Khi Cố Chi Tang đến đoàn làm phim thì Vu Đồng Thu đang diễn thử trước khi quay với ảnh đế Dương Kỳ - nam chính của bộ phim “Phù Hải Truyện”, còn đạo diễn Liễu Cẩn đang giám sát bên cạnh.
Nhìn thấy cô đến, Liễu Cẩn đã đứng dậy đi về phía cô: “Đại sư Cố đến rồi à.”
Cố Chi Tang: “…”
“Đạo diễn Liễu cứ gọi tên của tôi thôi.”
Liễu Cẩn cũng cảm thấy nếu ở đoàn làm phim mà cứ gọi cô là đại sư thì có hơi quái lạ.
Vì vậy, ông ấy nói: “Tôi lớn tuổi hơn cô cũng khá nhiều, vậy thì gọi cô là Tang Tang giống như Vu Đồng Thu đi. Chuyên gia trang điểm đã chờ sẵn ở hậu trường rồi, cô đã xem qua kịch bản rồi chứ?”
“Đã nhìn qua.”
Cố Chi Tang còn chưa kịp nói gì thì người giấy màu vàng đang ngồi trên bả vai của cô đột nhiên hơi động đậy một chút, vẫy tay với Liễu Cẩn.
Câu trả lời dịu dàng vừa rồi đúng là từ người giấy vàng nhỏ bé này truyền ra!
Nếu có người khác chú ý đến cảnh tượng này thì chắc chắn sẽ cảm thấy có chút kinh dị.
Bởi vì Liễu Cẩn đang cung kính nhìn về phía người giấy nhỏ kia và gọi một tiếng “mẹ”!
Đổng Anh bên trong người giấy nói: “Mấy ngày nay, Tang Tang vô cùng chăm chỉ, mỗi ngày đều siêng năng nghiền ngẫm kịch bản.”
“Hơn nữa, cô ấy tiếp thu rất nhanh, chỉ cần chỉ dạy một chút là đã hiểu rõ rồi, không hề khoa trương như mấy lời ở trên mạng.”
Nghe vậy, Liễu Cẩn cũng có chút ngạc nhiên.
Thái độ soi mói cực đoan của ông ấy đối với chuyện quay phim và diễn xuất của các diễn viên thật ra đều được thừa hưởng từ người mẹ của ông ấy, chính là Đổng Anh.
Bởi vì quá hiểu biết tính cách của mẹ mình, do đó khi thấy bà ấy khen ngợi Cố Chi Tang thì Liễu Cẩn cũng không khỏi sinh ra một chút tò mò đối với diễn xuất của cô.
Liễu Cẩn nói với Cố Chi Tang: “Vậy cô đi trang điểm thử trước đi. Nếu thử xong tạo hình lần đầu tiên mà cảm thấy không ổn thì chúng ta có thể sửa lại.”
Cố Chi Tang gật đầu, đi về phía hậu trường.
Trên phim trường, Vu Đồng Thu và Dương Kỳ đang thử diễn tập trước.
Cảnh quay lần này là lần đầu tiên nam nữ chính phát sinh xung đột bởi vì khác biệt lập trường. Vì vậy, sự biến hóa cảm xúc phải tinh tế và trọn vẹn.
Mặc dù cả hai người đều là diễn viên cấp bậc ảnh hậu, ảnh đế nhưng dưới sự soi mói của đạo diễn Liễu thì vẫn phải quay đi quay lại vài lần mới đạt.
“Cắt! Ổn rồi.”
Vất vả mãi mới làm hài lòng được đạo diễn, Dương Kỳ vừa cởi bỏ dây thép hỗ trợ vừa tiếp nhận khăn mặt từ trợ lý để lau mồ hôi: “Vừa rồi thấy bên dưới ồn ào nhốn nháo, là ai đến vậy?”
Trợ lý nói: “Em nghe nói Cố Chi Tang đã trở về đoàn phim. Ảnh tuyên truyền của cô ấy vẫn luôn trì hoãn mãi chưa chụp được mà cô ấy cũng đã rời đoàn được hơn một tháng rồi. Quả thật không thể kéo dài thêm được nữa.”
“Vốn dĩ, em còn tưởng rằng cô ấy bị thương như vậy thì vai nữ số 4 chắc chắn sẽ đổi người cơ. Không ngờ rằng, cô ấy không chỉ dựa vào hình tượng mới thiết lập để xoay chuyển tình hình mà còn đánh bại cả Tiền Chứng!”
“Mọi người trong giới giải trí đều đã nhìn nhầm rồi, cô ấy là một nhân vật tàn nhẫn đấy.”
Tất cả mọi người trong giới giải trí đều biết từng nghe về kết cục của Tiền Chứng.
Sau khi bị nghệ sĩ dưới quyền chỉ đích danh và tố cáo trên mạng xã hội thì ông ta không chỉ bị sụt giảm danh tiếng mà công ty quản lý cũng sa thải ông ta luôn.
Vốn dĩ đã trở thành chó nhà có tang, nhưng ai ngờ được rằng, ông ta còn bị cảnh sát bắt giữ. Cảnh tượng ngay hôm ông ta bị cảnh sát đến nhà áp tải còn bị hàng xóm quay lại và đăng lên trên mạng.
Trong video, làn da của Tiền Chứng khô quắt giống như vỏ cây, tóc đã bị rụng sạch, vừa giãy giụa vừa hùng hổ chửi bới.
Nghe nói, ông ta không chỉ bị điều tra vì chuyện cưỡng ép dẫn mối cho quan to mà còn bị nghi ngờ đã âm mưu hãm hại tính mạng của người khác.
Ngay lập tức, ông ta đã bị toàn bộ cư dân mạng phỉ nhổ. Còn những người khác trong giới cũng lén lút nuôi dưỡng quỷ nhỏ giống ông ta, khi nhìn thấy tình trạng bị phản phệ như vậy thì ai nấy đều run rẩy trong lòng.
Trợ lý hạ thấp giọng xuống, nói với Dương Kỳ: “Anh cũng đã nhìn thấy những video đó rồi, đúng không? Thật sự quá tà phái rồi, anh nói xem Cố Chi Tang kia có thật sự hiểu biết về huyền học hay không?”
“Sao anh biết được chứ?” Dương Kỳ có chút bất đắc dĩ nói: “Anh chỉ biết cô ấy trở về đoàn làm phim thì cuộc sống yên ổn của mọi người sắp kết thúc rồi.”
Vu Đồng Thu vừa lúc đi ngang qua hai người bọn họ và nghe thấy những lời này nên không đồng tình nói:
“Anh Kỳ, anh hãy ở chung một thời gian với Tang Tang thì sẽ biết con người của cô ấy cực kỳ tốt bụng.”
Dương Kỳ có chút bất ngờ: “Quan hệ của em với cô ấy thật sự không tồi sao? Anh còn tưởng rằng chuyện kia là do công ty bắt em phải quảng cáo thay cô ấy chứ.”