Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 213 - Chương 213: Thi Khí

Unknown Chương 213: Thi Khí

Bạch Từ gật đầu nói: “Di chứng này cũng không phải là bệnh lý. Sau khi bị rơi xuống nước thì bạn nam đã bị sặc và uống vào không ít nước ở đó, đúng không? Những thứ kia đã tiến vào cơ thể của bạn tại lúc đó.”

“Vị bà bà mà hai người mời đến cũng có bản lĩnh thật sự. Bà ấy đã đốt cháy hầu hết thi khí bằng bùa chú chữa bệnh.”

“Tuy nhiên, trong cơ thể của bạn vẫn còn sót lại một bộ phận chưa được diệt trừ sạch sẽ. Nếu vẫn luôn để chúng ở trong cơ thể thì sẽ là hiểm họa ngầm đối với sức khỏe của bạn.”

Hai chị em lập tức tái mặt: “Thi khí?”

“Đúng vậy, ở con sông hoặc hồ nước mà lúc trước bạn đã bị ngã xuống từng có người chết đuối, phải không?”

“Đúng vậy…”

Đại Lưu hỏi: “Vậy thí sinh Bạch Từ có cách giải quyết chuyện này không?”

Dưới ánh mắt chờ mong của hai chị em, Bạch Từ chậm rãi nói: “Tôi có thể loại bỏ thi khí còn sót lại trong người của bạn nam này, còn những chuyện khác thì tôi không làm gì được.”

Anh ấy gọi Tiểu Thành đi gần đến mình, hướng lòng bàn tay về phía ngực của Tiểu Thành, để cách xa khoảng vài milimet, sau đó thong thả di chuyển từ phần bụng ngược lên phía trên.

Ngay từ đầu, Tiểu Thành không có cảm giác gì cả, nhưng không bao lâu sau, anh ấy đã cảm thấy dạ dày của mình hơi co giật.

Khi được bàn tay của Bạch Từ đi qua thì làn da và các cơ quan trong cơ thể đều có một cảm giác giống như đang được chải vuốt vậy.

Theo cảm giác cuồn cuộn trong dạ dày tăng lên, Tiểu Thành càng ngày càng cảm thấy buồn nôn hơn.

Anh ấy bỗng nhiên đẩy ra bàn tay của Bạch Từ rồi che miệng, chạy nhanh đến thùng rác ở bên cạnh và bắt đầu nôn mửa.

Rõ ràng, trước khi đến đây, bởi vì đề phòng sẽ buồn đi vệ sinh nên anh ấy không ăn quá nhiều đồ ăn cũng như uống quá nhiều nước. Nhưng bây giờ, anh ấy đang liên tục nôn ra một số chất bẩn có mùi hôi thối.

Nhân viên trong tổ chương trình lập tức mang đến nước lọc và khăn giấy cho Tiểu Thành, để cho anh ấy súc miệng và lau mặt, lau tay.

Khi thùng rác được dọn đi thì Tiểu Khê nhìn thấy em trai nhà mình đã nôn ra toàn là nước trong, tuy nhiên bên trong lại trôi nổi một số vật thể nhìn như sợi dây mảnh màu đen.

Cô ấy có chút lo lắng hỏi han em trai: “Em cảm thấy sao rồi?”

Tiểu Thành đã nôn mửa ngay trước ống kính nên có cảm giác khá buồn bực vì đã bị toàn bộ nhân dân cả nước nhìn thấy chuyện thất thố của bản thân.

Nhưng khi định nói chuyện thì hai mắt của anh ấy lập tức sáng rực, hơi vuốt nhẹ cổ họng và nói:

“Chị ơi, cổ họng của em không còn ngứa nữa!”

Khi nghĩ lại mấy thứ mà bản thân vừa nôn ra kia, anh ấy lập tức cảm thấy bản thân nổi hết da gà lên vì sợ hãi.

Tiểu Thành vội vàng cảm ơn Bạch Từ: “Cảm ơn đại sư Bạch!”

Bạch Từ trầm mặc lắc đầu, lại liếc nhìn về phía Tiểu Thành một chút: “Khí vận của bạn có chút kỳ lạ, rất suy nhược.”

Là một Nhím Tiên, anh ấy có năng lực chữa bệnh trời sinh và có thể dùng nó để kiếm tiền. Do đó, Bạch Từ cũng khá nhạy cảm hơn đối với phúc khí và tài vận của con người.

Khí vận của Tiểu Thành trong khoảng thời gian này không được tốt lắm, chắc hẳn đã bị một số “thứ” ảnh hưởng.

Nhưng mà, điều khiến cho Bạch Từ cảm thấy kỳ lạ là kiểu khí vận suy yếu như này thường sẽ không thể đẩy người đó vào chỗ chết. Tuy nhiên, thi khí rót vào trong cơ thể của Tiểu Thành lúc rơi xuống nước quả thật có thể lấy mạng của anh ấy.

Hai thứ này cùng đồng thời xuất hiện nhưng lại xung đột lẫn nhau.

Nói xong câu đó, Bạch Từ gật đầu ra hiệu bản thân sẽ rời khỏi khu vực quay phim.

Người tiếp theo sau anh ấy chính là Tuân Dĩ Khuynh.

Ông ta mặc một bộ đạo bào màu xám, đeo một thanh kiếm ngắn ngang hông, nét mặt nghiêm nghị, cũng vừa bước vào đã nhìn ngay về phía Tiểu Thành.

Sau khi đánh giá anh ấy từ trên xuống dưới, hai hàng lông mày của Tuân Dĩ Khuynh hơi cau lại:

“Bạn đã bị {Thủy Quỷ} câu mệnh, nó muốn bạn trở thành thế thân của nó. Có phải bạn đã từng xảy ra chuyện không may ở gần bờ sông cách đây không lâu, đúng không?”

Lần này, hai chị em hoàn toàn bị thuyết phục, không ngừng gật đầu nói:

“Đúng vậy, bà bà ở trong thôn cũng nói rằng thằng bé bị Thủy Quỷ bám lấy!”

Từ lời kể của bọn họ, các khán giả trong phòng livestream rốt cuộc cũng biết đại khái về chuyện đã xảy ra.

Hai tuần trước, hai chị em Tiểu Khê và Tiểu Thành cùng nhau trở về thăm quê.

Đó là ngôi làng lâu đời nằm trong một vùng núi hẻo lánh. Tuy rằng đường xá không dễ di chuyển và đời sống cũng tương đối lạc hậu nhưng phong cảnh nơi đây lại tuyệt đẹp, không khí trong lành tươi mát.

Điều quan trọng nhất là trong thôn có một dòng sông trong lành vắt ngang qua.

Khi còn nhỏ, hai chị em đã từng sống ở trong ngôi làng này một thời gian, cũng thường xuyên đi ra bờ sông đạp nước, nạo vét bùn để bắt cá chạch, có rất nhiều kỷ niệm thời thơ ấu tuyệt vời ở nơi đây.

Sau khi trở về quê cũ thì bọn họ cũng muốn thư giãn và thả lỏng một chút nên đã đi ra bờ sông để dạo chơi và nhặt đá cuội.

Trong quá trình đi chơi, ví tiền của chị gái Tiểu Khê vô tình bị mất. Cô ấy đã đi tìm một vòng ở ven đường đi và dọc bờ sông mà không thể tìm được.

Đến khi trời bắt đầu nhá nhem tối thì bọn họ không thể không từ bỏ chuyện tìm kiếm và chuẩn bị về nhà.

Ngay tại thời điểm chuẩn bị rời đi, Tiểu Khê bỗng nhiên nhìn thấy một chiếc ví nhìn khá quen thuộc đang trôi trên mặt sông ở phía xa.

Đó đúng là chiếc ví mà cô ấy bị mất!


Bình Luận (0)
Comment