Hồn phách đang trôi nổi giữa không trung của Lâm Hồ có thể nhìn thấy Cố Chi Tang đang dùng tay không bẻ răng của Anh Quỷ cùng với Quỷ Môn đen kịt, cao ba mét dày đặc âm khí đằng sau cô.
Tuy nhiên, tổng giám đốc X kia thì lại không nhìn thấy.
Ông ta ngâm nga một điệu nhạc trong miệng, mặc áo choàng tắm của khách sạn và đang muốn đến gần Lâm Hồ nằm hôn mê trên giường thì bỗng nhiên trong phòng trống rỗng xuất hiện một người lạ, khiến cho ông ta giật nảy mình.
“Cô là ai? Đây là phòng riêng, ai cho cô tùy tiện đi vào đây?!”
Tổng giám đốc này còn tưởng rằng sự việc đã bị bại lộ, người xuất hiện là cảnh sát hoặc là người nhà của Lâm Hồ đến bắt mình.
Nhưng khi ông ta thấy rõ người đứng đằng trước ghế sô pha chỉ là một người phụ nữ có thân hình mảnh khảnh thì thần kinh căng chặt của ông ta đã thả lỏng hơn.
Sau khi đánh giá khuôn mặt của Cố Chi Tang một lúc, trong ánh mắt khàn đục của người đàn ông trung niên kia đã hiện lên sự thèm thuồng, có chút ác ý.
Ông ta đã nhận ra thân phận của Cố Chi Tang.
Đây không phải là vị nghệ sĩ nữ đang rất nổi tiếng trên mạng gần đây hay sao?
Thời gian trước, tổng giám đốc X đã nhìn thấy ảnh chụp trên mạng của Cố Chi Tang và cảm thấy cực kỳ choáng ngợp. Lúc đó, ông ta cũng đã đề cập với Tiền Chứng và nói rằng muốn bắt được nghệ sĩ này.
Nhưng Tiền Chứng đã nói rằng gần đây sức nóng của Cố Chi Tang đang dâng cao, bây giờ cô là đối tượng chú ý trọng điểm trong công ty nên không còn là một nghệ sĩ nhỏ không có danh tiếng nữa.
Vì vậy, bọn họ không thể tùy tiện ra tay với cô. Do đó, ông ta mới đành phải từ bỏ và chọn Lâm Hồ thay thế.
Ông ta nở một nụ cười đầy dầu mỡ: “Vị mỹ nhân này cũng là do lão Tiền sắp xếp đến đây đúng không? Đây là một loại kích thích kiểu mới để tạo sự ngạc nhiên sao?”
Cố Chi Tang: “?”
Hệ thống trong đầu cô tức giận nói: “Ánh mắt của ông già này thật sự quá ghê tởm, quá dâm đãng. Em thật sự muốn đấm cho ông ta một cái!”
“Ta cũng muốn làm vậy.” Giọng nói của cô lạnh như băng, mơ hồ ẩn chứa sự tức giận.
Bởi vì, từ khuôn mặt của ông già tổng giám đốc này, cô đã thấy được một số nghiệp chướng âm u của ông ta. Tất cả những việc làm xấu xa của ông ta đã được hiện lên rất rõ ràng trên khuôn mặt đầu trâu mặt ngựa này.
Đầu tiên, hình dáng đầu của ông ta rất kỳ quái, trên hẹp dưới to, hình dạng đầu giống như một viên trứng gà bị nhọn ở trên đỉnh vậy.
Trong “Tương Thuật” có một câu nói như sau: “Đầu nhọn và trán hẹp sẽ không có tướng phú quý.”
Hay nói cách khác, người có hình dáng đầu nhọn, trán hẹp sẽ không có số mệnh giàu sang, cùng lắm chỉ có thể làm được một số kinh doanh buôn bán nhỏ lẻ.
Những người này sẽ có chút thông minh nhưng lại lười biếng và có tham vọng. Bọn họ sẽ dùng trí thông minh của mình vào những việc xấu xa, đi lên con đường gian ác, chuyên môn làm những chuyện hãm hại người khác để mưu lợi cho bản thân mình.
Ông già tổng giám đốc này không có số mệnh phú quý nhưng lại mở một công ty có quy mô khá lớn, thu được tiền lãi và của cải khổng lồ.
Do đó, chắc hẳn ông ta đã tìm người sửa lại vận thế hoặc là dùng một số phương pháp huyền học không đứng đắn nên mới có thể xây dựng được công ty phát triển như hiện tại.
Ánh mắt ông ta nhìn về phía cô và Lâm Hồ tràn ngập dâm tà.
Con ngươi đã mờ đục, quầng thâm dưới bọng mắt đã tái xanh, đôi môi thâm tím. Tất cả những biểu hiện này đều là do ông ta quá phóng túng trong tình dục dẫn đến cơ thể bị suy nhược nghiêm trọng.
Các đường vân và nếp gấp ở cung Nam Nữ của ông ta rất hỗn loạn và hằn sâu. Điều này cho thấy quan hệ nam nữ của ông ta không được hài hòa, hầu hết là sử dụng các biện pháp ép buộc, lừa gạt hoặc dụ dỗ để đạt được mục đích.
Những nếp nhăn kia là biểu hiện cho sự phẫn uất và cảm xúc tiêu cực của những người đàn ông hoặc là phụ nữ bị ông ta ép buộc.
Trước đó, không biết có bao nhiêu thanh thiếu niên trẻ tuổi như Lâm Hồ đã rơi vào âm mưu xấu xa của tên ác ma này.
“Mỹ nhân à, cô đi theo tôi đi. Cô muốn có tài nguyên gì thì tôi đều có thể lấy được cho cô.” Ông già tổng giám đốc kia vừa nói xong thì đã lập tức đi về phía Cố Chi Tang.
Lâm Hồ đang lơ lửng trên không trung thấy thế thì cũng vô cùng lo lắng: “Cố Chi Tang, cô hãy cẩn thận!”
Dưới góc nhìn của cô ta thì mặc dù Cố Chi Tang có một số thủ đoạn siêu nhiên nhưng sự khác biệt thể lực giữa nam và nữ là cực kỳ lớn. Một khi cô bị người đàn ông trung niên mập mạp này khống chế thì sẽ rất nguy hiểm.
Nhưng mà, giây tiếp theo, Lâm Hồ đã nhìn thấy cảnh tượng khó tin nổi. Ông già tổng giám đốc kia vừa vươn tay thì Cố Chi Tang đã tung ra một nắm đấm, lập tức đập thẳng vào mặt và sống mũi phù thũng của ông ta.
Một tiếng “răng rắc” nhỏ vang lên, ông già tổng giám đốc kia ôm mặt kêu rên thảm thiết và lùi về phía sau, máu mũi văng tung tóe.
“Con khốn này, mày dám đánh tao à? Tao sẽ khiến cho Thần Âm đóng băng tất cả hoạt động của mày!”