Sau khi khóc một lúc lâu, “Sơ Chung Đạm Nguyệt” mới từ từ ổn định lại cảm xúc của mình.
Bà ấy tháo mắt kính xuống, ngồi đối diện với ống kính máy quay và khàn giọng nói:
“Cảm ơn đại sư Cố, tôi thật sự không biết nên nói gì mới có thể bày tỏ được lòng biết ơn của mình. Tôi hoàn toàn không biết gì về những chuyện này… Cảm ơn cô!”
Cố Chi Tang gật đầu: “Bạn không chui rúc vào sừng trâu là được rồi, nhưng mà…”
Tầm mắt của cô liếc qua tướng mạo của “Sơ Chung Đạm Nguyệt”, nhìn thấy cung mệnh của bà ấy đang có sương mù nhàn nhạt vây quanh nên nói:
“Bây giờ, trong nhà bạn hẳn là không chỉ có một mình bạn, đúng không? Tôi thấy trong cung mệnh của bạn có một đường con cái, chắc hẳn bạn còn có một người con trai.”
“Sơ Chung Đạm Nguyệt” ngây ngẩn cả người: “Đúng vậy, con trai của tôi đang ở nhà. Nhưng mà, hai năm gần đây thì mối quan hệ của chúng tôi đang có chút căng thẳng.”
Sau khi nói xong, bà ấy mới nhận ra rằng nếu Cố Chi Tang cố ý nói về chuyện này thì có lẽ sẽ không phải là chuyện tốt lành gì.
Vẻ mặt của bà ấy trở nên sốt ruột hơn: “Bây giờ chắc hẳn thằng bé đang ở trong phòng ngủ. Đại sư Cố à, thằng bé có vấn đề gì sao?!”
Cố Chi Tang: “…”
“Bây giờ chắc hẳn cậu ấy không ngủ đâu. Tôi đề nghị bạn hãy đi vào trong phòng của cậu ấy để nhìn xem. Tôi có thể từ đường con cái của bạn để suy đoán được một chút tình huống của con trai nhà bạn.”
“Từ tướng mạo của bạn thì duyên phận mẹ con giữa bạn và đứa con trai này sẽ bị cắt đứt hoàn toàn vào năm cậu ấy mười bảy tuổi.”
Nói đến điều này thì đúng là nhân duyên với người thân của vị khán giả “Sơ Chung Đạm Nguyệt” này không phải là thảm đạm một cách bình thường.
Cũng không có gì liên quan đến việc số mệnh của bà ấy có ngạnh hay không mà chỉ đơn thuần là các sự kiện trùng hợp xảy ra rồi hình thành một phản ứng dây chuyền mà thôi.
Tuy rằng nửa đời trước của bà ấy khá thuận buồm xuôi gió nhưng khi quan sát Hạ Đình – nơi biểu hiện số mệnh của tuổi già, thì cuộc sống về già của bà ấy không được thuận lợi lắm.
Nhân Trung của “Sơ Chung Đạm Nguyệt” khá nhỏ nhắn. giống như một viên đậu tròn nhỏ bé vậy. Loại tướng mạo này ở trong “Tương Thuật” là biểu hiện của việc con nối dõi không sung túc, dễ dàng xảy ra tai nạn không may, hay người đời còn gọi là vận con cái bạc bẽo.
Nếu bà ấy sinh con gái thì có thể duyên phận con cái sẽ thông thuận hơn.
Bên cạnh đó, Nhân Trung của bà ấy lại có đường vân mảnh nằm ngang. Trong trường hợp này, nếu sinh ra con trai thì đứa con này sẽ qua đời ngay trước sự chứng kiến của bà ấy.
Trái tim của “Sơ Chung Đạm Nguyệt” đập nhanh điên cuồng: “Duyên phận mẹ con đứt đoạn nghĩa là…”
Cố Chi Tang nói: “Có nghĩa là con trai của bạn sẽ qua đời khi đến mười bảy tuổi.”
“Sơ Chung Đạm Nguyệt”, khán giả: “?!!”
“Sơ Chung Đạm Nguyệt” run rẩy nói: “Con của tôi, thằng bé vừa mới trải qua sinh nhật lần thứ mười bảy…”
[?? Mẹ kiếp, đây là câu chuyện khủng bố gì vậy?!!]
[Mẹ nó, chẳng nhẽ con trai nhà bà ấy cũng sẽ gặp chuyện không may à? Nếu vậy, với những người ngoài không biết chuyện thì bọn họ chắc chắn đều tin việc “Sơ Chung Đạm Nguyệt” là người khắc chết tất cả người thân rồi.]
Cố Chi Tang nhìn thấy lớp sương mù nhàn nhạt đang bao quanh cung mệnh của bà ấy. Đây chính là điềm báo duyên phận với con cái sắp bị cắt đứt. Chắc hẳn con trai của bà ấy sẽ sớm xảy ra tai nạn không may.
Lần này vẫn là tai nạn bất ngờ ngoài ý muốn, cũng không phải là vì mệnh bà ấy ngạnh nên khắc chết con trai gì cả.
Nhưng cũng giống như bình luận vừa rồi được gửi lên, trong mắt những người khác thì dường như đã đủ chứng minh được chắc chắn rằng, số mệnh của bà ấy không tốt nên đã hại chết cả gia đình.
Đối mặt với sự chỉ trích bên nhà chồng, cùng với những lời đồn đại vô căn cứ của những người họ hàng khác, “Sơ Chung Đạm Nguyệt” – người đã mất đi tất cả người thân, sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Bà ấy sẽ thật sự tin tưởng rằng chính bản thân mình đã khắc chết tất cả mọi người trong nhà, chìm đắm trong tự trách và thống khổ. Mỗi ngày, bà ấy sẽ không ngừng trách cứ bản thân.
Cuối cùng, bà ấy sẽ từ bỏ công việc yêu thích của mình, buông tha sự nghiệp của bản thân, hoàn toàn phủ nhận tất cả những nỗ lực và cố gắng trong nửa đầu cuộc đời của mình.
Lúc về già, bà ấy cũng không dám qua lại với họ hàng, càng không dám tái hôn…
Cố Chi Tang còn chưa dứt lời thì “Sơ Chung Đạm Nguyệt” đã bật dậy với đôi môi trắng bệch. Bà ấy cầm chiếc điện thoại di động trên mặt bàn lên và vội vàng chạy đến trước cửa phòng của con trai…