Phó tổng giám đốc nở một nụ cười: “Tang Tang à, cô cứ yên tâm. Công ty sẽ ngay lập tức phân phối cho cô một trợ lý mới, còn có một chiếc xe đưa đón nữa. Chúng tôi sẽ cung cấp đãi ngộ cho cô theo hợp đồng bậc nhất.”
Cố Chi Tang bỗng nhiên cảm thấy vòng luẩn quẩn có bề ngoài ngăn nắp lộng lẫy này chợt vô vị, không còn ý nghĩa gì nữa.
Cô đứng lên, nói với ánh mắt lạnh nhạt: “Những thứ đó thì tôi không cần. Trước tiên, đổi người quản lý cho tôi đi, nhìn quá gai mắt.”
Nói xong, cô đi thẳng ra ngoài phòng họp.
Trong phòng hội nghị chỉ còn lại hai người là phó tổng giám đốc và Tiền Chứng.
Phó tổng giám đốc giận tái mặt nói: “Về sau, ông không cần phải dẫn dắt cô ấy nữa. Tiền Chứng ơi là Tiền Chứng, ông đã dẫn dắt bao nhiêu nghệ sĩ rồi mà sao lần này lại nhìn nhầm vậy.”
“Nếu Cố Chi Tang còn chịu gia hạn hợp đồng và ở lại công ty thì còn đỡ. Nhưng nếu cô ấy nhảy sang ăn máng khác thì tôi và ông không còn được sống yên ổn nữa đâu!”
Tiền Chứng hốt hoảng đi ra khỏi phòng họp với vẻ mặt tối tăm. Ông ta cảm thấy toàn thân cực kỳ mệt mỏi, tâm trí cũng quá rối loạn.
Trong đầu ông ta đang điên cuồng suy nghĩ xem, rốt cuộc phải làm như thế nào mới có thể xoay chuyển cục diện hiện tại.
Ông ta chỉ nghĩ phải làm như thế nào mới có thể trả thù phó tổng giám đốc cùng với Cố Chi Tang mà hoàn toàn không biết rằng trên vai của mình đang có một con Anh Quỷ cả người xanh tím, hai mắt trống rỗng đen kịt.
Anh Quỷ vừa cười hì hì, vừa cắn nuốt từng ngụm một sức sống trên người ông ta.
Mỗi một lần nó nuốt xuống một ngụm thì đôi mắt của Tiền Chứng lại vẩn đục và ảm đạm hơn.
Bỗng nhiên, con Anh Quỷ kia dường như đã nhận ra điều gì đó. Nó lập tức quay ngoặt cổ lại nhìn về phía sau, đối diện với một cặp mắt trầm tĩnh và tối tăm ở trong một góc.
Khuôn mặt đang cười hì hì của nó đột nhiên biến đổi, đôi chân vẫn đang kẹp chặt trên cổ của Tiền Chứng, nhưng nửa người trên lại quỷ dị xoay nửa vòng về đằng sau.
Nó nhếch miệng đầy răng nhọn bên trong về phía chủ nhân của cặp mắt kia.
Từng tiếng kêu bén nhọn của trẻ sơ sinh vang lên, đây là tiếng nó dùng để uy hiếp và đe dọa đối phương.
Người phụ nữ ở trong góc ngước mặt lên, ngũ quan xinh xắn hiện lên trong góc khuất.
Cô bỗng nhiên nâng một cánh tay lên, năm ngón tay thon dài nhẹ nhàng mở ra.
Rõ ràng cô đang đứng cách nó một khoảng khá xa nhưng Anh Quỷ đang treo trên cổ của Tiền Chứng lại bị một lực lượng mạnh mẽ hút về phía cô. Cổ nó đã ngay lập tức bị bàn tay kia tóm chặt lấy.
Hệ thống: “!!”
Nó còn chưa chuẩn bị tâm lý sẵn sàng mà đã nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn, đáng sợ và nổi đầy mạch máu xanh đen của Anh Quỷ phóng đại ngay trước mắt.
Hệ thống bốn mắt nhìn nhau với Anh Quỷ và bị dọa sợ đến mức linh hồn nhỏ bé sắp bay mất tiêu.
“Tang, đại lão Tang, về sau nếu còn xảy ra loại chuyện như thế này thì ngài hãy nói trước cho người ta một tiếng được không… Để cho người ta có thể nhắm mắt lại trước đã, hu hu hu.”
Cố Chi Tang: “…”
“Đúng là đồ ăn hại mà.”
Anh Quỷ bị cô nắm chặt trong lòng bàn tay đang liều mạng giãy giụa, nhưng dù nó có làm gì thì cũng không thể thoát khỏi bàn tay mềm mại như không có xương kia.
Nó cảm nhận được một lực áp bức cực kỳ mạnh mẽ từ trên người phụ nữ đang đứng trước mặt. Điều này khiến cho nó vô cùng sợ hãi.
Nó há mồm muốn cắn vào mu bàn tay của Cố Chi Tang.
Lúc này, Cố Chi Tang nhướng mày: “Nếu ngươi dám dây bẩn một chút nước bọt lên tay của ta thì ta sẽ bẻ gãy từng cái răng trong miệng ngươi đấy.”
Anh Quỷ há to miệng, một lúc lâu sau: “A…”
Thành thật mà nói, bộ dạng của con Anh Quỷ này thật sự rất xấu xí.
So với lần đầu tiên cô nhìn thấy nó ở bệnh viện thì bây giờ nó đã béo lên rất nhiều, còn béo hơn cả những trẻ em mập mạp bình thường!
Bởi vì không có phật bài áp chế nên lực lượng của Anh Quỷ sẽ không bị giảm bớt. Hơn nữa, nó còn cắn nuốt từng chút một sức sống của Tiền Chứng nên tất nhiên sẽ “trưởng thành” hơn.
Bây giờ, khuôn mặt dữ tợn cùng mạch máu xanh đen của nó đang chất đống, chen chúc cạnh nhau khiến cho Cố Chi Tang ghét bỏ nhíu mày.
Cô nheo đôi mắt phượng lại rồi nói với giọng điệu lạnh lùng:
“Oan có đầu, nợ có chủ. Lúc đó, ta giải trừ sự giam cầm của ngươi không phải để cho ngươi làm chuyện xằng bậy.”
“Ta biết ngươi bây giờ có năng lực phản kháng lại chú thuật trói buộc của Tiền Chứng, có thể không cần giúp ông ta làm hại những người khác.”
“Vì vậy, nếu ngươi còn dám âm thầm cắn nuốt sức sống của người khác thì ta có thể cho ngươi tự do và cũng có thể lập tức đánh tan hồn phách của ngươi đấy.”
Chỉ dựa vào sức sống của một mình Tiền Chứng thì tuyệt đối không thể khiến cho con Anh Quỷ này béo đến bộ dạng như vậy. Chắc chắn nó còn âm thầm cắn nuốt của người khác nữa.
Có lẽ bởi vì đã cắn nuốt sức sống của nhiều người nên nó cảm thấy năng lực của bản thân rất cường đại, dã tâm cũng lớn hơn.