Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 420 - Chương 420: Hoàng Nương (2)

Unknown Chương 420: Hoàng Nương (2)

Vốn dĩ bà cụ nuôi dưỡng những con gà con này để bán lấy tiền, hơn nữa, bà cụ ngày thường cũng là một người tiết kiệm, luyến tiếc tiêu tiền ăn một miếng thịt. Vì vậy, bà ấy đã nhặt tất cả thi thể của đám gà con kia về, không nỡ vứt bỏ.

Bà ấy xử lý sạch sẽ phần thịt nát rồi thái nhỏ để nấu cháo hoặc xào với rau.

Ai ngờ được rằng, bởi vì những con gà con kia bị hành hạ tàn nhẫn đến chết nên đã ngưng tụ thành “Kê Quỷ” ôm hận trong lòng. Do đó, bà cụ đáng thương kia vì ăn xác chúng nó nên đã bị liên lụy, bị “Kê Quỷ” quấn thân.

Vốn dĩ ngay lúc đầu, bà ấy cũng không phải là bị trượt ngã gì cả mà là luôn nằm trên giường kêu đau bụng, chảy máu mũi, ánh mắt cứ ngơ ngác không có tinh thần.

Chỉ trong vòng hai ngày mà bà ấy đã gầy rộc cả người.

Nhà người chú kia cũng đã đưa bà cụ đến bệnh viện nhưng không khám ra được bệnh gì nên mới mời một bà cốt trong thôn đến xem.

Sau khi nghe thấy bà cốt nói rằng chuyện này xảy ra do bà cụ bị “Kê Quỷ” bám vào người thì cả nhà bọn họ đã ngay lập tức hiểu ra.

Bởi vì chột dạ nên bọn họ vốn dĩ không dám nói nguyên nhân thật sự cho những người thân khác trong nhà. Tuy nhiên, bọn họ cũng không có cách nào giải quyết được chuyện này.

Tiếp theo mới đến chuyện Hoàng Nương bám vào thân thể của bà cụ, trấn áp “Kê Quỷ” quấy phá, dùng thân thể của bà cụ sinh hoạt và liên tục giày vò cả nhà người chú kia.

Hoàng Nương vuốt tóc rồi hừ lạnh một tiếng:

“Cái gia đình khốn kiếp kia biết được bà đây không phải là người nên cực kỳ chột dạ và sợ hãi. Nếu không, với tính cách đê tiện của nhà đó thì làm sao có thể ngoan ngoãn chịu đựng mẹ già giày vò như vậy được?”

Bà cụ đã nuôi dưỡng và trợ cấp gia đình con trai út cả đời mà bây giờ, khi bà ấy đang ở trong tình trạng nguy hiểm như vậy thì cả gia đình con trai út lại không dám nói sự thật với người nhà, chỉ sợ bị chỉ trích khi mọi thứ vỡ lở.

Trái lại, một con chồn yêu tu hành ở gần đó, không thân thiết gì, chỉ có một chút duyên phận lại ra tay cứu bà cụ một mạng.

Chỉ đơn giản là vì vào Tết Nguyên Đán hai năm trước, bà cụ này đã cho nó một con gà vào ngày 30 tết.

Khi nghe xong chân tướng sự việc từ lời kể của “Hoàng Tiên” bám vào thân thể của bà cụ thì cả phòng livestream đều xôn xao bàn tán.

[Hành động kia cũng được coi như ngược đãi động vật đấy. Đừng có nói với tôi mấy câu như “trẻ con không hiểu chuyện”, một đứa trẻ khi đã ba tuổi là đã có thể nhìn được nó lớn lên sẽ thế nào rồi.

Cha mẹ không chịu giáo dục con cái từ nhỏ, đã làm sai còn không chỉnh sửa cho con thì về sau chắc chắn sẽ bị lệch lạc nhận thức!]

[Mẹ nó, chuyện bà cụ từ xưa đến nay không nỡ tiêu tiền ăn thịt, nhặt nhạnh xác chết của mấy con gà con kia để làm đồ ăn đã thật sự khiến tôi chảy nước mắt đấy.

Bà cụ này thật sự quá đáng thương. Rõ ràng đây không phải là lỗi của bà ấy nhưng suýt chút nữa bị cả gia đình con trai bất hiếu hại chết.]

[Chậc…Loại con trai bất hiếu như này có thể bị báo ứng không vậy? Bản thân đã lên chức ông nội, bà nội rồi mà còn cướp đoạt tiền của mẹ mình. Đúng là loại người không biết xấu hổ, còn không có lương tâm bằng một con vật.]

[Muốn báo thù thì cũng nên nhắm chuẩn đến mục tiêu chứ? Vốn dĩ đứa trẻ kia mới là người giẫm đạp mấy con gà con thì chính thằng nhóc đó phải chịu sự trả thù này mà bây giờ đối tượng bị bắt nạt lại là một bà cụ vô tội. Chứng tỏ cái thứ “Kê Quỷ” kia đâu phải là thần bảo hộ gì!]

[…]

Mà người trong cuộc là “Quán cà phê Miêu Miêu” lại đang siết chặt nắm tay, thân thể hơi run rẩy: “Gia đình chú út sao lại có thể làm ra những chuyện như vậy chứ?!”

Chỉ bởi vì sợ hãi người thân trong gia đình chỉ trích nên đã giấu giếm tình hình thực tế căn bệnh của bà nội, lại còn dùng lý do qua loa như vậy. Đây không phải là đang chậm trễ việc cứu chữa hay sao!

Ngộ nhỡ vị “Hoàng Tiên” này chưa từng nhận ơn của bà nội, cũng không xuất hiện để trấn áp “Kê Quỷ” thì gia đình chú thím vẫn sẽ trơ mắt nhìn bệnh tình của bà nội càng ngày càng nghiêm trọng hơn sao?

Cả về tình lẫn về lý thì “Quán cà phê Miêu Miêu” đều không thể chấp nhận được hành động này. Huống chi người làm ra những chuyện này còn là chú ruột của cô ấy, là con trai ruột của bà nội!

Hoàng Nương bám vào người của bà cụ hừ lạnh một tiếng rồi che miệng nói:

“Trên thế gian này, những đứa con đứa cháu vẫn luôn miệng nói muốn hiếu thuận với người già nhưng thực tế thì sao? Không có một ai để ý đến bà mẹ già ở quê cả.”

“Mấy người cũng không phải không biết về chuyện người chú út lười biếng, hết ăn lại nằm kia. Ta cũng không tin rằng mấy người thật sự tin tưởng người kia sẽ chăm sóc bà cụ chu đáo.”

“Nếu thật sự là một người con, người cháu có hiếu thì vì sao không đón bà cụ đi để tự mình chăm sóc chứ?”

Nó là một con chồn nên thường xuyên hay đi dạo chơi quanh khu vực nông thôn và đồng ruộng. Thật ra, Hoàng Nương đã sinh sống ở khu vực này còn lâu hơn đa số người dân trong ngôi làng này.

Nó nhận biết từng hộ gia đình một, cũng biết được những chuyện riêng tư và bí mật của mỗi gia đình.

Ai gian díu với ai, đàn ông nhà ai đang ngoại tình… Ai cờ bạc thế chấp cả nhà cửa… Nó biết hết tất cả những điều đó. Và nó cũng tận mắt chứng kiến quá trình kết hôn, sinh con đến khi có cháu chắt của bà nội “Quán cà phê Miêu Miêu”.

Nó không nói với “Quán cà phê Miêu Miêu” rằng mối duyên lành giữa nó và bà cụ đã bắt đầu từ thời điểm rất sớm trước đây.


Bình Luận (0)
Comment