Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 57

Ánh mắt Tống Anh trầm xuống.

Lời Tống Lão Căn nói quá thẳng thắn, nhưng quả thực không có vấn đề gì.

Bốn nhà Tống gia, nhà nào cũng có chút tâm tư nhỏ, nhưng cũng chỉ là muốn chiếm thêm chút chỗ tốt, suy nghĩ cho nhi nữ của mình, nếu nói đối xử tệ bạc với nàng thì thật sự không có.

Còn Đạt ca nhi lúc trước ném đá vào người nàng...

Giảng giải thiện ác với đứa bé mười tuổi ư? Hay là nói nó lòng dạ ác độc? Cũng không đáng.

Nói cho cùng chính là không được dạy dỗ đến nơi đến chốn, còn nhỏ tuổi nên bị người ta xui khiến, phải đánh đòn mà thôi.

Bây giờ, nếu nàng ở lại nhị phòng không xuất giá, không ai dám gả cho Tống Tuân, thanh danh của Tống gia quả thực sẽ bị ảnh hưởng.

"Cha! Người đừng ép nhà ta! Người biết rõ bọn chúng chính là huynh muội ruột cùng nhau lớn lên, không khác gì huynh muội những nhà khác..." Tống Kim Sơn thật sự nóng nảy.

"Người trong nhà chúng ta tất nhiên chưa từng nghi ngờ." Lão gia tử thở dài.

"Nhị đệ, chúng ta đều biết Tuân ca nhi là người thế nào, nó sẽ không làm ra chuyện khốn nạn như vậy. Nhưng mà... Nói thật với ngươi, hai ngày nay hai huynh muội Tuân ca nhi cùng đi cùng về, cùng thuê xe bò lên huyện bán đồ bị Bao vô lại ở cửa thôn nhìn thấy. Miệng hắn nói thế nào, ta biết rất rõ, trắng cũng có thể nói thành đen. Hôm nay lúc ta về nhà có gặp hắn, hắn hỏi ta khi nào nhà chúng ta tổ chức hỷ sự..."

"Nếu lúc ấy không phải là ta mà là hàng xóm nghe thấy thì mọi người sẽ nghĩ gì về đôi nhi nữ của ngươi?" Tống Phúc Sơn than một tiếng.

Tống Kim Sơn nắm chặt tay, giận đến phát run.

Nước mắt của Nguyễn thị đã sớm chảy thành dòng. Ngay cả Tống Tuân cũng vừa nóng nảy vừa ngượng ngùng vừa hổ thẹn, trông như bị sét đánh.

"Ta đi tìm Bao vô lại!" Tống Kim Sơn nói.

"Có ích gì chứ. Ngươi có thể bịt miệng hắn, chẳng lẽ có thể bịt miệng tất cả  những người khác sao?" Tống Lão Căn vỗ bàn, "Tống gia ta không phải chỉ có mình Tuân ca nhi. Thắng ca nhi mười lăm và Uy ca nhi mười ba nhà tam đệ ngươi, ngay cả Võ ca nhi và Đạt ca nhi nhà đại ca ngươi sớm muộn gì cũng sẽ lớn lên, nếu lửa này đốt lên đầu bọn chúng thì sao?"

"Chuyện, chuyện này không có khả năng. Võ ca nhi và Đạt ca nhi mới mười tuổi!" Tống Kim Sơn tức muốn chết.

"Lão nhị, không phải cha ép ngươi mà là khuyên bảo ngươi, nữ nhân luôn phải xuất giá, chuyện này đối với ai cũng là chuyện tốt." Tống Lão Căn nói tiếp.

Tống Kim Sơn trầm mặc trong chốc lát, cuối cùng ngồi xổm xuống, ôm đầu rơi lệ.

Tống Anh nhìn Nguyễn thị và Tống Kim Sơn như vậy thì không đành lòng.

Nàng không nợ bất kỳ kẻ nào, nhưng nguyên chủ lại nợ Tống gia ân cứu mạng và ân nuôi nấng.

"Xuất giá cũng được, nhưng... con có điều kiện." Tống Anh mở miệng.

"Muội muội!" Hai mắt Tống Tuân đỏ lên, "Không được, người khác nói thế nào ta mặc kệ, chúng ta cây ngay không sợ chết đứng!"

"Ngươi có yêu cầu gì cứ việc nói, nếu muốn nhiều của hồi môn hơn một chút, a gia cũng có thể đặt mua cho ngươi, bảo đảm không ít hơn lúc Đại Nha xuất giá!" Thái độ này của Tống Lão Căn đã xem như không tệ.

"A gia!" Tống Tuân nổi giận.

"Không phải chuyện của hồi môn. Mục đích của a gia chỉ đơn giản là muốn con ra ngoài, không ở Tống gia nữa mà thôi. Chuyện này rất đơn giản. Triều ta quy định khi cha nương còn sống thì con cái chưa lập gia đình không thể tự lập hộ, vậy người để con gả cho một người đã chết không thân không thích là được. Lúc lập hộ có tên họ của trượng phu, không phải được rồi sao?" Tống Anh nói.

Nàng không định tùy tiện tìm một nam nhân để đối phó với bản thân mình.

Cho nên, tìm người chết là tiện nhất.

Cả nhà vừa nghe vậy thì vô cùng kinh hãi.

"Hồ, hồ nháo!" Nhất là Tống Lão Căn, cực kỳ hoảng sợ, "Ngươi muốn kết âm hôn ư!? Tuyệt đối không được! Tuy dung mạo ngươi bị tổn hại nhưng vẫn là một hoàng hoa đại khuê nữ*, để một người sống như ngươi đi kết âm hôn, Tống gia ta có cần thể diện nữa không!? Huống hồ, tuy tên mặt bớt kia có chút vấn đề, nhưng dù gì vẫn còn sống, biết nóng biết lạnh, biết chăm sóc ngươi. Người chết thì có ích lợi gì? Chẳng lẽ sau khi ngươi gả đi, cả đời phải thủ mộ mà sống sao?!

* Hoàng hoa đại khuê nữ: chỉ cô gái chưa kết hôn và vẫn còn trinh tiết

Bình Luận (0)
Comment