Bạch Từ đã nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi nói với hai vợ chồng cô Lưu:
“Nếu hai người muốn chữa trị tận gốc thì cũng không phải không có biện pháp. Hai người có thể tìm kiếm thêm một vài Vu Y hoặc Xuất Mã Tiên khác có năng lực mạnh mẽ hơn tôi, để cho bọn họ định kỳ chữa trị thân thể của Nữu Nữu. Như vậy, cơ thể của cô bé sẽ luôn được bảo trì ở một tình trạng tương đối khỏe mạnh.”
“Sau đó, hai người lại tìm kiếm các cơ quan khỏe mạnh phù hợp, cứ cách một khoảng thời gian lại tiến hành giải phẫu một lần, thay thế toàn bộ các cơ quan bị suy kiệt trong cơ thể của cô bé. Làm được như vậy thì có khi, cô bé sẽ có một con đường để sống sót.”
Cách mà anh ấy nói, nghe thì có vẻ dễ dàng nhưng để làm được thành công thì khó khăn còn hơn cả bắc thang trèo lên trời.
Trước tiên, chưa cần nói đến chuyện, trên thế giới này, những người theo “Y” tài giỏi hơn anh ấy vốn dĩ không có quá nhiều. Hơn nữa, những nhân sĩ có năng lực kia cũng cực kỳ khó mời, lòng dạ của bọn họ rất kiêu ngạo mà chi phí cũng vô cùng đắt đỏ.
Bình thường, để mời bọn họ ra tay cứu chữa một lần thì cũng phải tốn hơn mấy trăm nghìn, thậm chí còn lên đến tiền triệu.
Với tình trạng bệnh của Nữu Nữu thì cần phải điều trị ít nhất 6 lần một năm, chỉ riêng chi phí mời Vu Y đã phải tốn hơn chục triệu một năm rồi.
Ngoài ra, còn phải tìm được các cơ quan nội tạng phù hợp với cô bé để thay thế. Sau khi phẫu thuật còn phải chăm sóc cẩn thận, theo dõi xem có xuất hiện triệu chứng thải ghép nội tạng được cấy vào hay không…
Chỉ cần một chút sai sót là cô bé có thể sẽ chết ở trên bàn mổ.
Cho dù tất cả những chuyện bên trên đều có thể làm được thì tiền bạc, sức lực và thời gian để làm những chuyện đó cũng là một con số không tưởng.
Đối với một gia đình bình thường như hai vợ chồng cô Lưu thì biện pháp này không khác gì câu chuyện nghìn lẻ một đêm cả.
Sắc mặt của cô Lưu tái nhợt, bất lực nhìn về phía con gái nằm trên giường bệnh.
Hóa ra, có hy vọng le lói rồi sau đó lại tan biến là một chuyện thống khổ đến như vậy.
Đại Lưu an ủi: “Nếu còn muốn cứu vãn thì chúng ta cũng không ngại nghe thêm một số đề nghị từ các thi sinh khác xem sao.”
Cô Lưu vẫn còn một ít chờ mong trong lòng, lập tức gật đầu nói: “Bất kể ra sao thì gia đình chúng tôi vẫn phải cảm ơn đại sư Tiểu Bạch.”
Khi Bạch Từ sắp bước ra khỏi phòng bệnh thì đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó: “Đúng rồi, trong khoảng thời gian này, có phải anh luôn cảm thấy đau nhức sau gáy và bả vai cũng hơi mỏi không?”
Câu hỏi này là dành cho anh Hà.
Anh Hà sờ sau cổ rồi gật đầu: “Đúng là có một chút…”
Những người làm việc đến tuổi trung niên sẽ thường xuyên có vấn đề về vai gáy hoặc là cột sống, thắt lưng. Trước kia, khi anh ấy làm luật sư thì cũng thường xuyên phải cúi đầu đọc tài liệu nên phần cổ cũng không phải quá khỏe.
Sau khi con gái bị bệnh thì để thuận tiện cho việc chăm sóc ở bệnh viện, anh Hà đã rời khỏi công ty lúc đầu, cả ngày chạy đi chạy lại vừa bán hàng, vừa trực ở bệnh viện nên rất vất vả.
Tuy nhiên, một tháng thì anh ấy cũng kiếm được khoảng một chục đến hai chục nghìn.
Chỉ là tình trạng sức khỏe cũng càng ngày càng tệ hơn.
Anh ấy luôn cảm thấy bả vai của mình thường xuyên đau nhức.
Bạch Từ tiếp tục nói: “Vào ban đêm, ở căn hộ mà hai người đã thuê, anh thường xuyên ngồi ở chiếc bàn được kê gần cửa sổ phòng khách để xử lý công việc, đúng không?”
Anh Hà lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên: “Đúng vậy, tôi còn làm luật sư tư vấn trên mạng để kiếm thêm khoản thu nhập khác. Bình thường, tôi hay ngồi ở chiếc bàn trước cửa sổ. Chuyện này có vấn đề gì sao, đại sư?”
“Khi anh ngồi ở trước cửa sổ thì không cảm thấy sau gáy thường xuyên nhức mỏi hoặc là có thứ gì đè nặng hay sao?” Bạch Từ tò mò.
“Chuyện đó thì cũng có nhưng mà bệnh về đốt sống cổ mà… Tôi cũng đã quen rồi. Hơn nữa, nói thật là cho dù có bị bệnh vặt thì tôi cũng không thể dừng làm việc được!” Anh Hà cười khổ nói.
Mỗi ngày, con gái Nữu Nữu phải chạy thận nhân tạo và điều trị lọc máu, có đôi khi, con bé còn phải thay đổi huyết tương. Tất cả đều là bởi vì cô bé đã mất đi các chức năng khác của cơ thể khi nội tạng bị suy kiệt.
Ngoài ra, còn có tiền viện phí, tiền thuốc đắt tiền và một loạt chi phí dùng các thiết bị để theo dõi chặt chẽ tình trạng sức khỏe của cô bé, máy thở oxy, v.v…
Chi phí mỗi ngày nằm viện của Nữu Nữu sẽ dao động từ khoảng mười nghìn cho đến hàng chục nghìn.
Bạch Từ nói: “Tôi không phải đang nói rằng anh nên dừng kiếm tiền, mà là bệnh đốt sống cổ của anh cũng không phải hoàn toàn là do bệnh lý tạo thành. Anh có biết rằng trong căn phòng mà hai người đang thuê có một quỷ hồn chiếm giữ hay không?”
Cô Lưu: “?!!”
Anh Hà: “?!!”
Khán giả: “?!!”
Khuôn mặt của hai vợ chồng anh Hà vô cùng ngơ ngác, hiển nhiên hai người bọn họ không hề biết gì về chuyện này.