Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 247 - Chương 247: Cổ Trùng Màu Đỏ Vàng (1)

Unknown Chương 247: Cổ Trùng Màu Đỏ Vàng (1)

Đây là một trận pháp cực kỳ ác độc, dùng máu tươi để hiến tế và sáu cậu bé kia đã trở thành tế phẩm tươi sống. Tất cả các bé trai đều có độ tuổi và giới tính tương đồng với con trai của tên đại sư phong thủy kia.

Bởi vì có dây thừng siết chặt nên miệng vết thương của bọn trẻ không thể cầm máu được. Máu tươi đang từ từ chảy xuống, tập trung đổ về phía Mao Cương kia và dần dần bị nó hấp thu vào cơ thể.

Cũng may, Cố Chi Tang đã mượn đường dưới địa phủ để đến chỗ này, hơn nữa còn có cách tìm được ông ta và phá giải trận pháp với một tốc độ nhanh chóng.

Cho nên, vào lúc này, tên đại sư phong thủy kia chỉ vừa mới hoàn thành việc bố trí trận pháp và mấy đứa trẻ chỉ vừa bị thương vài phút trước.

Khuôn mặt của bọn trẻ trắng bệch, nước mắt rưng rưng, tràn đầy hoảng sợ và đau đớn.

Nếu là một vị huyền sư khác đến đây thì chỉ riêng chuyện phá giải trận pháp bên ngoài đã tốn rất nhiều thời gian rồi.

Chờ đến khi xông được vào bên trong thì những đứa trẻ còn nhỏ tuổi, thân thể yếu ớt kia đã sớm chết vì bị rút cạn máu và trận pháp hiến tế bằng máu tươi của Mao Cương cũng đã sớm hoàn thành.

Có sáu bé trai hiến tế máu tươi nên Mao Cương vốn dĩ đã gần thăng cấp thì lúc này cũng đã bước chân gần hơn đến cấp bậc Phi Cương!

Hơn nữa, ngoài việc hiến tế máu tươi của mấy bé trai, còn có bốn cô gái bị trói chặt, không thể động đậy nằm ở bên cạnh Mao Cương. Có một cô gái đã bị dọa sợ đến hôn mê.

Chắc hẳn sau khi Mao Cương hút đủ máu thì sẽ tỉnh dậy và lập tức cắn nuốt cả bốn cô gái. Đến lúc đó, sức mạnh và độ hung dữ của nó sẽ được gia tăng mãnh liệt!

Và cô gái duy nhất nằm trong hố lớn còn duy trì được sự bình tĩnh là một cô gái mặc trang phục của dân tộc Miêu. Đó đúng là Ngật Mễ Tháp Đát – “Vu Nữ” bị mất tích của tộc Miêu Cương.

Nghe thấy giọng nói của Ngật Liêu Thiền, đôi mắt của cô bé lập tức tỏa sáng, ngẩng đầu cố gắng nhìn ra phía bên ngoài.

Cố Chi Tang hơi nheo lại đôi mắt phượng của mình:

“Loại người không bằng súc sinh như ông không những dùng con trai ruột làm thế thân, chắn sát nghiệt mà còn muốn luyện hóa thi thể của đứa bé đó trở thành một hung vật thay ông gây họa cho nhân gian sao?”

“Nếu như đứa con trai sớm nên đi đầu thai của ông ở dưới mặt đất nhìn thấy chuyện này thì chỉ sợ đứa trẻ đó sẽ phải bò lên trần gian để tự tay làm thịt ông đấy!”

Tên đại sư phong thủy kia bị vạch trần tình yêu thương giả dối nên đã thẹn quá hóa giận: “Đồ khốn kiếp! Tao sẽ giết mày!”

Hai tay ông ta tạo thành một tư thế, trong miệng lẩm bẩm pháp quyết, sau đó ông ta bỗng nhiên hét lớn một tiếng: “Mao Cương, xé nát chúng nó cho ta!”

Giọng nói của ông ta vừa dứt thì Mao Cương vốn đang nằm im trong hố lớn đột nhiên mở to hai mắt. Nó dùng cả bốn chi bật nhảy ra khỏi hố.

Trong ánh mắt hoảng sợ của các cô gái và bé trai, nó gào rống một tiếng rồi lao thẳng về phía Cố Chi Tang và Ngật Liêu Thiền.

Ngật Liêu Thiền dùng hai tay ôm cái cốc vàng, đầu ngón tay gõ vào thành cốc với tốc độ nhanh hơn.

Khi từ trong cốc truyền ra một loạt âm thanh cộng hưởng “ong ong” thì cô ấy đã lập tức mở nắp đậy trên cốc ra. Một con cổ trùng có đôi cánh mỏng như ve sầu, toàn thân màu đỏ vàng bay ra ngoài, kích thước của nó to gần bằng một bàn tay người lớn.

Đầu ngón tay của cô ấy gõ lên thành cốc tạo thành âm điệu như đang tấu nhạc: “Đi!”

Sau tiếng kêu đó, con cổ trùng màu đỏ vàng kia đã bay thẳng đến chỗ Mao Cương.

Ánh mắt của Cố Chi Tang lướt nhanh qua Ngọc Chỉ Cốt đang được khảm chặt vào ngực của Mao Cương, cùng với thứ gì đó có màu đỏ sậm thấp thoáng trong miệng khi nó gào rống.

Lúc này, cô rốt cuộc đã biết tên đại sư phong thủy này ăn cắp Nhục Xá Lợi của đại sư chùa Tuệ Thành làm gì rồi.

Cô vội vàng nói: “Đừng! Dưới lưỡi của con Mao Cương kia có một chuỗi hạt Nhục Xá Lợi!”

Khi nghe thấy lời nói của Cố Chi Tang, tuy rằng Ngật Liêu Thiền không biết “Nhục Xá Lợi” là đồ vật gì, nhưng qua giọng điệu của cô thì chắc chắn đó là một thứ khó đối phó.

Đầu ngón tay đang gõ trên thành cốc của cô ấy ngay lập tức chậm lại và con cổ trùng màu đỏ vàng đang vỗ cánh lao về phía Mao Cương dường như cũng nhận được tín hiệu từ cô ấy.

Nó phun ra một làn khói độc màu xanh lá cây nhạt rồi quay đầu bay về phía Ngật Liêu Thiền.

Lớp khói độc nhìn có vẻ khá mỏng đó vừa tiếp xúc đến bả vai của Mao Cương thì lập tức khiến cho lớp lông cứng rắn bên ngoài thân thể nó bị ăn mòn thành bột phấn.

Chẳng mấy chốc, nọc độc tiếp tục lan tràn ra xung quanh. Da thịt đã thối rữa nhưng vô cùng cứng rắn của Mao Cương vốn dĩ hoàn toàn không bị dao, súng hay bùa lửa làm tổn thương mảy may thì bây giờ, những nơi tiếp xúc với khói độc đều đang dần dần tan chảy thành nước!

Mao Cương đau đớn, gào rống, phát ra những tiếng kêu gầm gừ và khàn đặc.

Nhưng cho dù cổ trùng màu đỏ vàng kia đã kịp thời quay đầu bay về nhưng nó vẫn bị bàn tay khô quắt, cháy đen của Mao Cương đập mạnh một phát.


Bình Luận (0)
Comment