Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 469 - Chương 469: Vùng Đất Ngoài Vòng Pháp Luật

Unknown Chương 469: Vùng Đất Ngoài Vòng Pháp Luật

[Đây chính là huyền sư cực mạnh trong truyền thuyết sao? Vậy mà bây giờ còn không thể tìm được một người mất tích à? Mấy người hâm mộ mất não trước đây không phải luôn ca tụng lên tận trời sao? Bây giờ bị vả mặt rồi đấy.]

[Bộ phận PR của công ty lần này không mua được kịch bản nữa rồi. Mấy người cũng không thử nhìn lại xem, Trịnh Hiểu Na là một vận động viên cấp quốc gia đấy, chắc chắn người ta sẽ không phối hợp với nghệ sĩ nữ nào đó rồi.]

[Có chút thất vọng. Hóa ra Cố Chi Tang cũng không hề thần thánh như trên mạng vẫn đồn thổi…]

Tuy nhiên, vẫn có nhiều người qua đường lý trí:

[Mấy lần trước trấn áp toàn bộ thì mấy người nói rằng cô ấy còn quá trẻ, không thể nào tài giỏi như vậy được, chắc chắn chỉ là trình diễn theo kịch bản thôi;

Bây giờ, cô ấy gặp vấn đề khó khăn thì mấy người lại bắt đầu chế giễu trình độ của cô ấy không giỏi. Thật sự là lời tốt hay điều xấu gì đều để lại cho mấy người nói hết rồi đấy.]

[Đối với thí sinh khác thì nói rằng mỗi người có một lĩnh vực và chuyên môn riêng. Bây giờ chỉ cần 60 điểm đã đủ đạt tiêu chuẩn nhưng mấy người vẫn bắt Cố Chi Tang nhất định phải đạt được 200 điểm cơ đấy. Thật đúng là nực cười. Mặc kệ mấy người, thích thì xem, không thì thôi!]

[Hòa Mị Đồ bỏ quyền thi đấu cũng đã chứng minh rằng sự việc lần này rất khó giải quyết rồi.]

[Có một số người có phải đã coi mọi chuyện trở thành đương nhiên hay không vậy? Sự việc lần này vốn dĩ không phải là một sự kiện huyền học thuần túy, không thể tìm thấy cũng là chuyện bình thường mà.

Nếu các thầy tướng số đều có thể tìm được tung tích của mấy đứa trẻ đi lạc thì sao bây giờ còn có nhiều cặp cha mẹ đau khổ tìm kiếm con cái mình vậy chứ?]

[…]

Cố Chi Tang cũng không biết khu vực bình luận đang bùng nổ tranh cãi vì mình.

Mà cho dù biết thì cô cũng không cảm thấy bản thân không có năng lực tìm được Trịnh Hiểu Diễm đã bị mất tích từ hai mươi năm trước.

Sở dĩ cô chưa thể ra tay chủ yếu là bởi vì từ trường đặc biệt ở khu vực vùng núi rộng lớn này, cũng như bầu không khí kỳ lạ đang bao trùm lên nó.

Cố Chi Tang muốn tiếp tục xem tướng nhưng lại phát hiện ra, chỉ cần chạm đến thông tin liên quan đến người tên là “Trịnh Hiểu Diễm” thì tướng mạo của cả ba người nhà Trịnh Hiểu Na sẽ bị một lớp sương mù màu đen bịt kín.

Cô muốn tung quẻ “Vấn Thiên” nhưng lại phát hiện ra Thiên Đạo và lực lượng đạo pháp ở nơi này đột nhiên biến mất hoàn toàn, không thể cảm ứng được gì cả.

Khu vực này quả thật chính là “vùng đất ngoài vòng pháp luật”.

Mỗi giờ mỗi phút đứng trên vùng đất này thì cô đều có một cảm giác giống y hệt như lúc bị lén lút hãm hại khi độ kiếp ở kiếp trước và khi bị áp chế đạo hạnh cách đây không lâu.

Lực lượng vô hình đã chèn ép và hãm hại cô lại một lần nữa xuất hiện.

Hơn nữa, dường như lực lượng này chỉ nhằm chuẩn một mình cô, các thí sinh khác hình như không có cảm giác khác thường nào.

Tuân Dĩ Khuynh và Hề Hải Hồng đều thuộc các môn phái trong Đạo Môn, nhưng bọn họ có vẻ như không hề phát hiện ra bất cứ điều gì khác lạ.

Người duy nhất có cảm giác khác là Hòa Mị Đồ.

Cố Chi Tang không biết lực lượng kia có liên quan gì đến vụ án “Trịnh Hiểu Diễm mất tích” hay không nhưng sự tò mò và hứng thú của cô đối với vụ án này vốn dĩ chỉ có ba phần mà giờ đây đã được khơi dậy hoàn toàn.

Cô cảm thấy nếu có thể gạt bỏ lớp sương mù kia, tìm ra được Trịnh Hiểu Diễm thì chắc hẳn cũng sẽ biết được sương mù màu đen mà ngay cả địa phủ cũng đang điều tra rốt cuộc là thứ gì.

Cô tạm thời im lặng không nói thêm gì nữa và lùi về phía sau.

Thí sinh cuối cùng lên tiếng là Daisy.

Sau khi nhìn mọi người một lượt thì cô ấy đã nở một nụ cười, làm sống động thêm bầu không khí tại trường quay: “Trời ơi, áp lực của người kết thúc cuối cùng thật sự quá lớn rồi. Các thí sinh đằng trước đều tài giỏi quá đi!”

Đại Lưu: “Mời vị thí sinh cuối cùng của chúng ta mở đáp án của cô ra nào.”

Daisy trả lời một tiếng rồi giơ máy tính bảng lên, trên đó có viết:

[Người phụ nữ: là vận động viên đấu kiếm, khi còn nhỏ bởi vì em gái (?) đi lạc nên đã tự trách mình, do đó trong lòng vẫn luôn đau đớn vì sự kiện này;

Địa điểm mất tích: Ở một tấm bia đá lớn ở đầu cổng một ngôi làng.]

Daisy tiếp tục nói: “Tôi am hiểu việc hồi tưởng quá khứ. Lúc nãy, khi vừa tiếp xúc với cô gái này thì tôi thấy hình ảnh cô ấy mặc trang phục thể thao, đang tham gia một cuộc đấu kiếm trên sân thi đấu. Tư thế của cô ấy vô cùng oai hùng và phấn chấn nên tôi đã đoán ra nghề nghiệp của cô ấy.”

“Bên cạnh đó, tôi còn nhìn thấy một hình ảnh khá rõ ràng, cũng là hình ảnh được cô ấy thường xuyên nhớ đi nhớ lại.”

“Tôi cảm thấy thời điểm xảy ra sự việc kia là vào lúc cô Trịnh còn khá nhỏ, cụ thể là bao nhiêu tuổi thì tôi không rõ ràng lắm. Tuy nhiên đại khái cũng phải lớn hơn mười tuổi, cô ấy đang nắm tay một cô bé mặc váy màu xanh xám…”


Bình Luận (0)
Comment