Dựa theo những thiết lập trong cốt truyện thì Vu Thanh Phong sinh ra trong một gia đình trung lưu.
Khi Vu Thanh Phong còn nhỏ, gia đình của cô ấy đã tan vỡ. Cha ruột của cô ấy đã đi tiếp bước nữa, cưới mẹ kế và có thêm một cô con gái. Vì vậy, cuộc sống sau này của cô ấy cũng cực kỳ khó khăn.
May mắn thay, Vu Thanh Phong có “Mệnh Cẩm Lý”, tuy rằng tuổi còn nhỏ nhưng không phải chịu nhiều thiệt thòi, luôn tránh né được những âm mưu, kế hoạch hãm hại cô ấy.
Sau khi lớn lên, Vu Phong Thanh nhận ra bản thân có vận khí may mắn nên đã dùng sự may mắn đó trợ giúp cha ruột mở rộng sự nghiệp của ông ấy. Lúc đó, tình cảnh của cô ấy trong gia đình mới trở nên tốt hơn, khiến người mẹ kế, em kế ác độc phải ngạc nhiên nhiều lần.
Đáng tiếc, cô ấy có một người cha lạnh lùng và vô tình nên lúc bình thường, ông ta vẫn luôn đối xử bất công với cô ấy, thiên vị mẹ kế và em kế.
Hệ thống xác định chắc chắn quyển sách này không sắp xếp bối cảnh huyền học gì cho nữ chính. Sự may mắn của Vu Thanh Phong là bẩm sinh đã có.
“Nhưng ở đây không phải là một quyển sách, đây là thế giới chân thật.” Cố Chi Tang lắc đầu, giọng nói thản nhiên.
Tuy rằng dấu vết tồn tại của cô đã bị xóa sạch nhưng cô chắc chắn rằng đây là thế giới cô đã từng sống, chỉ là nhảy cóc đến mấy trăm năm sau.
Thế giới này cũng tồn tại luân hồi và Nhân Quả. Điểm này có thể nhìn thấy rõ ràng ở những người đến xin giúp đỡ trong chương trình “Linh Sự”.
Nếu vận may nghịch thiên của Vu Phong Thanh là trong sạch thì sao có thể dùng một câu “hào quang nữ chính” để giải thích qua loa như vậy được.
Cố Chi Tang: “Thế gian làm sao có chuyện tốt như vậy chứ. Bạn không cần cố gắng, không cần trả giá gì mà lại nhận về được cuồn cuộn lợi ích. Cho dù là Âm Sai dưới địa phủ thì hay Tiên Gia trên tiên giới cũng không thể làm được điều đó đâu.”
“Một khi bạn có được thứ gì đó thì nhất định phải trả giá một thứ có giá trị tương đương.”
“Nỗ lực, tiền tài, sự khỏe mạnh, tuổi thọ, v.v… Giao dịch trong đạo pháp vĩnh viễn là một trao đổi đồng giá và công bằng.”
Giống như bản thân cô cũng vậy.
Tám trăm năm trước, cô đã được ca ngợi là thiên tài tuyệt thế, là người có khí vận không tầm thường.
Bất kể là người trong giới huyền học đương thời hay là sư phụ của cô đều đặt kỳ vọng rất lớn lên người cô.
Mặc dù vậy, từ khi cô bi bô tập nói cho đến khi đạo hạnh viên mãn sắp sửa độ kiếp phi thăng thì trong thời gian hơn ba trăm năm đó, toàn bộ cuộc đời của cô đều dành để tu hành trong núi sâu hoặc là bế quan tu luyện.
Ngoại trừ những lúc có nhiệm vụ quan trọng cần hoàn thành thì cô chưa bao giờ chủ động bước chân ra khỏi cửa núi nửa bước. Trong những năm tháng lâu dài đó, tổng cộng thời gian rời núi của cô còn không đủ một năm.
Người đời chỉ nhìn thấy cô tinh thông mọi sự trên đời, chuyện tu hành nhanh chóng tiến triển mà không nhìn thấy được cô đã phải chịu đựng sự cô đơn và nhàm chán cả đời.
Cố Chi Tang chưa từng mặc qua lụa là gấm vóc, chưa từng hưởng thụ một buổi ca múa nhạc nào, cũng chưa từng trải qua tình yêu…Phải đánh đổi tất cả những thứ đó thì cô mới có thể nhận được một câu “người có khí vận không tầm thường”.
Do đó, khi nhìn thấy “Mệnh Cẩm Lý” không có điều kiện gì của Vu Phong Thanh thì cô mới khẳng định rằng “không có khả năng xảy ra”.
Sự tồn tại thoát khỏi quy tắc của đạo pháp thì tất nhiên là một chuyện không bình thường.
Hệ thống nhức đầu: “Vậy thì em cũng không rõ lắm…”
Cố Chi Tang lại hỏi: “Khi rà soát lại cốt truyện thì vì sao không nhìn thấy quỹ đạo cuộc đời của thể xác này vậy?”
Trong tiểu thuyết, cô chỉ là một nữ phụ độc ác đột nhiên nhảy ra giữa chừng, tìm đủ mọi cách gây sự rồi nhận một kết thúc thê thảm.
Ngay cả chuyện sau khi cô chết đi thì ai là người đến nhận thi thể cũng không được đề cập đến.
Hệ thống ngây ngẩn cả người.
Nó cẩn thận hồi tưởng lại thì đúng là không hề có thông tin gì về gia đình cũng như cha mẹ của “Cố Chi Tang”!
Điều khiến cho nó cảm thấy kỳ quái là từ đầu đến giờ, nó chưa bao giờ cảm thấy điều này có gì không ổn!
Hệ thống: “Này… Em bây giờ sẽ đi điều tra luôn!”
Sắc mặt của Cố Chi Tang cũng không được tốt lắm.
Bởi vì ở đời trước, từ khi sinh ra, cô đã cắt đứt mối liên hệ với cha mẹ ruột, được sư phụ bế lên núi nên tình cảm đối với người thân và gia đình cũng rất nhạt nhẽo.
Tuy nhiên, cũng không đến mức sau khi tiến vào một thân thể mới mà lại sơ suất đến độ không tìm hiểu rõ ràng về thân thế của nguyên thân như vậy.
Bây giờ, cô mới ngẫm nghĩ lại thì hình như từ sau khi cô chuyển thế đến đây, dường như ý thức của cô đã bị thứ gì đó che chắn, hoàn toàn không hề có suy nghĩ gì về chuyện tìm hiểu thân thế của nguyên thân.