Bởi vì ảnh hưởng của “huyết khí” dày đặc khiến cho tướng mạo của cô gái cũng lờ mờ, không thể nhìn rõ được. Vì vậy, Cố Chi Tang đã lấy ra ba đồng tiền Thông Bảo Đế để tung quẻ.
Vài phút sau, cô chậm rãi mở miệng:
“Bạn sinh ra ở thành phố nơi bạn đang sinh sống. Gia đình bạn là một gia đình bình thường có ba người. Từ thời thơ ấu đến khi trưởng thành, bạn chưa từng rời xa quê hương. Năm nay, bạn hai mươi lăm tuổi, vừa mới tốt nghiệp không lâu.”
“Từ số mệnh của bạn thì dường như bạn không có thăng trầm hay biến động gì nhiều trong 25 năm đầu của cuộc đời. Tuy nhiên, dường như bạn không quá hài lòng đối với kinh nghiệm cuộc sống của mình, cũng không hài lòng với chính mình.”
“Cảm xúc đó đã ảnh hưởng đến tính cách của bạn và khiến cho cách sống của bạn có chút hướng nội. Nhưng đồng thời, bạn là một cô gái rất dịu dàng và tốt bụng, tất cả bạn bè từng tiếp xúc với bạn đều có ấn tượng tốt về bạn.”
“Một khoảng thời gian trước đây đã xuất hiện một bước ngoặt trong sự nghiệp của bạn nhưng kết quả lại không được như ý nên con đường sự nghiệp của bạn đang mơ hồ không rõ ràng. Điều này cho thấy bạn đang cảm thấy mê mang và bối rối về tương lai của mình.”
“Trong thời gian này, bạn đang làm công việc bán thời gian, đồng thời cũng tham gia một số hoạt động từ thiện vì cộng đồng. Đây là điều tốt, có thể giúp bạn tích lũy Công Đức.”
“Chuột Nhảy” bị Cố Chi Tang khen ngợi đến mức cảm thấy khá thẹn thùng. Sự căng thẳng trong lòng cô ấy đã phai nhạt đi rất nhiều.
Cô ấy gật đầu nói:
“Tang Tang tính rất chính xác. Cuộc đời của tôi nói là không có thăng trầm gì nhưng thật ra chính là nhàm chán và bình thường.”
“Chuột Nhảy” cười khổ một tiếng rồi nói:
“Từ nhỏ đến lớn, tôi vẫn luôn là người trong suốt trong lớp, là một con mọt sách. Chính là loại người có thành tích bình thường, tính cách và ngoại hình không có gì nổi trội. Nhận xét của giáo viên về tôi luôn luôn là ngoan ngoãn và trầm tĩnh.”
“Tôi cũng không biết chơi nhạc cụ nào, không có tài năng văn nghệ gì. Có đôi khi tôi còn cảm thấy bản thân mình được sinh ra trên thế giới này chỉ là để góp đủ số lượng vậy.”
Nhận xét khách quan thì “Chuột Nhảy” quả thật không có ngoại hình xinh đẹp theo quy chuẩn.
Khuôn mặt của cô ấy có chút tròn trịa, mập mạp, ngũ quan cũng không quá nổi bật. Nhưng tổng thể khuôn mặt lại khiến cho người đối diện có cảm giác rất thoải mái và thân thiết.
Đặc biệt là khi cô ấy cười, sẽ có một cặp lúm đồng tiền xuất hiện ở hai bên má.
Cô ấy vô cùng hâm mộ những cô gái có tính cách tươi sáng, cũng vì vậy mà cảm thấy tự ti về bản thân.
“Chuột Nhảy” tiếp tục nói: “Sau khi tốt nghiệp, tôi vẫn ở lại quê nhà, muốn thi công chức nhưng lại không đỗ… Trong khoảng thời gian này, tôi đang làm thêm ở một cửa hàng trà sữa và cửa hàng bán thức ăn nhanh.”
“Khi nào rảnh rỗi không có chuyện gì thì tôi cũng đến tổ dân phố để hỗ trợ, giúp chăm sóc một số người già neo đơn ở cùng khu.”
Nghe thấy cô gái vẫn luôn nói rằng bản thân không có ưu điểm gì nên có không ít khán giả trong phòng livestream đã bắt đầu gửi bình luận khen ngợi cô ấy. Bọn họ mong rằng cô ấy sẽ rũ bỏ được tâm lý tự ti kia.
Thấy cảm xúc của “Chuột Nhảy” đã dần dần thả lỏng, Cố Chi Tang mới tiếp tục nói:
“Chắc hẳn khoảng một tuần trước, bạn bắt đầu xuất hiện tình trạng bị mất ngủ, khi ngủ còn dễ bị bóng đè, tinh thần uể oải, dễ hoảng hốt, v.v… Đặc biệt trong hai đến ba ngày qua, tôi có thể cảm nhận được tinh thần của bạn đang quá căng thẳng.”
“Bạn đang bị ám ảnh bởi một sự việc nào đó và điều đó cũng khiến bạn cảm thấy sợ hãi.”
Sắc mặt của cô gái cứng đờ, một lúc lâu sau mới gật đầu.
Cố Chi Tang: “Ngoài ra, trong nhà bạn chắc hẳn đang nuôi một con mèo nhỏ, trong số mệnh của bạn có duyên với động vật. Nhưng mà, gần đây nó đã bị thương nên bạn cực kỳ lo lắng về tình trạng sức khỏe của nó.”
“Bạn còn cảm thấy chấn thương của nó có liên quan đến sự việc kia.”
Nhắc đến vật nuôi yêu quý của mình thì “Chuột Nhảy” cũng hơi cắn môi rồi gật đầu nói:
“Đúng vậy, tôi nuôi một con mèo chân ngắn tên là Bố Bố. Tôi nghi ngờ rằng trong nhà có thứ gì đó và cũng bởi vì thứ đó nên nó mới gặp chuyện…”
Theo lời kể của cô gái thì ban đầu, Bố Bố là một con mèo cực kỳ ngoan ngoãn và đáng yêu, nó hiếm khi kêu gào khi ở nhà.
Nhưng kể từ một tuần trước, cô ấy phát hiện ra rằng Bố Bố thường xuyên xù lông khi ở nhà, có đôi khi còn trốn ra ngoài ban công, hoặc là gầm gừ, hét chói tai về phía gầm giường. Nó còn kháng cự lại sự trấn an của cô ấy.
Ngay từ đầu, “Chuột Nhảy” còn cho rằng trong nhà có chuột hoặc là sâu bọ gì đó. Nhưng sau khi cô dọn dẹp vài lần thì lại không hề phát hiện ra gì cả.
Tình hình của Bố Bố cũng không hề thuyên giảm mà trái lại còn trầm trọng hơn.
Có đôi khi, vào buổi tối, Bố Bố sẽ ngồi xổm ở đầu giường của cô, hướng mặt ra ngoài phòng khách và kêu chói tai, khiến cô cảm thấy rợn cả da gà, trong lòng vô cùng hoảng loạn.
Hai ngày sau đó, Bố Bố không ăn được nhiều cơm, tinh thần cũng ỉu xìu không tốt lắm.
“Chuột Nhảy” đã đưa nó đến bệnh viện thú y để khám bệnh. Bác sĩ thú ý ở đó nói rằng đây là phản ứng căng thẳng của loài mèo, còn hỏi cô ấy rằng có làm ra bất kỳ hành vi quá khích nào với nó không, hoặc là có từng dẫn nó đi gặp người lạ và mèo hoang không.
Nhưng cô ấy chưa bao giờ làm tất cả những chuyện đó.