Đang nói thì đột nhiên Tiểu Mã dừng lại, dường như cô ấy đang nghĩ đến điều gì đó và vẻ mặt dần dần trở nên không thể tin nổi.
Cha Mã vội vàng hỏi: “Con nghĩ đến điều gì à?”
“Con, con bỗng nhiên nghĩ đến một người. Nếu ông ấy đúng là cha chồng con thì quả thật con đã gặp ông ấy rất nhiều lần.”
Tiểu Mã ngập ngừng nói:
“Cha, cha còn nhớ không? Sở dĩ con cảm thấy vô cùng cảm động, nhận định anh ấy chính là định mệnh đời này của mình chính là bởi vì vào thời điểm năm ba đại học, anh ấy đã nỗ lực cố gắng vì tương lai của bọn con và đã mua được một căn nhà nhỏ.”
Cha Mã gật đầu nói: “Đương nhiên cha nhớ chứ. Cũng bởi vì nguyên nhân này nên cha mới đồng ý con gả cho thằng nhóc nghèo đó mà.”
Khi biết được chuyện đó, cha Mã cảm thấy từ góc độ của một người đàn ông thì thằng nhóc kia quả thật rất yêu con gái nhà mình, cũng là một người đáng tin cậy.
Anh ta còn có thể kiếm được thùng vàng đầu tiên ngay tại năm ba đại học thì chắc chắn năng lực của anh ta cũng rất tài giỏi, là một đối tượng thích hợp để kết hôn.
Tiểu Mã vẫn còn hơi sững sờ, nói:
“Lúc đó, sau khi mua được căn nhà kia thì anh ấy đã nói rằng về sau giấy sở hữu sẽ viết tên cả hai người. Tôi chính là bà chủ của ngôi nhà đó và bảo tôi hãy lựa chọn phong cách trang trí yêu thích của mình.”
“Trong quá trình sửa sang lại thì mỗi cuối tuần, chúng tôi sẽ đi đến đó để kiểm tra tiến độ thi công. Có một lần, tôi đột nhiên nhớ ra mình để quên một thứ nên ngày hôm sau đã tự mình đến đó một chuyến.”
“Kết quả, khi tôi vừa mở cửa ra thì phát hiện trong phòng có một ông chú khá kỳ lạ. Khi nhìn thấy tôi đến thì ông ấy vẫn luôn nhìn chằm chằm vào tôi.”
“Vào thời điểm đó, tôi cảm thấy vô cùng sợ hãi bởi vì trông ông ấy khá lớn tuổi, có mái tóc hoa râm và khí chất của ông ấy lại vô cùng trầm lặng.”
“Tôi không biết ông ấy là ai, cũng không biết ông ấy vào nhà của chúng tôi bằng cách nào. Tôi còn tưởng rằng ông ấy là một kẻ lang thang hoặc là một tên trộm nên đã lập tức gọi điện thoại cho Tiểu Lý.”
Sau khi chồng cô ấy biết chuyện thì đã bảo cô ấy đừng sợ và ngay lập tức chạy đến.
Tiểu Mã nhớ lại tình hình lúc đó và nói thêm: “Anh ấy nói với tôi rằng, ông chú kia chính là người giúp việc theo giờ do anh ấy thuê.”
Lúc ấy, Tiểu Mã cũng cảm thấy hơi kỳ lạ nhưng chồng cô ấy đã giải thích như sau:
“Trạng thái tinh thần của ông cụ này không được tốt lắm, trong nhà cũng không có con cái nên hoàn cảnh rất khó khăn. Anh thấy ông ấy làm việc gì cũng rất nhanh nhẹn nên dứt khoát mời ông ấy đến làm người giúp việc luôn.”
Nghe anh ta nói như vậy thì cô ấy lập tức cảm thấy chồng mình là một người vô cùng lương thiện.
Hơn nữa, mấy lần gặp sau đó thì ông cụ kia quả thật không dùng ánh mắt lúc đầu để nhìn chằm chằm vào cô ấy nữa.
Mỗi lần gặp mặt, ông ấy đều vùi đầu làm việc, không nói lời nào nên Tiểu Mã dần dần cũng đã quen với sự xuất hiện của ông ấy.
Cô ấy cảm thấy ông cụ này vừa gầy gò vừa đen nhẻm, nhìn có vẻ như sức khỏe không được tốt lắm nên cũng thấy rất đáng thương.
Có đôi khi cô còn lấy quần áo cũ của cha mình cho ông ấy, cũng nấu đồ ăn nhiều hơn để phần dư lại cho ông ấy. Tiểu Mã muốn ông ấy có thể sống thoải mái hơn một chút.
Và mỗi lần cô ấy cho cái gì thì ông cụ đều cúi đầu trầm mặc, một lúc lâu sau mới dùng ngón tay khô gầy lau nước mắt và nói: “Cảm ơn.”
Giọng nói của Tiểu Mã có chút run rẩy: “Đại sư Cố, ông cụ được thuê làm “người giúp việc theo giờ” kia có phải chính là… Cha chồng của tôi không?”
Cố Chi Tang nói: “Trong lòng bạn đã có đáp án rồi mà, không phải sao?”
Cha Mã choáng váng, cảm thấy không thể tin nổi nói:
“Này, đây là chuyện gì vậy? Thằng nhóc kia đâu cần thiết phải làm đến mức như vậy chứ? Cho dù nó có là trẻ mồ côi thì nhà chúng tôi cũng không hề chê bai gì cả.”
“Ngay cả khi nó có một người cha không giàu có thì cũng đâu có sao. Vì sao lại phải che giấu đến mức như vậy, còn nói ông ấy là người giúp việc theo giờ nữa!”
Cố Chi Tang cười lạnh một tiếng:
“Đương nhiên là cần thiết rồi. Bởi vì từ đầu đến cuối, trong lòng anh ta vẫn luôn cảm thấy chuyện có một người cha như vậy là một sự nhục nhã. Anh ta thà rằng bản thân mình chưa bao giờ có cha còn hơn.”
“Từ tướng mạo của anh ta, tôi có thể thấy xương gò má của anh ta hơi nhô ra. Điều này chứng tỏ tính cách của anh ta rất bốc đồng, dễ cáu giận. Cho dù, bình thường anh ta có thể ngụy trang khá tốt nhưng trong một số thời điểm thì vẫn sẽ vô ý bị lộ ra.”
“Mặc dù anh ta có một người cha tốt nhưng quan sát cung Phụ Mẫu thì có thể thấy anh ta không phải là một đứa con hiếu thảo. Sự trả giá từ hai bên cực kỳ không bình đẳng.”
“Nếu như người cha đẻ cho anh ta một trăm phần thì chưa chắc anh ta đã đền đáp lại được một phần cho ông ấy.”
“Tiếp theo, đầu mũi của anh ta hơi nhọn, đôi môi dài, mỏng và hơi sẫm màu, cộng với nửa dưới khuôn mặt hơi bành to. Loại tướng mạo này được gọi là khuôn mặt dễ phạm tội.”
“Người có khuôn mặt như này thì sẽ thường có tính cách ghen tỵ cực kỳ bệnh hoạn, hận đời, thờ ơ với xã hội, v.v… Nhưng may mắn là chồng của bạn cũng không gây nên tội ác gì lớn, mọi tội nghiệt của anh ta đều nằm ở duyên phận cha con.”