Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 462 - Chương 462: Kết Thúc Trận Thi Đấu Tập Thể Tập 6

Unknown Chương 462: Kết Thúc Trận Thi Đấu Tập Thể Tập 6

Đại Lưu cầm kịch bản trên tay và bắt đầu dẫn dắt chương trình:

“Các bạn khán giả thân mến, trận thi đấu tập thể hôm nay sẽ kết thúc tại đây. Vào lúc tám giờ tối nay, hệ thống bỏ phiếu của chúng tôi sẽ được mở cửa đúng giờ.”

“Mong các bạn khán giả hãy bỏ phiếu cho vị huyền sư mà các bạn cảm thấy có năng lực mạnh nhất và đồng thời, mọi người hãy lựa chọn một vị huyền sư không đạt yêu cầu nhất trong tập hôm nay. Mời mọi người thể hiện sự lựa chọn của mình!”

“Lần bỏ phiếu vào tối nay chỉ là vòng thứ nhất. Đợt bỏ phiếu thứ hai sẽ bắt đầu lúc 10h30 sáng mai sau khi kết thúc trận thi đấu bổ sung.”

“Đến lúc đó, tổ sản xuất chương trình sẽ tổng hợp lại số phiếu đã bình chọn và công bố năm thí sinh đứng đầu trong chương trình. Thật đáng tiếc, thí sinh xếp ở vị trí cuối cùng sẽ bị loại.”

“Ngày mai, vào lúc 10h30, chúng ta sẽ hẹn gặp lại nhau nhé, không gặp không về.”

Sau khi anh ấy dứt lời thì phòng livestream cũng lập tức ngắt kết nối luôn.

Bên phía cô Nhâm thì cô ấy đã đi tìm các thí sinh khác đã hẹn lúc trước để bọn họ giúp cô ấy xua đuổi những quỷ hồn còn lại và ổ linh hồn mèo đang ở trong thân thể.

Cuối cùng, cô ấy đã đến gặp Cố Chi Tang.

Sau khi nhìn thoáng qua sắc mặt đã có chút khá hơn của cô Nhâm thì Cố Chi Tang đã dùng giọng điệu bình thản hỏi thăm cô ấy: “Thân thể đã tốt hơn chưa?”

Cô Nhâm gật đầu: “Thật sự rất thần kỳ. Nếu không phải tôi tận mắt chứng kiến, tự mình trải nghiệm thì tôi vẫn sẽ luôn cho rằng những quỷ quái kia chỉ tồn tại trong truyền thuyết mà thôi.”

“Bây giờ, tay chân của tôi đã không còn yếu ớt như trước nữa, sự khó chịu và trống rỗng trong lòng dường như cũng đã được xoa dịu, thoải mái hơn rất nhiều.”

Cô ấy cảm thán nói, hóa ra quỷ hồn thật sự đã tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng đến thân thể của cô ấy như vậy.

Cô ấy đã từng cảm thấy trên thế giới này không còn thứ gì đáng giá cô ấy lưu luyến nữa, hoặc là không còn tồn tại chuyện gì đó khiến cô ấy hứng thú. Nhưng tất cả những gì đã xảy ra ngày hôm nay đã kích thích trái tim vốn đã chết lặng của cô ấy.

Cô ấy có chút tò mò nhìn về phía vị nghệ sĩ nữ xinh đẹp như tranh vẽ nhưng cũng có thân phận là một đại sư huyền học trước mắt rồi hỏi:

“Đại sư Cố, chẳng nhẽ cô không muốn nói gì an ủi hoặc khuyên giải để ngăn cản chuyện tôi muốn phí hoài bản thân hay sao?”

Cố Chi Tang: “?”

Phân vân mãi giữa việc nói hai câu an ủi có lệ hay là nói thật những gì đang nghĩ trong lòng, cuối cùng, Cố Chi Tang đã quyết đoán lựa chọn vế sau:

“Không có gì cần khuyên nhủ cả. Tôi vẫn chỉ có một câu nói kia thôi: {Sinh Tử có số}.”

“Đến khi bạn cảm thấy chuyện sống sót đối với bạn là một loại tra tấn thì không ai có thể cướp đoạt quyền lợi được giải thoát khỏi đau khổ của bạn cả. Ngược lại cũng vậy.”

Cô hơi dừng lại một lát rồi giơ chiếc bình nhỏ đang giam giữ oán linh kia lên và nói:

“Nhưng mà, tôi khuyên bạn vẫn nên sống thêm một vài năm trên trần gian đi. Chờ đến khi con quỷ này bị đày xuống địa ngục chịu phạt thì hẵng tính tiếp.”

“Nếu không, tôi vừa mới áp giải nó trở về địa phủ, sau đó bạn lại bước chân xuống dưới đó luôn thì đến lúc đó, khi bạn lại bị con quỷ này quấn lấy sẽ không có một chương trình khác để giải thoát cho bạn đâu.”

Cô Nhâm ngây ngẩn cả người.

Sau khi cẩn thận suy nghĩ một lúc thì quả thật ý kiến của Cố Chi Tang vô cùng hợp lý!

So sánh giữa việc thỉnh thoảng sẽ bị phát bệnh trầm cảm và cố gắng chịu đựng và việc sau khi chết đi còn bị con quỷ háo sắc, ghê tởm này dây dưa thì lúc này, chuyện tiếp tục sống đối với cô ấy cũng không còn khó chấp nhận như trước.

Thậm chí, còn là một phương án lựa chọn tối ưu!

Nhìn về phía vẻ mặt đặc biệt nghiêm túc của Cố Chi Tang thì cô Nhâm đã nhịn không nổi phải nở một nụ cười:

“Vậy mà đại sư Cố còn nói rằng bản thân không biết khuyên nhủ người khác. Thật sự không có ai biết an ủi hơn cô đâu! Bây giờ, tôi không muốn chết nữa. Cứ nghĩ đến việc chết đi sẽ phải chịu đựng loại tra tấn như kia thì tôi chỉ hận không thể sống lâu hơn một chút.”

“Đúng rồi, đại sư Cố, sau khi trải qua sự việc lần này thì tôi thật sự cảm thấy lĩnh vực huyền học, bắt quỷ này rất thú vị. Cô xem tôi có thiên phú về phương diện này không? Bây giờ mới học thì liệu rằng có quá muộn hay không? Cô đồng ý chỉ dạy cho tôi một chút sao?”

Cố Chi Tang: “…”

“Đúng là bạn có một ít thiên phú, có thể mở được Thiên Nhãn.”

Giọng nói của cô khá lạnh nhạt: “Nhưng nếu muốn được tôi chỉ dạy thì bạn vẫn chưa đủ tư cách. Tôi chỉ dạy những thiên tài tuyệt thế mà thôi, người bình thường không đủ khả năng kế thừa tuyệt học của tôi.”

Cô Nhâm khẽ nở một nụ cười. Cô ấy cảm thấy Cố Chi Tang đang đùa giỡn với mình nhưng không ngờ rằng, những gì Cố Chi Tang nói đều là lời thật lòng.

Năm đó, khi Quân Hồng Đạo Nhân thu Cố Chi Tang làm đệ tử thì đã liên tục lặp đi lặp lại:

“Môn phái của chúng ta chỉ nhận thiên tài tuyệt thế mà thôi. Ta sẽ chỉ nhận đồ đệ có thiên phú tốt hơn ta. Nếu nhận mấy đứa trẻ ngu dốt thì lão phu chẳng phải sẽ chết mệt vì phí công dạy dỗ hay sao!”

Cô liếc mắt nhìn cô Nhâm một cái, suy nghĩ một lúc rồi thật lòng đề nghị:

“Bạn đã bị quỷ hồn quấn thân nhiều năm như vậy thì thể chất đã sớm bị biến đổi rồi. Nếu bạn thật sự muốn gia nhập vào Huyền Môn thì có thể tìm một Đạo Quan đáng tin cậy gần nhà xem sao.”

“Nếu bạn thật sự có thể tu hành được một chút đạo hạnh thì cũng có thể thay đổi lại thể chất của mình, sống được lâu hơn một chút. Có khi, bạn sẽ có thể được chứng kiến tận mắt chuyện cha mẹ ruột bị báo ứng đấy.”

Vẻ mặt của cô Nhâm hơi giật mình.

Cố Chi Tang nhìn về phía chân trời: “Không phải bọn họ sẽ không bị báo ứng đâu, đến đúng thời điểm thì cái gì đến cũng sẽ đến thôi.”

Sau khi nói xong, cô cũng không muốn tiếp tục tâm sự nữa, bởi vì đã đến giờ tan làm rồi.


Bình Luận (0)
Comment