Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 138 - Chương 138: Chú Trảm Tà

Unknown Chương 138: Chú Trảm Tà

Mũi của Lâm Hồ có hơi chua xót, cô từ từ đứng lên, đi đôi giày cao gót ở bên cạnh giường rồi sau đó, đi đến bên cạnh chỗ nằm của vị tổng giám đốc kia và hung hăng giẫm lên khuôn mặt đầy thịt mỡ của ông ta.

Lúc sắp rời đi, cô ta còn đá vài cái vào chỗ kín của đối phương.

“Đồ súc sinh đáng chết! Đồ chó chết!”

Sau khi đá xong, cô ta vuốt lại tóc tai rồi ngồi xổm xuống, cố nén sự ghê tởm, mò mẫm tìm tòi trên người của tổng giám đốc X kia. Và cô ta đã tìm được điện thoại của ông ta.

Sau khi mở khóa điện thoại bằng vân tay của lão già đó, Lâm Hồ lật xem lịch sử trò chuyện của ông ta và Tiền Chứng, càng xem càng cảm thấy tức giận.

Nhưng cô ta đã kiềm chế lại và lấy điện thoại di động của mình ra để chụp ảnh, sao lưu lại bằng chứng.

Lịch sử nhắn tin của hai người này vẫn còn lưu giữ nhật ký trò chuyện vào khoảng thời gian từ một đến hai năm trước. Lúc đó, Tiền Chứng đã bắt đầu dắt mối cho ông ta, hơn nữa số lần còn thường xuyên một cách đáng sợ.

Nạn nhân không chỉ là các nghệ sĩ nhỏ trong công ty và bản thân cô ta mà thậm chí còn có cả những sinh viên mới bước chân vào xã hội, những người trẻ tuổi muốn ký hợp đồng trở thành ngôi sao nên đã bị Tiền Chứng lừa gạt.

Ước tính sơ bộ thì cũng có khoảng vài chục người!

Và không chỉ có một khách hàng là tổng giám đốc X mà còn có cả một số người khác nữa.

Những người này còn có một nhóm chat, nội dung bên trong cũng cực kỳ dơ bẩn. Lâm Hồ cũng đã chụp ảnh lịch sử trò chuyện của nhóm chat này. Tất cả đều là chứng cứ cực kỳ đanh thép về mọi tội lỗi của nhóm người đó.

Lâm Hồ cố kìm nén sự buồn nôn, sau đó vô tình mở ra một tập lưu trữ video trên điện thoại di động của ông ta.

Khi mở ra từng đoạn video bên trong đó, dạ dày của cô ta cuồn cuộn từng trận buồn nôn, tức giận đến cả người rét run, tuôn trào nước mắt…

Cố Chi Tang đã coi Quỷ Môn như cánh cửa di động của mình. Cô lại mở ra Quỷ Môn rồi lôi Anh Quỷ trở về căn hộ của mình.

Đổng Anh đang chờ ở nhà, bà ấy ngồi trên ghế sô pha vui vẻ xem kịch Hoàng Mai chiếu trên tivi.

Đột nhiên nhìn thấy trong tay Cố Chi Tang đang xách về một con Anh Quỷ như xách một con gà con thì cho dù bà ấy đã trở thành Lệ Quỷ nhưng vẫn cảm thấy hoảng sợ.

Đổng Anh: “Bộ dạng của đứa trẻ này cũng quá… đặc biệt.”

Cố Chi Tang đặt nó xuống đất: “Ở yên chỗ này, đừng có nghĩ đến chuyện chạy lung tung. Ở địa bàn của ta thì khắp nơi đều có trận pháp và bùa chú. Nếu ngươi bị thương do chạy loạn thì ta sẽ không giúp ngươi chữa lành đâu.”

Anh Quỷ quỳ rạp trên mặt đất, vẻ mặt ngơ ngác.

Hệ thống lên tiếng hỏi: “Tang Tang, không phải chị nói rằng phải lấy được hình cụ thao túng nó thì mới có thể khiến cho Tiền Chứng bị phản phệ sao?”

Cố Chi Tang mở lòng bàn tay ra, bên trong là một đống cát nhỏ màu đen: “Không phải đang ở đây sao?”

“Ý của chị là, thứ Lâm Hồ ăn vào trong bụng chính là…”

“Đúng như suy nghĩ của ngươi đấy.”

Cố Chi Tang vừa chuẩn bị các dụng cụ và bùa chú để tẩy trừ quỷ vật, vừa nói:

“Sức mạnh của Anh Quỷ tuy rằng rất cường đại, nhưng nó chỉ có thể tác động đến một số thứ hư vô như vận khí, phúc họa gì đó. Nếu Tiền Chứng muốn dùng nó để khống chế người khác thì nhất định phải tạo ra được sự liên kết chặt chẽ hơn với người bị hạ chú.”

“Như vậy thì Anh Quỷ mới có thể đi theo liên kết kia đến bên cạnh người đó và tạo ra được thương tổn thực chất.”

“Đống cát này chính là một phần thân thể của nó khi còn sống, đã được mài nhỏ ra chế tạo thành thi phấn.”

Hệ thống: “Phì phì phì! Thật sự quá ghê tởm!!”

Chuẩn bị xong mọi thứ, Cố Chi Tang đi đến phòng khách và khoanh chân ngồi trên tấm thảm nhung trải dưới đất.

Cô cầm trên tay một đĩa nhỏ tráng vàng, bên trong đựng thi phấn của Anh Quỷ. Ngoài ra, cô còn cầm một cây kim bạc, một cây bút lông đầu mảnh và một hộp chu sa đã trộn đều.

Cô chỉ vào vị trí bên cạnh mình rồi nói với Anh Quỷ: “Ngồi xuống.”

Anh Quỷ chần chừ một lát, sau đó bò bằng cả bốn chân tay đi đến chỗ đó.

Đổng Anh vốn dĩ đang ngồi xem kịch trên sô pha nhưng cũng không biết khi nào đã không tiếp tục xem hát nữa. Người giấy vàng nhỏ bé đang bay lơ lửng trên một góc của ghế sô pha để quan sát.

Cố Chi Tang dùng bút lông nhúng vào chu sa rồi tỉ mỉ vẽ gì đó trên cây kim bạc. Tay cô rất vững vàng và ổn định, chẳng bao lâu sau, trên cây kim bạc đã được bao phủ một lớp bùn cát hơi khô.

Sau khi đặt bút lông xuống, cô dùng cây kim bạc đó chọc vào đầu ngón tay của mình. Cây kim đã hút một giọt máu của cô và đầu kim ngay lập tức phát sáng màu đỏ hồng.

“… Thuận cương giả sinh, nghịch cương giả vong. Thiên phù đáo xử, cắt đứt điềm xấu. Thượng Đế có lệnh, sắc trảm tà yêu. Hỏa Linh chấn động, Ma Mị hồn tiêu. Lập tức tuân lệnh!”

Cô rũ mắt đọc “Chú Trảm Tà”, đến khi đọc đến câu cuối cùng thì cô dùng cây kim được vẽ bùa chú bằng chu sa và đã hấp thu một giọt máu của cô kia, đâm thẳng xuống cái đĩa nhỏ đựng thi phấn.


Bình Luận (0)
Comment