Viện thẩm mỹ, TTTM, khách sạn cao cấp ... Trong khung cảnh đó xuất hiện một đôi nam nữ.
Trong phòng hội nghị lờ mờ, phát hình ảnh ban tuyên truyền vừa thẩm hạch, do phóng viên bảo tỉnh đi theo phỏng vấn, thêm vào ba đội ngũ chế tác hậu kỳ, vì chuyện này mẫn cảm, văn kiện đưa tới chỗ sở trưởng Lý, vừa vặn gặp lễ trù bị cho công tác nửa đầu năm, nên bỏ thời gian tới xem ...
Đối với phần miêu tả nữ nghi phạm là nội dung hoàn toàn mới, căn cứ vào hình dung nạn nhân, suy đoán ra trang phục, áo lót, phong cách ăn mặc, cuối cùng so sánh con số, sàng lọc đặc trưng nữ nghi phạm, đây là một trong điểm sáng của vụ án, chiếm dụng mấy phút.
“ Không thế nào, làm sao chính xác thế được?” Phía dưới có người thì thầm:
“ Báo cáo mà coi là thật à, có khi ăn may mò ra manh mối lại nâng tầm quan điểm.” Một giọng điệu đầy hoài nghi tiêu cực:
“ Đúng rồi, trình độ phân tích tin tức của chúng ta làm sao cao như thế.”
“ Chưa chắc, tôi thấy phương pháp này hợp logic lắm.”
Cán bộ phía dưới có cả Hứa Bình Thu, nhưng ông ta xưa nay không chú trọng quá trình, ông ta quan tâm là kết quả, mọi người kinh ngạc, hồ nghi, tò mò với vụ án, với ông là kết quả tốt nhất.
Bên trên lại kể, nhiệt độ cao 39.5 độ C, căn phòng 10 m2, theo dõi 24 tiếng, tới thời khắc cuối cùng truy bắt lại gặp phải cơn mưa như nước, trên màn hình thấy trinh sát viên co ro trong góc tránh mưa, đối lập với hình ảnh nghi phạm đi vào khách sạn xa hoa rực rỡ.
“ Điều này thể hiện rằng đồng chí tuyến đầu chúng ta gian nan vất vả, trình độ chụp hình cũng không tệ, có chất nghệ thuật.” Sở trưởng Lý khen:
“ Vâng, hai phóng viên báo tỉnh rất chịu khỏ bỏ công sức ạ, báo tỉnh và ĐTH tỉnh đều rất coi trọng đề tài này.” Thư ký ở bên bổ xung: “ Các vấn đề về người bị hại, phương thức gây án chủ yếu đều được cắt bỏ rồi ạ.”
Sở trưởng Lý tiếp tục nhìn màn hình, khóe mắt quan sát một nữ cảnh sát ngồi trong góc, đó là nhân vật chính của vụ án này, phần cô phân tích vụ án cũng bị cắt bỏ.
Đến quá trình bắt giữ đơn giản, trinh sát viên đóng giả bảo an gắn thiết bị định vị vào xe, cuối cùng truy theo tới địa điểm trung chuyển của nghi phạm, bắt trọn ổ.
Tách, đèn bật sáng, vụ án đã kết thúc.
“ Các đồng chí đã xem rồi đấy, tạm thời tôi không phát biểu ý kiến ... Chuyên đề này do phóng viên bảo tỉnh đi theo phỏng vấn, ĐTH tỉnh rất muốn đưa lên chuyên đề pháp chế, song có phát hay không thì ban lãnh đạo tỉnh vẫn chia rẽ lỡn. Những ý kiến ủng hộ cho rằng truyền năng lực tích cực cho hành động chống lừa đảo mà chúng ta tiến hành ... Còn ý kiến phản đối thì giống tin đồn râm ran thời gian qua, rất nhiều cán bộ cơ sở có dính líu, tôi không kỵ húy mà nói là có ... Đám lừa đảo này làm việc không vẻ vang gì, nhưng giúp phần chống tham ô hủ bại.”
Sở trưởng Lý vừa dứt lời, tiếng cười rộ lên, thời buổi này chuyện vợ bé tiết lộ tham quan, không phải hiếm nữa, chính là người đứng ở tuyến đầu chống tham ô, không dễ dàng.
“ Lời ra vào thì ít nói đi vậy, tôi chủ trì công tác chưa lâu, lần này phát huy dân chủ, bỏ phiếu không ghi tên, nếu quá bán thông qua, tôi sẽ ký tên ... Bất kể ảnh hưởng thế nào, tranh cãi thế nào, tôi chịu trách nhiệm.”
Thư ký liền phát phiếu cho mọi người, song ở đây đều là cảnh sát, nhìn mặt lãnh đạo là hiểu vấn đề, chuyện này do công an hai tỉnh phối hợp điều tra, lại chẳng phải bê bối cần che dấu, ai muốn che đi chiến tích huy hoàng này.
Rất nhanh có kết quả kiểm phiếu, có người bật cười, quả nhiên là gần như toàn bộ đồng ý.
Đây là hội nghị thuận lợi nhất của sở trưởng Lý từ khi tới nhâm chức, đích thân giới thiệu chính ủy Tiêu lên phát biểu, dẫn đầu vỗ tay, trong nghề này có câu, nữ nhân xinh đẹp không làm cảnh sát, làm cảnh sát chỉ làm bình hoa, chính ủy Tiêu rõ ràng phá vỡ thành kiến này.
Tràng vỗ tay hết sức nhiệt liệt làm Tiêu Mộng Kỳ có chút đỏ mặt.
Cảm giác này phải nói thế nào nhỉ? Thoải mái, hưng phấn, cho dù có chút xấu hổ, cũng là vi chưa chuẩn bị tiếp nhận lời khen ngợi quy cách cao như vậy thôi.
Tiêu Mộng Kỳ khiêm tốn phát biểu ngắn gọn, càng lấy được nhiều thiện cảm, rời khỏi bục, tiếng vỗ tay còn vang dội hơn nữa.
Kết thúc hội nghị, Tiêu Mộng Kỳ vừa xuống lầu thì bị Hứa Bình Thu gọi lại, tâm tình lãnh đạo rất tốt, gọi cô cùng ngồi xe về cục.
“ Ha ha ha, làm tốt lắm, câu được cá lớn rồi, xem bên kinh tế ghen tỵ đỏ mắt, lĩnh vực sở trường mà chẳng bằng mấy người xuất gia giữa chừng.”
“ Cũng không hẳn ạ, trong phòng hiệp trợ có mấy hình cảnh là môn sinh đắc ý của cục trưởng.” Tiêu Mộng Kỳ khéo léo nịnh lãnh đạo:
Hứa Bình Thu cười rất sáng khoái:” Phải rồi họ đang làm gì thế? Phần sau vụ án giao cho người khác làm, công việc tỉ mỉ không phải sở trường của họ, mau chóng rút ra đi.”
“ Vâng ạ.” Tiêu Mộng Kỳ gật đầu, thép tốt thì làm lưỡi dao, cô rất kỳ vọng đội ngũ độc đáo này có thể chém gai tóc, tiến thêm bước nữa:” Cục trưởng Hứa, tôi còn có chuyện muốn báo cáo.”
“ À, hai hiệp cảnh chứ gì?” Hứa Bình Thu hỏi thẳng:
“ Chú biết sao?”
“ Đoán thôi, giờ cô không thiếu kinh phí, có hai cao thủ kiếm tiền, lỏng tay cái cho họ phát huy là phát tài rồi. Nhân viên không thiếu, chắc chắn ai chả muốn hưởng sái vinh quang. Thế nên chỉ còn vấn đề biên chế ...”
“ Vâng ạ hai người đó bỏ nhiều công sức, hơn nữa rất muốn làm cảnh sát, tháng sau muốn them gia tuyển công vụ viên cảnh vụ.” Tiêu Mộng Kỳ thăm dò: “ Lận Thần Tân còn dễ, người này trừ khiếm khuyết liên quan tới nữ nhân thì đàng hoàng, chứ Đỗ Lỗi hơi tệ.”
“ Tệ tới mức nào?”
“ Có mấy ghi chép xử phạt ở đồn công an ạ.”
Hứa Bình Thu ngửa cổ cười, có thể trộn lẫn cùng ổ với Thử Tiêu, Dư Tội thì ông chẳng ngạc nhiên: “ Điều kiện đúng là không hợp cách, song nếu không phải vấn đề lớn, phân cục có thể ưu tiên tuyển sinh.”
“ Cám ơn cục trưởng.”
“ Đừng vui mừng sớm, cô sẽ thêm hai thứ rắc rối nữa, chẳng biết khi nào gây họa đâu, cẩn chuẩn bị tốt tâm lý.”
“ Vậy đành xem số trời ạ.” Chuyện này Tiêu Mộng Kỳ hiểu rất rõ, cấp dưới không gây họa thì cũng khó làm gì:
“ Ài, bọn họ đều quá cá tính, ở trong đội ngũ kỷ luật, một khi nảy ra xung đột, tổn thương sẽ là cá nhân.” Hứa Bình Thu cảm thán:
….. …..
Vì không tham dự phần sau vụ án, nên lúc này trong phòng hiệp trợ chỉ tập trung vào việc thi tuyển công vụ viên công khai tháng sau.
“ Đỗ Lỗi, kiểm tra thể năng chắc chắn là không thành vấn đề, quan trọng là thi viết, nếu chỉ được 10, 20 điểm thì dù công lao lớn tới mấy cũng không ai châm chước được.” Lạc Gia Long đặt chồng sách lớn lên bàn:
“ Trời ơi tôi chưa nhận hết mặt chữ, bắt tôi đọc nhiều thế này, giết tôi đi cho rồi.” Đỗ Lỗi chố mắt:
“ Không phải cậu từng học trường kỹ thuật à? Học cái gì thế?”
“ Đầu bếp.” Lận Thần Tân nói một cái rồi phì cười:
“ Cha tôi sợ tôi tương lai không làm được gì, bảo tôi đi học đầu bếp, ít nhất không đói bụng.” Đỗ Lỗi giải thích qua loa:” Ai ngờ giải tỏa một cái thành phú hào, lương đầu bếp chả bằng tiền ăn của tôi.”
Cười nói một lúc, quay về chuyện ôn tập, Đỗ Lỗi nhìn đống sách vở lại ỉu xìu, Thử Tiêu cổ vũ:” Đừng lo, cảnh sát bây giờ gọi ra thi cũng chả mấy người hợp cách đâu ... Anh đây năm xưa thường cúp học, kỷ luật, thi trượt vẫn làm chỉ đạo viên, bình thường lắm, nếu mà học hết được thì người đi làm luật sư, ai làm cảnh sát.”
Úi dời, khuyên nhủ kiểu gì thế, Lạc Gia Long thấy giá trị bổ cảnh phục của mình xuống giá hẳn, Đỗ Lỗi thì sáng mắt:” Thật sao?”
“ Đương nhiên là thật.”
Điện thoại của Lạc Gia Long vang lên, vừa nghe một cái đã đứng bật dậy nói gần như hét:
- Cái gì? Nói lại xem ...
Mấy người kia im thít quay sang nhìn đợi hắn cúp máy truy hỏi chuyện gì, Lạc Gia Long bàng hoàng, Uông Thận Tu từ chức rồi.
Không nói nhiều, bốn người nhảy lên xe, hỏa tốc tới tổng đội.