

“ Hả?” Đỗ Lỗi thất kinh mười mấy cặp mắt nhìn mình rất bất thiện, vội bày tỏ: “ Tôi càu nhàu thôi ấy mà, không phải định thoát ly tổ chức đâu ... Hiệp cảnh chúng tôi tư tưởng không cao, ha ha ha ...”

Hùng Kiếm Phi chỉ muốn đá hắn một phát, lập tức xếp vào cùng loại với Thử Tiêu .

“ Toàn bộ họ tập hợp rồi.” Tiêu Mộng Kỳ nói nhỏ, riêng tập hợp thôi đã mất tới một tiếng: “ Này, anh nghe thấy chưa?”

Hai người khiêu vũ một tiếng, thi thoảng bị dẫm vào chân, chả có tí lãng mạn nào, nhìn nữ nghi phạm kia được nam nhân xúm xít xung quanh, khỏi nói uất ức ra sao.

“ Nghe thấy rồi.” Dư Tội nhìn Diêu Dao lại bị một nam tử mời đi:

“ Này, thời gian không còn nhiều nữa đâu, làm gì đi chứ, chẳng lẽ cứ đợi mãi.”

“ Cách giờ lên giường vẫn sớm ... Tôi đang nghĩ, thời tiết thế này Thương Tiểu Cương chẳng thể đón ba nữ nhân này, chúng ta cũng không phát hiện có đồng bọn khác, đúng không?”

“ Không sai, loại chuyện này càng ít người biết càng tốt, nói không chừng ba nữ nhân này còn không biết nhau.” Tiêu Mộng Kỳ tán đồng:

“ Vậy thì cách hắn rời đi rất hạn chế ... “ Dư Tội dựa vào cửa sổ, ánh mắt tập trung vào Diêu Dao nói:

“ Giày cao gót 10 phân, không đi tất lụa, cái chân ngọc vẫn mượt mà, váy thật mỏng, tôi nhìn thấy cả hình dạng quần lót của cô ta ... Ngực rất đẹp, bao sao Thử Tiêu chả thần hồn điên đảo ...”

Tiêu Mộng Kỳ thì nhìn y chằm chằm:” Vợ anh có biết anh hạ lưu như thế không?”

Dư Tội ghé tới nói nhỏ:” Cô ấy vĩnh viễn chê tôi không đủ hạ lưu.”

“ Cút, đừng làm tôi buồn nôn.” Tiêu Mộng Kỳ đẩy mạnh, đáng lẽ hôm nay không nên thiếu kiềm chế như thế, để y ngày một lấn tới:

Bình Luận (0)
Comment