Mãi đến gần nửa năm trở lại đây, ý định muốn chết của cô ấy càng ngày càng kiên định hơn.
Lúc này, đến lượt con oán quỷ luôn âm thầm làm việc độc ác, hãm hại cô ấy dẫn đến tình trạng thảm thương như bây giờ, lại không nỡ để cô ấy chết.
Nó cho rằng bản thân nó đã cố gắng vất vả giúp cô Nhâm đuổi đi đám cô hồn dã quỷ kia như vậy thì cô ấy dựa vào cái gì mà muốn tự sát chứ?
Nó thậm chí còn cảm thấy bản thân nó và cô Nhâm đã cách biệt Âm – Dương như này mà nó còn tốn công, tốn sức giúp đỡ cô ấy như vậy thì nó chính là tình thánh trong chúng quỷ rồi.
Sau này, khi câu chuyện của nó được lan truyền ra ngoài thì chắc chắn sẽ trở thành một giai thoại tình yêu đẹp đẽ.
Con oán quỷ kia đã tự khiến bản thân cảm động.
Nghe đến đây, tất cả mọi người đều im lặng, không biết nên nói gì nữa. Một loạt dấu chấm than được gửi lên khu vực bình luận của phòng livestream:
[…Tôi cạn lời rồi mọi người ạ. Tôi rút lại tất cả những gì đã nói ở nửa giờ trước. Con quỷ này quả thật chính là một tên ngớ ngẩn mà!!
Nó hại thảm cô gái đến xin giúp đỡ hôm nay như vậy mà còn tự mình cảm động về hành động của bản thân thì mẹ ơi, quả thật khiến tôi cực kỳ buồn nôn, mắc ói rồi đấy!]
[Mời các đại sư hãy thu phục con quỷ háo sắc này đi. Bây giờ tôi cảm thấy nó còn khiến tôi phản cảm hơn cả cha mẹ ruột của cô gái này nữa đấy.]
[Tôi còn muốn nói một câu rằng, cô Nhâm quá đáng thương, thật sự quá thảm rồi. Đang yên đang lành thì lại gặp phải những thứ kỳ lạ gì vậy?? Cả người cả quỷ đều vừa xấu xa, vừa ngu ngốc. Cô ấy thật sự quá thê thảm.]
Khi cô Nhâm đang câm nín, cố gắng tiêu hóa những thông tin khó chấp nhận kia thì Cố Chi Tang đã tiếp tục nói:
“Bây giờ, con oán quỷ kia đang kêu gào muốn nói chuyện với bạn. Bạn có muốn gặp nó không?”
Cô Nhâm: “…”
“Nói thật thì bây giờ tôi đang có chút khó chịu, còn thấy buồn nôn nhưng tôi vẫn muốn gặp thứ không biết xấu hổ kia một lần.”
“Được, bạn hãy tiến đến gần tôi một chút.”
Cố Chi Tang bảo cô ấy tiến lại gần rồi vươn đầu ngón tay ra, dùng sức ấn ở giữa trán của cô Nhâm.
Cô Nhâm chỉ cảm thấy phần trán của mình hơi nóng lên, dường như đã mọc ra một thứ gì đó và vài giây tiếp theo, thế giới trước mắt cô ấy đã xuất hiện một bóng dáng xám xịt.
Đó là một khuôn mặt méo mó, vặn vẹo và gần như trong suốt.
Đầu tiên, cô ấy bị thứ kia làm cho hoảng sợ nhưng sau khi nhận ra nó đã bị Cố Chi Tang khống chế thì cô ấy mới yên tâm hơn một chút.
Sau đó, cô ấy trợn tròn hai mắt, cảm thấy thế giới quan của mình sắp bị vỡ nát rồi.
Cô ấy nhìn về phía Cố Chi Tang: “Đại sư Cố, đây chính là…?”
Cố Chi Tang khẽ gật đầu. Ngay sau đó, cô Nhâm đã nghe thấy bóng dáng màu xám có hình dáng như một người đàn ông kia lắp bắp mở miệng:
“Tiểu Nhâm, anh thật sự thích em. Anh biết trước kia anh đã giận chó đánh mèo em nhưng sau đó thì anh đã bù đắp và khắc phục rồi mà!”
Oán quỷ liếc mắt nhìn về phía Cố Chi Tang rồi lại dùng ánh mắt ủy mị nhìn về phía cô Nhâm:
“Anh không hề đáng giận giống như bọn họ đã nói đâu. Sở dĩ anh xâm nhập vào mộng xuân của em là bởi vì anh thích em mà. Hơn nữa, sức khỏe của em luôn yếu ớt, là chính anh mỗi ngày đều giúp em xua đuổi đám quỷ hồn kia để bảo vệ em đấy.”
“Chính vì thế nên anh đã tốn rất nhiều năng lượng và nguyên khí. Anh không còn cách nào khác cả, đành phải dùng cách này để bổ sung năng lượng. Tất cả mọi chuyện anh làm đều là vì em mà…”
Cố Chi Tang nghe mấy lời này của nó thì đã cảm thấy cực kỳ bực bội, giọng nói của cô trở nên lạnh lùng hẳn:
“Đúng là thứ mặt trơ trán bóng, lời nói thì đường hoàng nhưng hành động thì nham hiểm, xấu xa cực độ. Nếu ngươi thật sự muốn tốt cho cô gái này thì đã sớm cút ra khỏi thân thể của cô ấy rồi.”
“Chứ không phải đến tận bây giờ, mặc dù biết rõ bản thân đã hại người ta đến mức suy sụp tinh thần nhưng không hề muốn rời đi, khiến cho âm khí trên hồn thể tiếp tục xâm phạm đối phương.”
Cô Nhâm cũng không thể nhịn nổi nữa, gằn giọng mắng một câu:
“Vậy thì tôi còn phải đặc biệt đội ơn nữa hay sao? Cái thứ gì vậy?!”
Cố Chi Tang lạnh lùng nói: “Với loại quỷ vô liêm sỉ như ngươi thì phải áp giải xuống mười tám tầng địa ngục để chịu phạt, sau đó tiếp tục chuyển sang Súc Sinh Đạo để tiến vào luân hồi.”
Sau khi vừa dứt lời, bàn tay bên kia của cô cũng nâng lên, vung nhẹ hai cái. Lúc này, một con quỷ nữ khác có sức tồn tại thấp hơn, đang ẩn nấp trong thân thể của cô Nhâm cũng bị Cố Chi Tang lôi ra ngoài luôn.
Con quỷ nữ kia nhổ ra một cái lưỡi rất dài, hoàn toàn không có sức lực phản kháng.
Nó cảm nhận được áp lực đáng sợ đang đè trên người mình, hơn nữa, khí thế nghiêm túc và lạnh lùng của Cố Chi Tang đã khiến cho nó sợ hãi đến mức liên tục gào thét:
“Đại nhân, xin ngài tha cho tôi đi! Tiểu nhân chỉ là đã lang thang trên trần gian quá lâu rồi nên muốn tìm một thân xác ấm áp để trú ngụ thôi. Là do chính cô gái này không muốn sống nữa nên tôi mới đi vào…”
“Tôi không hề làm gì tổn thương đến cô ấy. Tất cả đều là con quỷ háo sắc không biết xấu hổ kia, mỗi ngày, nó đều xâm nhập vào giấc mơ để sàm sỡ cô ấy…”
Vụ việc của cô Nhâm đến đây là đã có thể chính thức khép lại được rồi.