Đại Lưu quay người đối mặt với ống kính rồi bắt đầu đọc lời dẫn kịch bản trên tay:
“Xin chào các bạn khán giả, nhóm người đến xin giúp đỡ thứ ba đã đặc biệt đến thành phố X một chuyến để tham gia chương trình lần này. Hôm nay, sẽ có một cặp mẹ con đến đây để xin được hỗ trợ.”
“Vị phu nhân đứng bên cạnh tôi đây là bà Hách, còn con trai của bà ấy là Tiểu Hằng. Tình huống của người con trai có một chút đặc thù và đồng thời cậu ấy cũng gặp một loạt sự việc vô cùng kỳ lạ trong cuộc sống.”
“Tổ sản xuất chương trình đã chuẩn bị một đoạn phim ghi hình trước để giới thiệu cho mọi người về một số tình huống đặc biệt của gia đình bọn họ.”
Mở đầu video xuất hiện hình ảnh của bà Hách.
Bà ấy đang ngồi ở trong nhà của mình, cầm một bức ảnh có niên đại khá xa xôi trên tay, vẻ mặt đau buồn.
Trên ảnh chụp là một cậu bé có cái đầu tròn trịa, nhìn qua có vẻ khoảng năm, sáu tuổi.
Giọng nói thuyết minh vang lên: “Người phụ nữ xuất hiện trong video họ Hách. Bức ảnh mà bà ấy đang cầm trên tay là ảnh chụp con trai Tiểu Hằng vào khoảng mười lăm năm trước.”
“Khi đó, Tiểu Hằng là một cậu bé thông minh, hiếu động, không có gì khác biệt so với những đứa trẻ bình thường. Nhưng mà, bởi vì đã xảy ra một số chuyện nên đã thay đổi hoàn toàn tính cách cũng như cuộc sống của Tiểu Hằng.”
“Hóa ra, khi còn trẻ tuổi, bà Hách đã gặp được người không tốt. Chồng trước của bà ấy là một tên bợm rượu, sau khi uống say sẽ như biến thành một người khác, thường xuyên đánh chửi bà ấy và Tiểu Hằng.”
“Tình cảnh này kéo dài đến khi Tiểu Hằng khoảng sáu tuổi thì bà Hách không thể chịu đựng được nữa nên đã ly hôn với chồng cũ. Tuy nhiên, lúc đó thì cũng đã quá muộn rồi.”
“Bà ấy phát hiện ra, Tiểu Hằng vốn dĩ là một cậu bé sáng sủa và hoạt bát thì bây giờ đã trở nên trầm mặc và tự bế. Cậu bé bắt đầu trốn tránh việc tiếp xúc với thế giới bên ngoài, thậm chí còn không muốn đi nhà trẻ. Tuy nhiên, có đôi khi, tính cách của cậu bé lại biến đổi thất thường, có lúc trở nên vô cùng ngoan ngoãn, như thể là hai người khác nhau vậy.”
“Hơn nữa, chuyện mà cậu bé đã làm vào buổi tối thì sáng hôm sau sẽ quên luôn, còn nói rằng bản thân chưa bao giờ làm… Cứ như vậy, các triệu chứng càng ngày càng nhiều hơn và bà Hách phải đưa cậu bé đến bệnh viện.”
“Lúc đó, sau khi bác sĩ quan sát và chẩn đoán thì bà ấy mới biết được, hóa ra bởi vì hành vi bạo lực của người cha nên đã khiến cho tâm hồn của đứa trẻ bị tổn thương nghiêm trọng.”
“Cậu bé được chẩn đoán mắc bệnh tự kỷ nhẹ và chứng trầm cảm ở trẻ em. Ngoài ra, còn xuất hiện một tình trạng bệnh tâm lý vô cùng nghiêm trọng – chứng rối loạn nhân cách loại phân liệt hay người ta còn gọi là {nhân cách phân liệt}.”
“Tiểu Hằng có hai nhân cách.”
Hình ảnh trong video bắt đầu biến đổi, lúc này bà Hách đang kể lại bệnh tình của con trai nhà mình.
Bà ấy nói trong đoạn video: “Kể từ đó, Tiểu Hằng trở nên hướng nội và đặc biệt không thích tiếp xúc với những người đàn ông trưởng thành.”
“Giáo viên giảng dạy một môn học ở lớp trung học của Tiểu Hằng là một người đàn ông có ngoại hình và vóc dáng tương tự như cha ruột của thằng bé nên thời kỳ đó là giai đoạn Tiểu Hằng cực kỳ chán ghét việc đi học.”
“Nhưng một đứa trẻ khác – chính là nhân cách thứ hai được phân liệt ra của Tiểu Hằng, lại là một cô gái vô cùng dịu dàng và lễ phép. Cô gái đó giống như một người chị gái trưởng thành, luôn ở bên cạnh bảo vệ Tiểu Hằng.”
“Mỗi khi Tiểu Hằng gặp chuyện ở bên ngoài khiến cảm xúc của thằng bé vô cùng kích động, ví dụ như bị uất ức, bị bắt nạt thì khi đó, cô gái kia sẽ xuất hiện và giải quyết tất cả mọi chuyện theo cách rõ ràng và mạch lạc.”
“Những thông tin này là do bác sĩ tâm lý sau khi thôi miên Tiểu Hằng, đã được cậu bé kể lại. Bởi vì cậu bé không muốn trao đổi bất cứ chuyện gì với chúng tôi.”
“Bác sĩ nói với tôi rằng, Tiểu Hằng đã bị chấn thương tâm lý nghiêm trọng sau khi chịu đựng bạo lực trong thời gian dài. Thằng bé khát khao có một người lớn dịu dàng và chín chắn xuất hiện để bảo vệ mình, thay bản thân mình chống lại sự tàn bạo của cha ruột.”
“Bởi vì cảm xúc và mong muốn này quá mãnh liệt nên Tiểu Hằng đã tự động phân liệt ra một nhân cách là một người chị lớn có thể bảo vệ thằng bé…”
Nói đến đây, giọng nói của bà Hách đã có chút nghẹn ngào:
“Là người làm mẹ như tôi không làm đúng trách nhiệm, quá mức yếu đuối. Nếu ban đầu, tôi có thể kiên định bảo vệ con trai của mình, sớm ly hôn với cha ruột của Tiểu Hằng thì có lẽ thằng bé sẽ không đau khổ đến mức phân liệt ra nhân cách thứ hai để tự bảo vệ bản thân mình như vậy… Là tôi có lỗi với thằng bé.”
Trong video, giọng nói của nhân viên công tác phụ trách việc phỏng vấn ở phía sau máy quay vang lên, trấn an cảm xúc của bà ấy: “Bà Hách không nên quá tự trách bản thân, bà cũng là một nạn nhân mà.”
“Từ lời kể của bà thì dường như bà không cảm thấy sự xuất hiện của nhân cách thứ hai là một mối nguy hiểm, đúng không? Vậy vì sao bà lại gửi thư cầu cứu đến chương trình {Linh Sự} của chúng tôi, yêu cầu của bà là gì vậy?”
“Bà cũng biết rằng chương trình của chúng tôi có nội dung liên quan đến huyền học mà, chúng tôi chủ yếu chỉ xử lý những sự kiện kỳ lạ liên quan đến thần quỷ mà thôi.”