Cô ấy hỏi: “Vậy tôi nên hóa giải như thế nào? Làm sao để có thể tiễn đi thứ đang ở trong nhà tôi vậy?”
“Chuyện này đơn giản thôi.”
Cố Chi Tang có ẩn ý nói: “Bạn cũng là vô ý mới mạo phạm nó và bản thân nó cũng không phải muốn tìm bạn đòi mạng. Chắc hẳn nó chỉ muốn dạy dỗ bạn một chút mà thôi.”
“Nếu ở gần khu nhà bạn có cửa hàng hương khói thì bạn có thể đi mua một chút tiền giấy, nhang thơm, hoặc một số nén vàng bằng giấy và đồ thờ cúng bằng giấy khác, cũng chuẩn bị thêm một số đồ cúng để làm lễ.”
“Sau đó, bạn đốt tất cả những thứ đó ở trong phòng khách coi như cung phụng cho nó và bày tỏ lời xin lỗi của mình. Như vậy là có thể tiễn đi quỷ vật trong nhà.”
“Chuột Nhảy” vội vàng lấy bút ra ghi, viết tất cả những đồ cần mua vào một tờ giấy.
Cố Chi Tang lại nói: “Nghi thức này cần làm trong ba ngày liên tục, sau ba ngày thì những quỷ vật ở trong nhà bạn sẽ được tiễn đi.”
“Vậy để tôi trả lại vé xe đi tối nay trước đã.”
“Chuột Nhảy” nói xong thì lập tức hủy vé tàu về quê đã đặt trước, cũng gửi một tin nhắn cho cha mẹ ở quê rằng cô ấy sẽ không về nữa.
Hai ông bà già bên kia lo lắng cô ấy nên còn gọi điện thoại lại hỏi thăm.
“Chuột Nhảy” giải thích lại một lần cho cha mẹ rồi cúp điện thoại.
Sau đó, cô ấy nhìn về phía ống kính máy quay và xin lỗi: “Xin lỗi mọi người, đã chậm trễ thời gian của mọi người rồi.”
“Ở phố đối diện nhà chúng tôi hình như có một số cửa hàng bán mấy thứ kia.”
Cô ấy có chút mờ mịt: “Đến lúc đó tôi mua xong thì nên đốt như thế nào, đốt ở đâu thì tốt, khi đốt có cần phải nói xin lỗi gì đó hay làm nghi thức gì không?”
Cố Chi Tang ở bên kia màn hình đang nhíu mày lại, dường như chờ đợi lâu nên có chút mất kiên nhẫn:
“Chiều nay tôi còn phải tiếp tục quay chương trình nên không thể vẫn luôn chờ bạn được. Nếu không thì bây giờ bạn hãy đi mua đồ luôn đi, tôi sẽ chỉ đạo bạn đốt như thế nào.”
“Chuột Nhảy” vội vàng cầm điện thoại di động lên rồi đứng dậy đi về phía cửa.
“Được, bây giờ tôi sẽ đi mua luôn, làm phiền Tang Tang rồi!”
Lúc này, trong phòng livestream đã có hơn bốn triệu người xem. Khi nhìn thấy thái độ lạnh lùng và thiếu kiên nhẫn của Cố Chi Tang thì một số antifan và mấy người thích gây chuyện trên mạng lập tức ngoi lên mỉa mai:
[Cảm giác Tang Tang hôm nay hơi kỳ lạ, hình như tâm trạng của cô ấy không được tốt lắm thì phải.]
[Hừ, em gái này thật sự không tinh ý chút nào. Không thấy nghệ sĩ lớn nhà người ta hết kiên nhẫn rồi à? Sao còn hỏi đông hỏi tây vậy chứ?]
[Mấy antifan đừng có đục nước béo cò nữa đi. Vốn dĩ đây là thời gian giải thích thêm, cô ấy đã livestream cả buổi sáng rồi, đến lúc này cảm thấy mệt mỏi thì không phải là chuyện bình thường sao?]
[Tôi đã nói là Cố Chi Tang vẫn luôn xây dựng hình ảnh trước công chúng mà. Nhưng giả vờ được một thời gian cũng không có nghĩa là có thể diễn kịch được cả đời. Nhìn xem, đây không phải là đang thể hiện bệnh ngôi sao à? Đang lạnh mặt cho khán giả nhìn đấy.]
“Chuột Nhảy” vừa đi ra khỏi cửa nhà thì đã nhìn thấy có một số bình luận hỗn loạn ở trên màn hình, phát hiện ra có người dựa vào chuyện của cô ấy để dẫn đường dư luận.
Cô ấy vừa giải thích vừa áy náy nói: “Quả thật là do tôi quá phiền phức. Thật ra, Tang Tang đã nói rõ ràng tất cả những thứ cần mua rồi. Nếu không thì tôi rời khỏi phòng livestream trước vậy.”
“Không cần thiết.” Cố Chi Tang nói.
“Vậy tôi sẽ chạy nhanh đi mua.”
Màn ảnh lập tức lắc lư theo bước chạy của “Chuột Nhảy”.
Đợi đến khi cô ấy chạy ra cổng lớn của khu dân cư thì Cố Chi Tang bỗng nhiên mở miệng gọi cô ấy một tiếng.
Cô gái thở hổn hển cầm điện thoại di động lên: “Làm sao vậy, Tang Tang?”
Xuyên qua màn hình, Cố Chi Tang nhìn thấy “huyết khí” bao trùm trên khuôn mặt của “Chuột Nhảy” đã phai nhạt hơn rất nhiều, thậm chí còn đang từ từ tiêu tán.
Vì vậy, cô biết rằng bản thân mình nhúng tay vào đã tạo ra được hiệu quả.
Vẻ mặt của Cố Chi Tang hơi giãn ra, nói: “Không cần đi đến cửa hàng bán hương khói nữa. Bây giờ, bạn hãy đi đến đồn cảnh sát gần nhất để báo án đi.”
“Chuột Nhảy”: “?”
Khán giả: “?”
“Hả? Vì sao vậy?” Cô gái không hiểu gì cả, vẻ mặt tràn đầy mờ mịt.
Chẳng lẽ chuyện xua đuổi ma quỷ này mà tìm cảnh sát cũng có ích sao?
Trong lòng cô ấy có chút nghi ngờ nên cũng hỏi ra miệng.
Ánh mắt của Cố Chi Tang u ám, hơi nhếch khóe môi dưới: “Bắt quỷ tất nhiên không cần đi đồn cảnh sát. Nhưng mà trong nhà bạn từ đầu đến giờ hoàn toàn không phải là do quỷ hồn quấy phá.”
Trong ánh mắt ngạc nhiên của “Chuột Nhảy”, Cố Chi Tang đã nói ra chân tướng.
“Bạn nghe thấy các âm thanh kỳ lạ, các đồ vật bị dịch chuyển vị trí cùng với chuyện mèo của bạn bị thương là do con người gây ra.”
Cố Chi Tang nói: “Con {quỷ} kia thực chất chính là một tên biến thái có tâm lý vặn vẹo.”