“Tôi, cánh tay của tôi đã tê dại rồi!” Người đàn ông họ Lý hét lên sợ hãi.
Có thể nhìn thấy xung quanh vết cắn trên cánh tay của anh ta đang nhanh chóng sưng đỏ lên, thậm chí làn da đã nổi vài cái mụn nước bởi vì độc tố đang lan ra.
Tổ chương trình cảm thấy vết thương này không thể trì hoãn được nên đã vội vàng gọi xe cứu thương đưa người đi bệnh viện.
Nhưng mà, khi mọi người cẩn thận tìm kiếm toàn bộ khu biệt thự này một lần nữa thì không thể nào tìm thấy con rắn cạp nong kia, dường như nó đã biến mất luôn vậy.
Chuyện này khiến cho người ta không thể không tin tưởng rằng, đây là do Rắn Tiên đi theo bên cạnh Tiểu Mã gây ra.
Đại Lưu lau mồ hôi trên trán, chần chừ nhìn về phía Tiểu Mã đang mím chặt môi: “Cô Mã, cô có muốn đi đến bệnh viện để theo dõi tình trạng của chồng mình không? Hay là chúng ta tiếp tục?”
“Tiếp tục, đương nhiên phải tiếp tục rồi.”
Lúc này, một giọng nói nghiến răng nghiến lợi vang lên từ phía cửa chính: “Tôi muốn nghe xem rốt cuộc thằng nhóc họ Lý kia đã làm những chuyện tốt gì. Thế mà nó lại dám lừa gạt con gái tôi sao!”
Tiểu Mã quay đầu lại, ngạc nhiên nói: “Cha, sao cha lại đến đây?”
Người đến là cha Mã, ông ấy hừ lạnh một tiếng:
“Chuyện của con đã náo loạn ầm ĩ lắm rồi, mấy chú của con đã biết về chuyện này thông qua internet nên đều đến hỏi cha sao lại như thế này. Sao cha có thể không đến đây được chứ.”
Tiểu Mã có chút xấu hổ: “Cha, là con khiến cha mất mặt…”
“Con làm gì mà mất mặt? Muốn trách thì cũng phải trách người làm cha này, lúc trước đã không trấn giữ cửa ải được cho con. Hôm nay, chúng ta nhất định phải tìm hiểu chuyện này cho rõ ràng.”
Cha Mã nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu như nó thật sự làm chuyện có lỗi với con hoặc là phạm tội tày đình thì cha sẽ là chỗ dựa cho con, lập tức ly hôn luôn với tên súc sinh kia!”
Nói xong, ông ấy nhìn về phía Cố Chi Tang đang đứng bên cạnh.
Trên đường đến đây, cha Mã đã đọc các bình luận của cư dân mạng và mới biết được trong khoảng thời gian gần đây, con gái nhà mình đã chịu đựng nhiều cực khổ như vậy.
Bởi vì cái chết của vợ mình nên ông ấy cực kỳ căm ghét những người như bà cốt hoặc huyền sư thích giả thần giả quỷ. Vì vậy, đã dẫn đến chuyện con gái đến tham gia chương trình này nhưng lại không dám nói cho ông ấy.
Lúc này, bởi vì sự an toàn của con gái nhà mình nên tuy rằng, cha Mã vẫn cảm thấy có chút kỳ quái nhưng vẫn cung kính gọi Cố Chi Tang nhỏ hơn mình hai giáp một tiếng: “Đại sư.”
“Mong ngài hãy giúp đỡ con bé nhìn xem, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.”
Lúc này, nhân viên trong tổ đạo diễn cũng cho biết, khi đến tham gia chương trình thì hai vợ chồng Tiểu Mã đã cùng ký hai bản thỏa thuận với chương trình.
Một bản là “Thông tin riêng tư có liên quan đến sự việc xin giúp đỡ có thể công khai”, bản còn lại là “Hiệp ước miễn trừ trách nhiệm” của tổ chương trình.
Lúc ký tên những văn bản này, Tiểu Lý hoàn toàn không hề liên hệ chuyện lạ xảy ra gần đây với người cha của mình. Nếu không, anh ta cũng sẽ không ký vào các thỏa thuận một cách thoải mái như vậy.
Có hợp đồng đảm bảo và bản thân Tiểu Mã cũng có ý muốn xin giúp đỡ nên Cố Chi Tang gật đầu nói:
“Vậy tôi sẽ tiếp tục.”
Cô tự chuẩn bị giấy bút, hồi tưởng lại tướng mạo của người đàn ông họ Lý kia rồi hỏi lại Tiểu Mã:
“Bạn có biết ngày sinh tháng đẻ của anh ta không? Thông tin phải cụ thể một chút, còn nếu không biết chính xác thì có thể tìm chữ viết của anh ta cho tôi xem. Như vậy thì tôi có thể suy đoán chính xác hơn về thông tin cũng như mệnh số của cha anh ta.”
Tiểu Mã gật đầu: “Có, trong nhà có sổ ghi chép của anh ấy.”
Cô ấy vào trong phòng lấy ra cuốn sổ có chữ viết tay của chồng mình, còn cả những bức ảnh mà hai người từng chụp cùng nhau. Cô ấy đưa tất cả cho Cố Chi Tang.
Sau khi đẩy quẻ bói toán khoảng từ năm đến sáu phút, trong lúc cha Mã còn đang nghi ngờ rằng chỉ dựa vào chữ viết tay và ngày sinh mà có thể suy đoán ra được thông tin về cha mẹ thì Cố Chi Tang đã buông cây bút xuống và đứng thẳng dậy.
Đầu ngón tay của cô nhẹ nhàng gõ trên mặt giấy, dường như có chút đăm chiêu:
“Thì ra là thế, cũng không phải bạn chưa bao giờ gặp mặt với cha chồng của bạn đâu. Trái lại, dựa theo sự giao nhau giữa hai đường số mệnh thì hai người không chỉ gặp nhau một lần như người qua đường. Mấy năm trước, bạn đã gặp ông ấy ít nhất khoảng mười lần.”
“Số lượng cụ thể và địa chỉ gặp mặt thì tôi không rõ ràng lắm. Nhưng có một chuyện có thể khẳng định, bạn không biết gì về thân phận của ông ấy, tuy nhiên, ông ấy có nhận ra bạn. Hơn nữa, ông ấy cũng rất quan tâm đến bạn.”
“Con Rắn Tiên này sở dĩ sẽ xuất hiện bên cạnh bạn quả thật là do ông ấy.”
Tiểu Mã ngơ ngác, bật thốt lên hỏi: “Làm sao có thể chứ? Từ trước đến nay, chồng của tôi chưa bao giờ dẫn tôi về quê anh ấy cả!”
“Mỗi lần tôi đề nghị trở về thăm quê thì anh ấy đều nhất quyết phản đối. Anh ấy nói rằng những người dân ở quê nhà anh ấy trước kia đối xử với anh ấy không được tốt lắm.”
“Hơn nữa, nếu trở về thì anh ấy sẽ dễ gợi nhớ lại các kỷ niệm không được vui. Vào năm thứ tư đại học, chúng tôi vẫn luôn ở tại căn nhà mà lúc đó anh ấy đã mua…”