Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 428 - Chương 428: Vụ Án Giết Người

Unknown Chương 428: Vụ Án Giết Người

“Vương Miện Của Gió” lập tức nhấc chân lên và chạy ra ngoài. Tiếng bước chân nặng nề rầm rầm vang lên trên hành lang trống trải và yên tĩnh, cùng với tiếng hít thở gấp gáp của anh ấy đằng sau lớp mặt nạ, hòa cùng tiếng tim đập thình thịch trong cơ thể.

Anh ấy gắt gao nắm chặt lấy điện thoại di động, dường như đây chính là cọng rơm cứu mạng duy nhất của anh ấy.

Trong lúc dùng hết sức lực để chạy thì anh ấy đã loáng thoáng nghe thấy giọng nói của Cố Chi Tang:

“Biết niệm chú gì thì cứ đọc ra tiếng đi, đừng dừng lại…”

“Vương Miện Của Gió” nghe vậy thì cảm thấy tâm trí của mình sắp sụp đổ rồi.

Mẹ nó, anh ấy cũng không biết do bản thân mình quá mệt nên xuất hiện ảo giác hay đang thực sự đang xảy ra một sự kiện kỳ lạ khó giải thích nổi bằng lý lẽ thông thường.

Ngay lúc này, anh ấy cảm thấy sau lưng mình dường như đang có một luồng âm khí dày đặc, rét lạnh đến mức khiến lưng của anh ấy tê cóng.

Không khí trong mặt nạ dần dần trở nên loãng hơn, hơi thở của anh ấy cũng gấp gáp hơn, chân tay rã rời mệt mỏi, dường như không thể nhấc chân chạy tiếp được.

Giờ khắc này, “Vương Miện Của Gió” vẫn luôn là một người tin tưởng vào thuyết Vô Thần mà giờ đây đã hoàn toàn tin rằng mình đụng phải quỷ.

Nước mắt của anh ấy tuôn ra ào ào, điên cuồng lục lọi trong ký ức xem bản thân biết niệm chú gì. Nhưng anh ấy tuyệt vọng phát hiện ra, bản thân không tin vào Thần cũng không tin vào Phật, trong đầu trống rỗng chẳng có gì cả.

Vào đúng thời điểm quan trọng, một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu anh ấy và “Vương Miện Của Gió” đã điên cuồng gào lên: “Nam Mô A Di Đà Phật!”

Đồng thời, anh ấy cũng nghĩ thầm trong lòng. Nếu lần này Phật Tổ phù hộ, giúp anh ấy có thể thoát khỏi nơi quỷ quái này thì bản thân anh ấy nhất định sẽ đi dâng hương bái phật, thắp hương khói cúng bái.

Về sau, anh ấy sẽ không bao giờ… Khinh thường Thần Quỷ nữa.

Sau khi gào xong câu kia thì quả nhiên, anh ấy cảm thấy đỡ nghẹt thở hơn rất nhiều, tâm trạng kích động đến mức gần như vỡ òa.

Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo như chuông reo truyền ra từ điện thoại di động, từng câu từng chữ đều cực kỳ rõ ràng truyền vào trong tai của “Vương Miện Của Gió”. Thậm chí, anh ấy còn có thể niệm thầm các câu chữ theo giọng nói này ở trong lòng!

Cố Chi Tang: “Thái Thượng Lão Quân, dữ ngã thần phương. Thượng hô ngọc nữ, thu nhiếp điềm xấu. Đăng sơn thạch liệt, bội đái ấn chương…”

Tốc độ nói của Cố Chi Tang cực kỳ nhanh nhưng câu chữ lại rất rõ ràng. Đợi đến khi cô niệm đến chữ cuối cùng thì “Vương Miện Của Gió” ở đầu bên kia lập tức cảm thấy hai lỗ tai của mình bị những từ này chấn động đến mức ù cả tai.

Tuy nhiên, sự sợ hãi trong lòng anh ấy lại dần dần biến mất và tay chân cũng đã khôi phục lại sức lực.

“…Trước có Hoàng Thần, sau có Việt Chương. Thần sư sát phạt, không tránh hào cường, trước giết ác quỷ, sau chém dạ quang. Thần nào không phục, quỷ nào dám đương đầu? Lập tức tuân lệnh.”

Cố Chi Tang đang niệm “Chú Sát Quỷ” của Đạo Môn.

Thời gian vô cùng cấp bách mà oán linh kia lại thật sự muốn giết chết “Vương Miện Của Gió”. Vì có thể một chiêu trúng ngay, bảo đảm anh ấy giữ được mạng và thoát thân thì Cố Chi Tang chỉ có thể sử dụng phương pháp làm oán linh kia bị thương nặng.

Trong nháy mắt, khi Cố Chi Tang vừa dứt lời thì cảm giác lạnh như băng ở sau lưng “Vương Miện Của Gió” đã bị đập nát, một luồng khí nóng bỏng lan tràn toàn thân đã tiếp thêm sức mạnh cho anh ấy.

Đột nhiên, một tiếng rít gào tràn ngập oán hận vang lên, như hóa thành vật thật và lao thẳng vào não của anh ấy khiến “Vương Miện Của Gió” sợ hãi đến mức tái nhợt cả mặt, lảo đảo té ngã.

Sau khi lăn tròn một vòng trên đất thì cơ thể của “Vương Miện Của Gió” dường như đã hoàn toàn khôi phục sức lực như bình thường.

Anh ấy nhìn thoáng quá hành lang tối om đằng sau rồi không hề quay đầu lại, chạy thẳng ra ngoài.

Mãi đến khi chạy về đến chiếc xe đang đỗ bên ngoài và lái xe chạy như điên rời xa khỏi trường học y khoa kia thì “Vương Miện Của Gió” vẫn còn trầm lặng, chưa thể bình tĩnh lại được.

Khi chú ý đến trên mặt mình vẫn còn đang đeo mặt nạ phòng độc thì anh ấy mới từ từ giảm tốc độ và dừng xe ở ven đường. Sau khi cởi bỏ mặt nạ ra thì đầu và cổ của anh ấy đã ướt đẫm mồ hôi.

Một lúc lâu sau, anh ấy mới cầm điện thoại di động lên và cười khổ nói:

“Các anh em à, tôi thật sự quá kinh hãi, vừa rồi tôi…”

Anh ấy suy nghĩ một lát rồi lại lắc đầu, sau đó thở dài một hơi:

“Sau khi trở về thì tôi phải đi thắp hương bái Phật mới được. Đại sư Cố, tôi thật sự cảm ơn cô đã cứu cái mạng chó này của tôi. Về sau, tôi sẽ không bao giờ… tìm đến loại địa phương này để mạo hiểm tính mạng quay video nữa.”

Lời nói của “Vương Miện Của Gió” có chút lộn xộn, hiển nhiên là đã bị hoảng sợ cực độ. Tuy nhiên, anh ấy không hề nói cho các khán giả theo dõi livestream rằng bản thân đã nghe thấy tiếng hét chói tai kia.

Càng không hề nhắc đến chuyện, khi anh ấy liếc mắt nhìn về phía hành lang kia lần cuối thì anh ấy đã nhìn thấy rất rõ ràng một đôi mắt màu đỏ tươi, tràn ngập oán hận.

Cố Chi Tang thấy anh ấy bị dọa thành bộ dạng này thì lời vốn định nói cũng đành nuốt trở về, chỉ thản nhiên nói: “Bạn báo cảnh sát đi, để cảnh sát địa phương đến đây một chuyến.”

“Vương Miện Của Gió”: “?”

“Chuyện này… Cảnh sát đến đây có ích không?”

Cố Chi Tang liếc nhìn màn ảnh một cái rồi nói: “Sở dĩ tôi bảo bạn nhanh chóng rời khỏi chỗ đó là bởi vì trong cái bể kia thật sự có một oán linh. Tuy nhiên, thời gian nó hình thành không phải ở vài năm trước, mà là ở ba tháng trước.”

“Trong {bể ngâm xác} đang cất giấu một thi thể bị giết hại. Nơi đó đã xảy ra một vụ án giết người.”


Bình Luận (0)
Comment