Có những lời nói trước đó, lúc này, ba tiểu gia hỏa rất thành thật.
Chăm chỉ ngồi viết đại tự.
Tống Anh cũng không nhàn rỗi, nàng mang những bông hoa đã hái ban ngày đi lựa rồi rửa sạch.
Lúc trước, nàng từng nói với vị đại nhân kia là nàng muốn hái hoa hồng môn để làm son môi, nhưng sau khi trở về, nàng đã suy nghĩ kỹ càng và cảm thấy không khả thi.
Đừng đánh giá thấp trí tuệ của người xưa, nhất là những đồ dùng trong nhà của nữ nhân, chúng thậm chí còn phức tạp hơn thời hiện đại nhiều, nguyên liệu và bột nước dùng để làm son trên thị trường rất đặc biệt, trong những cửa hàng son đó không thiếu những loại son có nhiều màu sắc khác nhau, cũng có nhiều công thức bí truyền phức tạp, giữ được hương lâu, không những giá rẻ mà còn rất được ưa chuộng.
Hoa hồng môn tuy có màu sắc rực rỡ nhưng mùi thơm cũng không tính là xuất sắc, cho dù làm ra cũng chưa chắc bán được giá tốt.
Nhưng lời đã nói ra, nếu như vị đại nhân kia phái người đến thôn tra xét, nàng không làm công việc này thì cũng không thể tránh khỏi nghi ngờ.
Vì vậy, gần đây nàng vẫn luôn hái hoa, nhưng thực ra nàng cũng không hái nhiều hoa hồng môn lắm, chủ yếu là hoa kim tước, hoa cúc và hoa kim ngân.
Tuy nhiên, vì phải thường xuyên đi vào rừng nên nàng đã thực sự nghĩ đến công việc mình sẽ làm tiếp theo.
Sau khi xuyên đến thời kỳ cổ đại này, có một điều nàng không thể chịu đựng được.
Đó chính là gội đầu.
Khi nguyên chủ còn ở Hầu phủ, nàng có thể gội đầu bằng tuyến tụy của lợn, bồ kết, mật ong kết hợp với nhiều loại hương liệu và thảo dược để gội đầu, nhưng bây giờ thì khác.
Ở trong thôn này, thứ được mọi nhà sử dụng phổ biến nhất là tro than.
Ngoài tro than còn có những loại cao cấp khác, ví dụ như là nước vo gạo, cây dâm bụt hoặc các loại lá linh tinh gì đó, nhưng mà sau khi sử dụng thì... thật khó diễn tả.
Nhưng nàng đã tìm được rất nhiều cây bồ hòn và cây bồ kết trên núi, tuy chưa đến mùa thu hoạch nhưng những thứ này... cũng là thuốc, nàng có thể mua một ít về làm dầu gội đầu, đợi đến mùa thu hoạch rồi tích trữ nhiều để làm thành dầu gội, chắc chắn có thể kiếm tiền.
Đương nhiên, sau khi đã có dầu gội thì không thể thiếu một kỹ năng cần thiết khi xuyên qua là làm xà phòng, kiếp trước nàng có một người bạn thích DIY, tuy nàng chưa tự làm bao giờ nhưng cũng đã dành thời gian để nghiên cứu cách chế tạo nó.
Nhưng gần đây, tình hình kinh tế tương đối eo hẹp, nên... trước hết là mua một ít hoa, tích luỹ chút bạc rồi sau đó mới thực hiện việc lớn hơn.
Vì vậy, Tống Anh còn đặc biệt xây dựng một nhà kính dùng để sấy nóng, khi ngoài trời mưa gió, bên trong vẫn đủ ấm để có thể hấp thụ hơi nước từ hoa.
Chỉ có một mình nàng làm, vì thế hơi chậm một chút.
Nhưng may mắn là núi Hạnh rất lớn, trên núi lại có nhiều hoa dại nên việc hái hoa cũng chẳng tốn sức lực.
Tất nhiên, nàng sẽ không cố ý che giấu hành động hái hoa của mình, nếu người khác nhìn thấy nàng và đi theo, nàng cũng sẽ không ngăn cản, dù sao thì việc hái hoa cũng không yêu cầu kỹ thuật gì, một đứa trẻ cũng có thể làm được, muốn ngăn cản cũng không ngăn được.
Tống Anh tính toán một chút, mấy ngày nay nàng đã xử lý được khoảng một trăm cân hoa khô.
Thật không dễ dàng.
Đây là lần đầu tiên ba cái đầu củ cải này chăm chú học tập như vậy, Tống Anh cảm thấy rất vui mừng.
Tống Đạt không phải kẻ ngu ngốc, chỉ lười biếng mà thôi, lúc này tập trung hơn, tự nhiên chữ viết cũng đẹp hơn trước một chút, ít nhất là không sơ ý viết sai chữ nữa.
Có thể coi như là Tống Anh giúp đại phòng và tam phòng của Tống gia chăm sóc mấy đứa nhỏ này, còn đặc biệt chăm sóc tận mấy ngày.
Thật trùng hợp, vào một ngày nọ, hai trục lí quyết định ghé qua nhìn một chút, đề phòng mấy tiểu tử nghịch ngợm gây chuyện. Ai ngờ vừa bước vào cửa đã nhìn thấy ba đứa trẻ đang ngồi nghiêm chỉnh viết chữ, thiếu chút nữa tưởng là mình đi nhầm nhà.
"Tam đệ muội... nhéo ta một cái đi? Đây... không phải là ta đang nằm mơ chứ? Đạt ca nhi của ta đang ngồi viết đại tự ư!?" Đại Diêu thị cảm thấy thật khó tin.
Tiêu thị không biết khách sáo là gì, Đại Diêu thị đã kêu bà ta động thủ, bà ta còn cần khách khí làm gì, ngay lập tức đặt tay vào eo của Đại Diêu thị, nhéo một cái thật đau.