Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 120 - Chương 120: Đối Đầu Với Đạo Sĩ (2)

Unknown Chương 120: Đối Đầu Với Đạo Sĩ (2)

Vị đạo sĩ già có đôi lông mày rậm trợn trừng hai mắt, lộ ra vẻ mặt âm trầm và nói:

“Hóa ra cô chính là tiểu hữu Cố, quả nhiên là tuổi trẻ đầy hứa hẹn. Nhưng mà, nếu chỉ ỷ vào có chút thiên phú mà lại có lòng dạ độc ác, không tôn trọng tiền bối thì vẫn phải nhận chút giáo huấn đấy.”

Cố Chi Tang lười biếng khẽ nâng mí mắt lên, cười nhẹ một tiếng: “Nói thật, đây là lần đầu tiên tôi gặp loại đạo sĩ có da mặt dày như ông. Chỉ là một lão thất phu lạm dụng thuật số, tâm như rắn rết, xứng đáng xuống địa ngục trăm lần như ông mà cũng xứng lôi kéo quan hệ thân thiết với tôi sao?”

“Láo xược! Con nhóc này muốn tự tìm đường chết đây mà!”

Vị đạo sĩ già kia lập tức nhăn mặt, cầm cây phất trần trên tay muốn tấn công về phía cô.

Ông ta hoàn toàn không giữ lại một chút sức lực nào, hiển nhiên là muốn dồn Cố Chi Tang vào chỗ chết: “Hôm nay, ông già này sẽ thay cha mẹ của cô dạy bảo cô cẩn thận!”

Vu Đồng Thu sợ hãi nắm chặt cái bàn bên cạnh: “Tang Tang, cẩn thận!”

Sắc mặt của Cố Chi Tang vẫn rất thản nhiên. Đến khi ông già đạo sĩ có đôi lông mày rậm đến gần trong gang tấc thì không biết từ lúc nào, cô đã rút ra một lá bùa màu vàng và kẹp vào giữa hai đầu ngón tay.

Ngay cả chú thuật mà cô cũng không niệm, trực tiếp dùng nội khí thúc giục lá bùa bắn về phía trước.

Dù không có gió thổi nhưng lá bùa màu vàng kia vẫn rung lên một chút rồi bắn thẳng về phía trước, hóa thành một con rồng lửa gầm gừ gào thét, có kích thước to bằng bắp đùi con người.

Ngọn lửa nóng rực cuộn lên lông mày và tóc của vị đạo sĩ già kia, trong nháy mắt đã đốt trọi mấy đám. Ông ta quá kinh hãi, đang muốn dập lửa trên người thì một bàn tay trắng muốt như ngọc thạch cứ như vậy xuyên quá ánh lửa, chui ra từ đằng sau rồng lửa và túm chặt lấy pháp khí phất trần của ông ta.

Vị đạo sĩ già hoảng sợ phát hiện ra, bản thân mình không còn một chút sức lực nào trước mặt cô gái non nớt trẻ tuổi này. Ông ta hoàn toàn không đứng vững nổi, nhẹ nhàng bị kéo giật mạnh về phía trước.

Một giây sau, bàn tay kia có sức mạnh như ngàn cân lần lượt đánh vào ngực và bụng của ông ta. Tốc độ nhanh đến mức ông ta hoàn toàn không thể phản ứng kịp.

Sự đau nhức bắt đầu lưu chuyển trong hệ thống kinh mạch của cơ thể, vị đạo sĩ già kia phun ra một ngụm máu tươi và ngay lập tức lộ ra vẻ mặt suy sụp rồi ngã về phía sau.

Cậu bé đạo sĩ đi cùng ông ta, đang ôm lư hương đứng ở bên cạnh cực kỳ sợ hãi lao đến: “Sư phụ!”

Vị đạo sĩ già ôm ngực, hai mắt nổi đầy tơ máu: “Cô, cô là Tà Tu! Thật sự quá ác độc!”

Cố Chi Tang: “?”

“Người trong Huyền Môn bây giờ đều thích lật ngược phải trái như vậy sao? Ông chắc hẳn có quen biết vị trưởng lão họ Trần giúp nhà họ Tôn kia đổi mệnh, kết Âm Hôn, đúng không?”

“Xem ra mấy người đúng là rắn chuột cùng chung một ổ. Khi ông ta thất bại trong đấu pháp với tôi và bị tôi phế bỏ đạo hạnh thì cũng có cùng một bộ dạng như ông đấy.”

Vu Đồng Thu nhìn vị đạo sĩ già cả kia đang điên cuồng phun máu ra ngoài thì vốn dĩ còn có chút không đành lòng. Nhưng khi nghe thấy ông ta và vị trưởng lão họ Trần kia là cùng một giuộc thì cô ấy lập tức không còn chút đồng tình nào nữa.

Cậu bé đạo sĩ đi cùng lau nước mắt, trừng mắt nhìn Cố Chi Tang: “Người phụ nữ như cô thật sự quá ác độc. Tổ sư gia của sư môn chúng tôi sẽ đến thu phục cô!”

“Vậy mượn lời tốt lành của nhóc nhé, quỷ nhỏ. Ta chỉ sợ là bọn họ không dám đến thôi.”

“Cái gọi là Huyền Môn chính đạo đã sớm trở thành trò cười rồi. Bây giờ cũng nên chỉnh đốn thôi.”

Cố Chi Tang nhướng mày cười khẽ, nhưng giọng nói của cô lại tràn ngập lạnh lùng: “Quỷ nhỏ, nhóc cảm thấy ta xấu xa, nhưng nhóc có biết sư phụ của mình đang làm cái gì không?”

Cô chỉ vào ông già béo ục ịch đã sợ hãi đến mức xanh mét, trắng bệch cả mặt kia rồi nói:

“Người này đã ngoại tình… lại còn sát hại chính vợ mình, là một người không bằng cả heo chó. Người khiến cho vợ của mình chết trong oan ức, không thể không lưu lại trần gian, thì sau khi chết sẽ bị kéo xuống mười tám tầng địa ngục đấy.”

“Hơn nữa, bởi vì chột dạ, sợ hãi vợ mình sau khi chết sẽ trở về trả thù nên ông ta đã tìm một đám huyền sư đến đây. Bọn họ đã làm hại hồn phách của người vợ này bị xé thành nhiều mảnh nhỏ, chỉ dựa vào một chút oán niệm còn sót lại để mạnh mẽ chống đỡ không bị tan biến.”

“Cho dù là như vậy, người đàn ông này vẫn còn không thỏa mãn, ông ta muốn khiến cho vợ mình phải hồn phi phách tán.”

“Một con người bất nhân bất nghĩa như vậy mà sư phụ của nhóc vì tiền tài, dù biết rõ ông ta là loại người gì vẫn đến đây cấu kết với ông ta làm việc xấu. Hơn nữa, còn giúp ông ta bày ra trận pháp để đánh tan quỷ hồn đáng thương kia.”

“Bây giờ, ta hỏi nhóc nhé, ngày đầu tiên khi nhóc gia nhập vào Huyền Môn thì chưa từng đọc qua lời Tổ Huấn của tổ sư gia hay sao? Chẳng lẽ, nhóc không biết rằng huyền sư không thể lạm dụng năng lực của mình và lây dính ác nghiệp sao?”


Bình Luận (0)
Comment