Cố Chi Tang nói: “Các bạn nâng thiết bị quay phim hướng lên trên một chút, sau đó di chuyển hai vòng để quay chụp các cảnh vật ở xung quanh cho tôi xem. Tôi cần kiểm nghiệm xem suy đoán của mình có chính xác không.”
Cô gái buộc tóc đuôi ngựa gật đầu, sau đó cầm di động quay lại khung cảnh xung quanh hai vòng theo lời nói của cô.
Khi bọn họ đi đến vị trí gần một cái cột cờ thì Cố Chi Tang đã bảo bọn họ dừng lại ở đây.
“Các bạn nói rằng quỷ hồn bám theo các bạn có mái tóc màu đen dài và thẳng, trên mặt và cạnh khóe miệng có nhiều vết máu đã khô cạn, đúng không?”
Cô gái đầu tiên có mái tóc ngắn gật đầu: “Đúng vậy, vào buổi tối ngày hôm đó, tôi đã nhìn thấy rất rõ ràng, nó có ngoại hình như vậy.”
“Vậy thì đúng là Địa Phược Linh ở nơi này.” Vẻ mặt của Cố Chi Tang có chút kỳ dị: “Nhưng rất kỳ quái, giới tính khi còn sống của nó là nam giới.”
“Cái gì?!”
“Nhưng mà, nó rõ ràng… Buổi tối ngày hôm đó nó còn mặc váy đỏ và tô son môi mà.”
Cố Chi Tang cũng không tiếp tục nói thêm về đề tài này mà lại bảo bọn họ tiếp tục quay chụp khung cảnh xung quanh:
“Tòa nhà trong khu giảng dạy này chắc hẳn nằm ở phía Tây của khuôn viên trường học. Bình thường ngoại trừ các sinh viên đến đây để tham gia các tiết học thì hẳn là không có hoạt động nào khác nữa.”
“Nhưng mà, mọi người hãy nhìn ba cây cột cờ trước mặt này xem, không ai cảm thấy chúng rất kỳ quái sao?”
Nghe cô nói xong, các cô gái mới nhìn quanh bốn phía và phát hiện ra, quả thật là như thế.
Vị trí bây giờ bọn họ đang đứng là ở sườn phía Tây của tòa nhà giảng dạy. Càng đi về phía Tây thì chỉ thấy có một phòng thí nghiệm hóa học, không hề có các tòa nhà dạy học khác, cũng không có ký túc xá và sân thể dục.
Vậy mà, ở một nơi ven rìa khuôn viên trường, cũng rất ít có người ghé thăm như này mà lại có ba cột cờ đứng sừng sững ở đây.
Trên cột cờ cũng không treo lá cờ, bên dưới cũng không có bàn tế cờ, chúng chỉ là ba cây cột sắt được cắm thẳng xuống đất.
Nhìn về đằng trước là tường rào song sắt bao quanh khuôn viên trường, gần đó mọc đầy cỏ dại và dây leo xanh mượt.
Có một bãi cỏ ở ngay bên cạnh hàng rào song sắt, trên đó có một số tấm bia đá, bên trên có vẽ những hình thù cổ xưa, kỳ lạ bằng sơn đỏ.
Bình thường, bọn họ hay đi xe đạp để đi học, cũng đi ngang qua đây và nhìn thấy khung cảnh này nhưng không ai từng nghĩ rằng những tấm bia này là gì và tại sao nhà trường lại đóng ba cây cột sắt ở đây.
Cô gái buộc tóc đuôi ngựa gãi chóp mũi: “Hình như…có vẻ khá kỳ lạ…”
Cố Chi Tang nói: “Quần thể bia đá ở đằng trước các bạn được gọi là “Bia An Mộ” trong nhánh phong thủy của huyền học. Hay nói ngắn gọn hơn thì đó chính là những tấm bia đá dùng để trấn áp vong hồn.”
“Chúng có đặc điểm tương đồng với các bia mộ bình thường nhưng mà uy lực và phạm vi ảnh hưởng của chúng lớn hơn nhiều. Các bùa chú được vẽ trên những tấm bia đá đó chính là “Chú An Hồn”, có tác dụng trấn an các vong hồn của người chết đã nằm xuống dưới mảnh đất này.”
“Nói chung, việc xây dựng quy mô lớn các {Bia An Mộ} để thiết lập thành tượng đài như này thì chỉ xuất hiện ở trong các nghĩa trang hoặc là nơi tập trung nhiều ngôi mộ.”
“Trong khuôn viên một trường đại học mà lại tồn tại một tượng đài như thế này thì chỉ có một khả năng, đó chính là nhà trường đã xây dựng nên nơi này. Có thể mảnh đất này từng là bãi tha ma, hoặc là nơi chôn cất nhiều người chết vô danh, cần thiết phải dùng {Bia An Mộ} để trấn áp.”
“Các bạn hãy nhìn ba cây cột sắt trước mặt này, có phải chúng rất giống như ba nén hương cắm trong các lư hương bình thường không? Đây chính là một loại bày trận trong phong thủy để trấn áp vong hồn.”
Các nữ sinh vốn dĩ còn không có cảm nhận gì nhưng sau khi nghe xong lời nói của cô thì lập tức cảm thấy mảnh đất mà bọn họ đang đứng trở nên âm trầm hơn hẳn.
Lại nhìn về phía những tấm bia đá có vẽ bùa chú kia, bọn họ đã tự giác nhấc chân rời xa chỗ này một chút.
Nhưng các cô gái vẫn không hiểu điều này có liên quan gì đến Lệ Quỷ kia và những chuyện ma quái xảy ra trong ký túc xá của bọn họ.
Ngay sau đó, Cố Chi Tang nói:
“Nhà vệ sinh mà các bạn vừa đi qua vốn dĩ bốn phía đều hướng Âm, không có ánh sáng lọt vào. Chỗ này là một nơi lưu trữ âm khí hình thành từ tự nhiên.”
“Gian phòng vệ sinh này lại nằm ở sườn phía Tây của tòa nhà, vừa vặn đối diện với khu {Bia An Mộ} và ba cây cột, tạo thành thế đối xứng.”
“Nếu có người tự sát trong nhà vệ sinh đó thì cho dù bản thân người đó không có oán hận gì sâu sắc, nhưng bởi vì đối diện với trận pháp phong thủy và {Bia An Mộ} nên sẽ bị coi thành vong hồn cần phải trấn áp.”
“Nó vĩnh viễn sẽ bị khóa chặt ở trong khuôn viên ngôi trường này, không được luân hồi chuyển thế.”
“Nói cách khác, con quỷ kia không phải tự nguyện trở thành Địa Phược Linh.”
“Các bạn có thể đi tìm một số người quen thuộc với khu trường học này để hỏi xem có phải ở vài năm trước đã có người tự sát trong nhà vệ sinh này không? Là một nam sinh trẻ tuổi, nhưng tại thời điểm tử vong…”
Giọng nói của Cố Chi Tang hơi tạm dừng một lát, dường như có chút rối rắm không biết nên miêu tả như thế nào.
“…Đang trong ngoại hình của nữ giới.”