Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 226 - Chương 226: Bồi Thường

Unknown Chương 226: Bồi Thường

Sau khi đồng lòng quyết định sẽ đi báo cảnh sát, đám người thân thích kia đã thương lượng xong, vào sáng sớm hôm sau sẽ cùng nhau đi đến cục cảnh sát trên thị trấn.

Đêm hôm đó, bọn họ đang ngủ ngon lành trong căn phòng tại nhà mình.

Người đàn ông trung niên kêu to gào lớn, thể hiện thái độ tàn nhẫn nhất lúc chiều đang nằm ngủ không yên ổn lắm. Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, ông ta cảm thấy có thứ gì đó đè nặng lên ngực mình.

Ngay khi ông ta mở mắt ra thì đã nhìn thấy một bóng hình tiều tụy từ phía xa xăm. Một ông cụ có vẻ mặt âm trầm đang nhìn chằm chằm vào ông ta.

Đó đúng là ông nội vừa mới mất!

“Ông…”

“Mày muốn đi kiện ai hả thằng tư? Mày làm chú ruột của hai đứa trẻ mà lại làm như vậy thì không sợ khi chết đi sẽ không thể đối mặt với tổ tông dưới địa phủ hay sao?”

Ông cụ nói xong và chỉ tay về phía sau ông ta: “Mày nhìn xem, ai đến tìm mày kìa.”

Người đàn ông kia quá sợ hãi, quay phắt đầu lại thì lập tức đối diện với khuôn mặt của một cặp vợ chồng trẻ tuổi. Ông ta hoảng sợ đến mức liên tục hét lên chói tai.

Khuôn mặt của cặp vợ chồng kia tái nhợt, hai mắt trũng sâu, xanh tím, vẻ mặt tràn đầy giận dữ:

“Đúng là em tư tốt của tôi rồi, mấy người đối xử với bọn trẻ nhà chúng tôi như vậy sao? Nếu không phải chúng tôi đã xem chương trình kia thì hai vợ chồng tôi cũng hoàn toàn không biết gì cả!”

“Những gì mấy người nợ bọn trẻ thì muốn trả lại như thế nào đây?!”

Hai người vừa dứt lời thì bắt đầu chảy máu toàn thân, tứ chi vặn vẹo biến hình, trở thành bộ dạng giống như lúc vừa mới chết, muốn nhào lên cắn xé ông ta.

Người đàn ông hoàn toàn bị dọa sợ đến choáng váng, run rẩy ôm đầu khóc rống nói:

“Em sai rồi anh trai và chị dâu ơi, em không phải là con người! Em còn không bằng cả heo, chó! Là em thẹn với cháu trai, cháu gái! Em đồng ý bồi thường cho hai đứa, hai người hãy tha cho em đi!”

Sau thời gian tra tấn dài lâu, ông ta mới bừng tỉnh khỏi giấc mộng và toàn thân ướt đẫm mồ hôi.

Cùng lúc đó, tại các gian phòng khác cũng diễn ra tình cảnh tương tự.

Sáng sớm hôm sau, tin tức về chuyện các anh em trong gia đình kia đã bị đụng phải quỷ, toàn bộ đều bị bóng đè đã lập tức lan truyền khắp thôn.

Nhiều dân làng ở gần đó đều nghe thấy tiếng kêu khóc thảm thiết, cầu xin anh trai và chị dâu tha thứ, được truyền ra từ căn nhà của mấy anh em bọn họ.

Lúc này, những người trong gia đình kia đều trắng bệch cả mặt, không dám nói thêm điều gì.

Bọn họ sợ rằng, nếu lại tiếp tục chà đạp cháu trai và cháu gái thì anh trai và chị dâu ở dưới nền đất sẽ thật sự bò lên đòi mạng.

Lúc này, bọn họ chỉ có thể nghiêm túc bắt đầu thương lượng gom góp tiền bồi thường từ các gia đình.

*

Trong một căn phòng cho thuê nhỏ ở thành phố.

Hai chị em thức dậy vào lúc sáng sớm, nhìn vào điện thoại di động và thấy được những tin nhắn cổ vũ cũng như động viên của các cư dân mạng nên bọn họ cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp.

Chị gái Tiểu Khê bỗng nhiên vui mừng nói: “Chị đã vượt qua kỳ thực tập rồi! Tháng sau là chị có thể chuyển sang nhân viên chính thức đấy. Trời ơi, đây chính là một trong năm trăm nhà máy hàng đầu thế giới đó!!”

Trên khuôn mặt của Tiểu Thành cũng nở một nụ cười: “Em cũng gặp được chuyện vui. Chị à, tối hôm qua em đã mơ thấy cha mẹ của chúng ta đấy.”

“Chị cũng mơ thấy!” Vẻ mặt của Tiểu Khê khá bất ngờ, cô ấy hỏi em trai: “Chẳng nhẽ em cũng mơ thấy ông cố nội nữa à?”

Lúc sau, hai người mới biết được, hóa ra vào đêm qua, cả hai người đã cùng mơ thấy hai giấc mơ giống nhau.

Một giấc mơ là bọn họ đã được gặp lại cha mẹ đã mất của mình, còn giấc mơ thứ hai là nhìn thấy ông cố nội vô cùng áy náy nói lời xin lỗi với hai người bọn họ.

Hiển nhiên, chuyện này không thể nào chỉ là trùng hợp được.

Tiểu Khê: “…Ông cố nội còn nói với chị rằng, ông ấy đã bảo chú thím dưới quê trả lại căn nhà cũ cho chúng ta, còn phải bồi thường một khoản tiền cho chúng ta nữa.”

Tiểu Thành cũng gật đầu: “Ông ấy còn nói rằng sau khi tiếp nhận căn nhà đó thì hãy đi ra sân sau và đào dưới gốc cây cổ thụ mọc nghiêng trong sân. Ông ấy nói rằng mình đã chôn hai con cá nhỏ bằng vàng ở đó.”

Hai chị em nhìn nhau, cũng không biết nên nói gì vào ngay lúc này.

Ngày tiếp theo, Cố Chi Tang rời khỏi trường quay và trở về thành phố Dung, đến đoàn làm phim “Phù Hải Truyện”.

Sau vài sự kiện xảy ra trong tập 4 thì cô lại nhận được thêm một số lực lượng Công Đức. Do đó, vận thế xui xẻo của cô cũng đã gần như bị tiêu trừ hết, linh hồn cũng dần hòa hợp hơn với thân thể này.

Bây giờ, cô không cần phải dùng bùa để che giấu nữa vì giữa hai hàng lông mày của cô đã không còn bị bao phủ bởi một lớp bụi màu xám tro nữa rồi.

Hệ thống ngạc nhiên phát hiện ra, nó đã không còn cảm nhận được sức ảnh hưởng của “nội dung cốt truyện” trên thân thể Cố Chi Tang nữa.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà Cố Chi Tang đã dựa vào chính mình để thoát ly khỏi sự kiềm chế của “nội dung cốt truyện”.

Hệ thống tự thu mình lại, chìm đắm vào suy nghĩ “quả nhiên nó chính là một tên ăn hại” trong một khoảng thời gian ngắn.

Bởi vì vận thế đã quay trở về nên sức khỏe của thân thể này cũng phục hồi rất nhanh. Vết sẹo trên trán của Cố Chi Tang đã hoàn toàn mờ hẳn.

Ngoại trừ khi sờ lên phần da ở chỗ đó thì sẽ cảm thấy có chút trơn nhẵn hơn chỗ khác một chút, còn lại thì không thể nhìn ra được dấu vết gì bằng mắt thường.

Khi nhìn thấy trạng thái khuôn mặt của cô trên sóng livestream có vẻ phục hồi rất tốt thì đạo diễn Liễu Cẩn đã nhắn tin cho cô, hẹn cô đến đoàn làm phim vào hôm nay để chụp ảnh tuyên truyền cho nhân vật nữ thứ tư – Ngu Tinh…


Bình Luận (0)
Comment