Bà Hách nói: “Chuyện là như thế này. Ban đầu, khi phát hiện ra thằng bé mắc căn bệnh này thì tôi cảm thấy vô cùng lo lắng. Tuy nhiên, về sau, xu hướng tự kỷ và trầm cảm của Tiểu Hằng càng ngày càng nghiêm trọng hơn. Bác sĩ đã khuyên tôi không nên can thiệp bằng các phương pháp y học quá quyết liệt.”
“Hơn nữa, khi thực hiện các thí nghiệm thì nhân cách thứ hai kia cũng là một nhân cách có tính tình nhẹ nhàng và dịu dàng. Cho nên, tôi đã quyết định sẽ trị liệu theo phương pháp bảo thủ.”
“Trên thực tế, trong vài năm đầu tiên, đặc biệt là khoảng thời gian trước khi Tiểu Hằng đi học đại học thì căn bệnh trầm cảm của thằng bé có xu hướng đỡ hơn rất nhiều dưới sự hỗ trợ của nhân cách thứ hai. Bên cạnh thằng bé đã có một số bạn bè mới.”
“Ngoại trừ việc tính cách của thằng bé sẽ có đôi khi ngẫu nhiên phát sinh thay đổi, trở thành một người hoàn toàn khác thì các mặt khác đều đang tiến triển theo hướng tốt hơn. Có một thời gian, tôi còn cảm thấy vô cùng biết ơn cô gái kia…”
“Nhưng mà, từ sau khi thằng bé rời khỏi nhà để đi học đại học thì mọi chuyện lại trở nên rất kỳ lạ, khiến cho tôi càng ngày càng cảm thấy sợ hãi.”
Nhân viên công tác hỏi: “Vì sao bà lại nói như vậy?”
Bà Hách cảm thấy bất an trong lòng, siết chặt hai tay rồi nói:
“Tôi cảm thấy cô gái đó muốn trở thành một con người hoàn chỉnh, không phải kiểu muốn thay thế Tiểu Hằng để chiếm đoạt thân thể của thằng bé, mà là muốn thoát ra khỏi cơ thể của Tiểu Hằng, biến thành một con người hoàn toàn mới!”
Video giới thiệu đến đây thì đột ngột dừng lại.
[?? Bước ngoặt này quả thật khiến tôi không thể ngờ nổi.]
[Nói chung là tuy đã phân liệt ra nhân cách khác nhưng vẫn thuộc về tính cách của bản thân cậu bé mà, chỉ là cách này có chút cực đoan. Thời thơ ấu của nam sinh này không hạnh phúc, lại vô cùng chán ghét những người đàn ông trưởng thành giống như cha ruột của mình.
Vì vậy, tôi có thể hiểu chuyện cậu bé phân liệt ra nhân cách một người chị gái để bảo vệ bản thân mình.
Tuy nhiên, tôi chỉ nghe về chuyện những nhân cách khác nhau sẽ làm tổn thương nhân cách chủ thể, muốn tranh đoạt quyền kiểm soát thân thể. Còn chuyện muốn biến thành một người hoàn toàn mới là có ý gì vậy??]
[Ha ha, tập thứ năm của chương trình lần này có chút thú vị đấy. Lúc trước, tất cả những người đến đây xin giúp đỡ đều nhìn từ bề ngoài thì có vẻ là bị bệnh, nhưng thật ra đều là các sự kiện liên quan đến huyền học.
Tôi mạnh dạn đoán rằng Tiểu Hằng này vốn dĩ không hề bị “nhân cách phân liệt”, từ đầu đến cuối là do một quỷ hồn đang bảo vệ cậu bé chăng?]
[Là nhân cách khác muốn chiếm đoạt thân thể hay sao? Vì sao lại không đi khám bác sĩ chứ?]
[Tầng trên à, khi xem chương trình thì bạn có thể mang theo đôi mắt và lỗ tai được không? Bà ấy đã nói là không phải cướp đoạt thân thể rồi còn gì (icon lau mồ hôi). Tôi chỉ tò mò là “nhân cách phân liệt” không phải là bệnh tâm thần hay sao? Vì sao lại đi khám bác sĩ tâm lý?]
[Rối loạn nhân cách phân liệt là một loại trong “bệnh tâm thần phân liệt”. Đó thật sự là một căn bệnh tâm lý. Tình trạng tinh thần của bệnh nhân vào lúc bình thường cũng sẽ không có vấn đề gì lớn.
Đa số các trường hợp mắc bệnh này sẽ xuất hiện nhận thức cá nhân hơi lệch lạc, có đôi lúc sẽ thay đổi tính cách thất thường và xuất hiện một số triệu chứng như mất trí nhớ, v.v…]
[Cảm ơn đại thần đã phổ cập kiến thức khoa học cho mọi người trong phòng livestream!]
[…]
Lúc này, giọng nói của Đại Lưu rốt cuộc cũng vang lên:
“Sau khi bà Hách nghi ngờ bệnh tình của con trai nhà mình đã xuất hiện triệu chứng kỳ lạ thì đã dẫn cậu bé đi gặp bác sĩ. Tuy nhiên, bác sĩ tâm lý của Tiểu Hằng cũng nói rằng, ông ấy cũng lần đầu tiên gặp được tình huống như thế này.”
“Hơn nữa, Tiểu Hằng cũng có một số hành vi không phù hợp với lẽ thường, tính tình cũng trở nên táo bạo hơn, rất dễ cáu kỉnh và buồn bực. Tình trạng sức khỏe của cậu bé cũng càng ngày càng kém hơn.”
“Thay vì nói rằng bệnh tình của cậu bé đã nặng hơn thì bác sĩ cảm thấy tình trạng này giống như cậu bé đã tiếp xúc với một số tổ chức xấu ở bên ngoài và bị tẩy não, bị truyền bá một số tư tưởng không lành mạnh.”
Bà Hách thấy con đường khám chữa bệnh không thể giải quyết được nên cũng nhờ người quen đi tham khảo ý kiến của các thầy pháp nhưng bọn họ cũng không nhìn ra có chuyện gì cả.
Hơn nữa, từ sau khi tình huống kỳ lạ kia xảy ra thì con trai Tiểu Hằng của bà ấy đã trở nên đặc biệt chống đối việc đi gặp bác sĩ hoặc là thầy pháp.
Có một lần, Tiểu Hằng còn nổi giận với bà ấy, giọng nói cực kỳ gây sự: “Mẹ, mẹ cảm thấy con bị bệnh thần kinh hay sao?”
Ánh mắt đó khiến cho bà Hách cảm thấy run rẩy đến tận đáy lòng.
Bà ấy cảm thấy con trai nhà mình đã thay đổi, ngay cả nhân cách thứ hai kia cũng đã thay đổi.
Hơn nữa, trong trường học của Tiểu Hằng đã xảy ra một loạt sự kiện đáng sợ, khiến người ta rét lạnh cả người.