Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 281 - Chương 281: Kẻ Biến Thái Dưới Gầm Giường (1)

Unknown Chương 281: Kẻ Biến Thái Dưới Gầm Giường (1)

“Chuột Nhảy” bị lời nói của cô làm cho ngây ngẩn cả người.

Một lúc lâu sau, cô ấy mới lắp bắp nói: “Giấu, giấu người? Làm sao có thể như vậy được… Không phải, là có kẻ biến thái ở trong nhà tôi….”

Sau khi nói vài từ, cô ấy bỗng nhiên ý thức được điều gì đó, con ngươi co rụt lại nhìn về phía màn hình: “Tang Tang, những lời mà cô vừa nói kia… chẳng lẽ…?”

Cố Chi Tang không phủ nhận: “Vừa rồi, tôi chỉ bịa ra một vỏ bọc ngụy trang để bạn có cơ hội ra khỏi nhà và đi báo cảnh sát mà thôi.”

“Người kia vẫn luôn ở trong nhà bạn. Khi bạn kết nối livestream và trao đổi mọi chuyện với tôi thì người kia đang trốn dưới gầm giường nhà bạn và nghe hết mọi chuyện.”

“Chuột Nhảy”: “?!!”

Khán giả: “?!!”

[Mẹ kiếp!! Da gà, da vịt của tôi nổi lên hết rồi đây này. Nếu là như vậy thì vừa rồi chúng ta đã kết nối livestream với tên biến thái kia à, chỉ là bản thân người kia không xuất hiện mà thôi!]

[Thật sự là hiện trường sắp xảy ra hung án ở hiện thực sao? Tôi đã nói rồi mà, sao Tang Tang vừa rồi lại kỳ quái như vậy, thái độ hoàn toàn không hề giống như trước kia. Hóa ra, cô ấy đang tìm cách bảo vệ “Chuột Nhảy”!]

[Không phải chị gái nhỏ kia đã nói rồi sao? Có đôi khi, vào buổi tối, cô ấy cũng nghe thấy âm thanh ở cuối giường mà. Đừng nói rằng mỗi đêm, tên biến thái kia đều ở dưới gầm giường của cô ấy đấy nhé?!]

[Thật là đáng sợ. Nhưng mà, một người sống, to lù lù như vậy đang trốn trong nhà mà “Chuột Nhảy” hoàn toàn không hề phát hiện ra gì sao?]

[Tôi bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện vô cùng đáng sợ. Nếu tên biến thái kia vẫn luôn ở bên cạnh chị gái kia thì chẳng phải là tên đó cũng sẽ nghe thấy buổi chiều nay cô ấy sẽ lên tàu rời đi sao! Nếu bình luận của chị gái không được chủ phòng nhìn thấy, không kết nối livestream với Tang Tang thì buổi tối hôm nay, cô ấy thật sự có thể bước ra khỏi cửa nhà mình sao…?]

[Tưởng rằng là một sự kiện thần quái, hóa ra là một vụ án hình sự.]

[Cứu mạng, bây giờ tôi đang ở nhà một mình. Nhìn mọi chuyện xong tôi sợ hãi quá, tôi không dám xuống giường!]

[…]

Nhìn một loạt bình luận điên cuồng chạy trên màn hình, sau lưng “Chuột Nhảy” lúc này đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Bây giờ, hai chân của cô ấy đã mềm nhũn, trong lòng cực kỳ sợ hãi đến mức trắng bệch cả mặt.

Cố Chi Tang trấn an cô ấy: “Không cần phải sợ hãi, người kia chắc hẳn đã tin tưởng lý do ngụy trang của tôi, nghĩ rằng bạn chỉ đi đến cửa hàng hương khói để mua đồ thôi. Vì vậy, tên đó không đuổi theo bạn ra ngoài.”

“Bây giờ, bạn hãy đến cục cảnh sát để báo án, bắt được tên đó thì bạn sẽ an toàn.”

Tuy nhiên, câu chuyện mà cô đã không nói với cô gái đó là trong số mệnh ban đầu, cuộc sống của cô ấy sẽ kết thúc sau 40 phút nữa.

Cô gái không kết nối livestream với cô sẽ vĩnh viễn không biết rằng, dưới gầm giường nhà cô ấy, chỉ cách một ván giường, đang có một tên biến thái có tâm lý méo mó nghiêm trọng đang chuẩn bị giết người.

Cô ấy sẽ thu dọn hành lý và chuẩn bị rời khỏi nhà. Ngay lúc cô ấy chuẩn bị rời đi thì người kia sẽ dùng một cây búa đập thẳng vào gáy cô ấy, sẽ tra tấn cô ấy đến chết và tàn nhẫn phanh thây hủy xác.

Chuyện này sẽ trở thành một vụ án giết người gây chấn động toàn thành phố.

“Chuột Nhảy” cảm thấy giọng nói của Cố Chi Tang như có một loại ma lực thần kỳ, khiến cho tâm trạng vô cùng hoảng sợ của cô ấy bình tĩnh trở lại.

Cô ấy gật đầu liên tục, cũng không hề cảm thấy mệt mỏi nữa, nhanh chân chạy đến cục cảnh sát gần nhất.

Sau khi đến đồn cảnh sát, cảnh sát nữ phụ trách tiếp đón “Chuột Nhảy” thấy vẻ mặt của cô ấy khá bối rối nên lập tức hỏi thăm: “Xin chào cô, xin hỏi tôi có thể trợ giúp cô điều gì không?”

“Chuột Nhảy”: “Tôi muốn báo án! Trong nhà tôi có người lạ!”

Đợi đến khi cảnh sát hỏi tình huống cụ thể và thời điểm phát hiện ra thì cô ấy đã nói hết, kể cả chuyện đồ đạc trong nhà bị dịch chuyển, v.v…

“Nhà của tôi không lớn lắm, chỉ có bảy mươi tám mét vuông. Trước đây, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có người nào lén lút đột nhập vào nên cũng không nghĩ đến chuyện báo cảnh sát…”

Trong lòng “Chuột Nhảy” vẫn còn sợ hãi và thật ra, trước kia cô ấy cũng hơi có tâm lý muốn trốn tránh.

Dù sao bản thân cô ấy cũng chưa bị tổn thương thực tế nào, cũng không phát hiện ra sự xuất hiện bất thường của ai cả. Cho nên, cô ấy cảm thấy không cần thiết phải báo cảnh sát.

Ngộ nhỡ cảnh sát đến nhà nhưng không phát hiện ra điều gì thì chẳng phải đã khiến cho người ta chạy một chuyến vô ích rồi sao.

Cô ấy cũng sợ nếu bản thân báo cảnh sát thì sẽ quấy rầy đến hàng xóm xung quanh. Đến lúc đó, mọi người hỏi thăm thì cô ấy sẽ không biết giải thích như thế nào.

Cảnh sát nữ lập tức coi trọng vụ việc này: “Bây giờ, tôi sẽ giúp bạn liên hệ với cảnh sát tuần tra. Thật ra, vào ngay lúc đầu khi bạn phát hiện ra những điều bất thường kia thì bạn nên lập tức báo cảnh sát ngay.”


Bình Luận (0)
Comment