Cùng lúc đó, vào ban đêm tại thành phố Dung, ở một nơi có đèn đuốc sáng trưng.
Đây là một bữa tiệc từ thiện được tổ chức linh đình của một doanh nghiệp nổi tiếng hàng đầu trong thành phố. Tuy nhiên, bầu không khí ở đây có hơi kỳ lạ.
Một số phu nhân ăn mặc cầu kỳ và hoa lệ đang thỉnh thoảng liếc nhìn về phía nào đó rồi thì thầm bàn tán.
Trong một góc, “gia đình ba người” ăn mặc lễ phục phương Tây cũng có sắc mặt không được tốt lắm.
Người đàn ông trung niên ngồi ở giữa có thân hình mập mạp, bởi vì tức giận mà lồng ngực và bụng hơi phập phồng, tạo ra nếp gấp trên bộ vest của ông ta. Sắc mặt của ông ta cực kỳ âm u.
Người phụ nữ ngồi bên tay trái của ông ta ước chừng khoảng ba mươi, bốn mươi tuổi, bảo dưỡng nhan sắc rất tốt. Dưới vẻ mặt căng thẳng của bà ta dường như còn có một chút ý cười vui sướng khi chứng kiến người khác gặp hoa.
Bà ta mở miệng châm chọc:
“Ôi, Thanh Phong thật sự quá hồ đồ rồi. Cha của cô đã tin tưởng cô như vậy mà, đã giao chuyện quan trọng như vậy cho cô. Vậy mà kết quả thì lại hỏng bét do cô phạm phải sai lầm cấp thấp như thế.”
“Tôi và cha của cô biết rằng công việc của cô cũng rất bận rộn. Nếu cô mệt mỏi quá thì hãy nói thẳng cho chúng tôi biết, chúng tôi cũng không phải sẽ không thông cảm cho cô mà.”
“Em gái của cô còn học cùng trường với con gái của phu nhân Hứa nên con bé cũng có thể đến đây thay cô.”
Người phụ nữ vẫy nhẹ chiếc quạt thủ công tinh xảo trên tay rồi ẩn ý nói:
“Cô nói xem, cô ở trước mặt mọi người tặng đồ trang sức có khắc hoa cẩm tú cầu cho phu nhân Hứa thì không phải đang tát thẳng vào mặt bà ấy trước công chúng sao!”
“Bây giờ thì tốt rồi, toàn bộ gia đình quyền quý ở thành phố Dung đang chê cười chúng ta đấy. Đã đắc tội với phu nhân Hứa thì coi như lần hợp tác này hoàn toàn hỏng bét rồi. Cô vẫn luôn là một người có tâm tư tinh tế, làm việc cũng rất ổn thỏa mà sao bây giờ lại…”
Bà ta nói đến đây thì hơi dừng lại có ý ám chỉ, dường như đang cố tình để người đàn ông bên cạnh nghĩ rằng Vu Phong Thanh cố ý làm vậy.
Quả nhiên, người đàn ông trung niên kia nổi giận bừng bừng, thấp giọng cằn nhằn: “Còn than thở lẩm bẩm cái gì nữa, bà sợ người khác không nghe thấy, không nhìn thấy trò cười của nhà họ Vu chúng ta sao?!”
Người phụ nữ kia ấm ức: “Tôi không phải đang lo lắng cho sự nghiệp của ông sao! Ông thử nghĩ xem có cách nào khắc phục…”
“Còn có cách gì khắc phục chứ? Bà không thấy được sắc mặt của chủ tịch Hứa khi rời đi sao?”
Vu Thắng Quân vô cùng suy sụp, ông ta biết rằng chuyện hôm nay coi như xong rồi.
Nhà họ Hứa là đầu tàu trong ngành bán lẻ ở thành phố Dung, gần đây lại có một hợp đồng lớn trên tay bọn họ nên các công ty nhỏ khác – đương nhiên cũng có nhà họ Vu, đều như hổ rình mồi nhìn chằm chằm vào miếng thịt này, muốn giành được về tay mình.
Tại thời điểm mấu chốt như này thì phu nhân của chủ tịch Hứa đã tổ chức một bữa tiệc sinh nhật.
Tất cả mọi người ở thành phố Dung đều biết vị phu nhân này là người vợ thứ hai của chủ tịch Hứa, ông ấy cũng cực kỳ sủng ái người vợ này. Nếu như trong bữa tiệc sinh nhật tối nay có thể lấy lòng được vị phu nhân này và khiến cho bà ấy nói đỡ cho hai câu thì quả thật quá tốt rồi.
Do đó, Vu Thắng Quân cực kỳ coi trọng bữa tiệc tối hôm nay.
Bởi vì thân phận đặc thù của phu nhân Hứa nên ông ta không tiện dẫn cả hai con gái đến. Hai chị em này từ nhỏ đã không ưa nhau nên ông ta sợ rằng nếu dẫn cả hai cùng đi sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Nhưng rốt cuộc dẫn ai đến bữa tiệc cũng là một vấn đề khó khăn.
Từ nửa tháng trước, khi bữa tiệc tối nay đã được xác định thời gian thì vợ và con gái nhỏ bắt đầu quấn chặt lấy ông ta đòi đi. Nhưng bởi vì nghĩ đến lợi ích của công ty và sự nghiệp của bản thân nên ông ta đã quyết định sẽ dẫn con gái cả của mình đến đó.
Vu Phong Thanh bây giờ là một nghệ sĩ hạng hai, đã quay một số bộ phim truyền hình. Tuy rằng thân phận ngôi sao điện ảnh hay ca sĩ diễn viên ở trong giới kinh doanh giàu có này vẫn khiến cho đa số mọi người chướng mắt, nhưng điều quan trọng nhất là cô con gái lớn của ông ấy là một ngôi sao may mắn.
Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần dẫn con gái lớn theo thì mọi chuyện hợp tác, buôn bán kinh doanh của Vu Thắng Quân đều cực kỳ thuận lợi.
Những người hợp tác với ông ta đều đặc biệt yêu mến Vu Phong Thanh, cô ấy vẫn luôn có thể vô tình làm đúng chuyện khiến đối phương cảm thấy vô cùng thoải mái.
Vì vậy, cho dù con gái nhỏ khóc lóc ầm ĩ, còn đập nát hai bộ ấm trà cổ của ông ta nhưng Vu Thắng Quân vẫn không chịu chấp nhận yêu cầu của cô ấy.
Ông ta đang trông chờ vào thể chất ngôi sao may mắn chuyển thế của Vu Thanh Phong để có thể lấy lòng phu nhân Hứa.