Hai mẹ con liếc nhìn nhau một cái, sau đó cũng không do dự lâu, cả hai đều lựa chọn mở linh giác. Dù sao, đây là cơ hội duy nhất trong cuộc đời này mà bọn họ có thể đối mặt với một con quỷ.
Triệu Hằng thì nghiến răng nghiến lợi. Sau khi biết chân tướng mọi chuyện thì cậu ấy chỉ hận không thể xé nát con ác linh kia: “Tôi cũng có chuyện muốn hỏi nó.”
Cố Chi Tang gật đầu. Cô vừa mới mở linh giác cho bọn họ thì đột nhiên có một người đứng ở bên ngoài gõ cửa, ho khan một tiếng rồi bước vào trong phòng. Người này là tổng đạo diễn Lý Thành Hà.
Sắc mặt của Lý Thành Hà khá xấu hổ, ông ấy đến đây để ké chuyện được mở Thiên Nhãn.
Là một người đam mê cuồng nhiệt các sự kiện thần quái, từ sau lần trước, khi Lý Thành Hà được tận mắt nhìn thấy quỷ ở căn biệt thự giữa lưng chừng núi thì ông ấy vẫn luôn lưu luyến không thể quên được.
Lúc vừa nghe nói Cố Chi Tang sẽ giúp hai mẹ con Triệu Hằng xử lý ác linh thì ông ấy đã mặt dày chạy đến xin được chứng kiến.
Cố Chi Tang thuận tay mở luôn linh giác cho Lý Thành Hà. Sau đó, ngón tay của cô đặt trên đỉnh đầu của Triệu Hằng hơi dùng sức bóp chặt. Từ đầu ngón tay, năng lượng của cô đã cuồn cuộn như suối, rót vào trong thân thể của cậu ấy.
Khi chạm đến Linh Đài của Triệu Hằng thì cô có thể cảm nhận được rõ nét hơn một lực lượng âm tà, nhớp nháp và lạnh lẽo đang chiếm đóng trong thân thể của Triệu Hằng.
Nó sền sệt như chất nhầy của con ốc sên, khiến cô cảm thấy vô cùng buồn nôn.
Con ác linh kia vẫn còn đang lẩn trốn trong Linh Đài của Triệu Hằng.
Nó đã nhìn thấy tất cả sự việc xảy ra ngày hôm nay thông qua đôi mắt của cậu ấy.
Nhưng bởi vì biết chắc rằng bản thân đã cắn nuốt một nửa hồn lực của Triệu Hằng nên những huyền sư kia không thể làm gì được nó. Do đó, nó vẫn đang vô cùng đắc ý.
Cho dù bọn họ nhìn thấy thực thể của nó thì có thể làm gì được đây?
Tuy nhiên, khi sức mạnh của Cố Chi Tang bắt đầu xâm nhập vào Linh Đài thì con ác linh này đã ngay lập tức cảm nhận được bị uy hiếp.
Nó bắt đầu luống cuống, cố gắng chống cự lại nhưng không thể làm gì được.
Lúc này, con ác linh ẩn náu trong Linh Đài của Triệu Hằng đã nảy ra một suy nghĩ ác độc.
Nó bắt đầu va chạm lung tung trong Linh Đài của Triệu Hằng, muốn phá hủy não bộ của cậu ấy. Nó muốn dùng chuyện này để uy hiếp Cố Chi Tang dừng tay, nếu không được thì sẽ khiến Triệu Hằng chôn cùng với nó luôn.
Nhưng mà, khi nó vừa mới ngưng tụ lại, biến thành một đoàn sương mù màu đen thì Cố Chi Tang đang nhắm chặt hai mắt lập tức hừ lạnh một tiếng:
“Ta đang chờ ngươi đấy.”
Năng lượng của cô vươn ra như những xúc tu gắt gao quấn chặt lấy đoàn sương mù màu đen đó. Sức mạnh của một linh hồn có cấp bậc Địa Tiên đã hoàn toàn nghiền áp được con ác linh nho nhỏ kia và khiến nó không thể động đậy nổi.
Ác linh vô cùng sợ hãi, trơ mắt nhìn bản thân từng chút một bị lôi kéo ra khỏi thân thể của Triệu Hằng.
Khi thấy trong cơ thể của con trai nhà mình tràn ra một đoàn sương mù màu đen, thậm chí còn mơ hồ nghe thấy có tiếng kêu sắc nhọn truyền ra từ lớp sương mù đó thì bà Hách đã giơ tay lên, bịt chặt miệng mình lại.
Bà ấy sợ rằng tiếng hét sợ hãi của bản thân sẽ ảnh hưởng đến việc làm pháp sự của Cố Chi Tang.
Khi ác linh kia vừa rời khỏi cơ thể của Triệu Hằng thì nó đã lập tức vọt về hướng khác để chạy trốn.
Cố Chi Tang mở hai mắt ra, quầng sáng màu vàng nhạt trong con ngươi của cô dường như sáng rực rỡ hơn. Cô nâng tay về phía đoàn sương mù màu đen đang bay đi kia.
Khi đoàn sương mù kia sắp đẩy được cửa ra để chạy trốn thì dường như nó đã đâm vào một rào chắn vô hình, lập tức bị chấn động đến mức khí thể tan tác.
Lúc năm ngón tay của cô khép dần lại thì đoàn sương mù màu đen kia dường như đã bị một bàn tay vô hình nén chặt vào rồi bị hung hăng vứt xuống mặt đất.
Sau một hồi quay cuồng, âm khí đen ngòm kia đã ngưng tụ thành một người phụ nữ mặc trang phục thời phong kiến. Hồn phách của nó có màu xám đen, nó lăn lộn rít gào trên mặt đất, dùng đôi mắt đỏ tươi tràn đầy hận thù nhìn chằm chằm về phía Cố Chi Tang.
Quả thật giống như một nữ quỷ trong phim kinh dị bước ra ngoài đời vậy!
Loại oán niệm đã ngưng tụ thành vật thật như này khiến cho ba người thường ở đây đều run rẩy toàn thân vì sợ hãi, đặc biệt là Triệu Hằng.
Cứ tưởng tượng đến chuyện thứ kia vẫn luôn ở trong đầu của cậu ấy bốn năm nay thì Triệu Hằng cảm thấy vô cùng ghê tởm.
Đúng lúc này, ác linh đang nằm trên mặt đất kia đột nhiên bật dậy, lao thẳng về hướng bà Hách và Triệu Hằng đang đứng gần bên cạnh Cố Chi Tang.
Hai mẹ con nhìn khuôn mặt vặn vẹo, dữ tợn của con ác quỷ kia đang lao về phía mình thì sợ đến mức suýt chút nữa ngã quỵ. Lý Thành Hà thì đã ngay lập tức trốn sau lưng của Cố Chi Tang.