Sau khi vụ án buôn người được điều tra và vạch trần chân tướng, cảnh sát ở khu vực các tỉnh thành phía Nam đã tổng hợp lại thông tin nhận dạng của hầu hết các nạn nhân.
Tiếp theo, sở cảnh sát sẽ bắt đầu thông báo cho thân nhân của người bị hại và tiến hành công tác tìm kiếm.
Với những người được xác định là đã qua đời thì bên cảnh sát cũng sẽ thông báo lại cho người nhà của bọn họ.
Trong quá trình này, có không ít cô hồn dã quỷ đang lang thang không mục tiêu ở khu vực các tỉnh thành phía Nam đã tìm thấy gia đình và quê hương của mình.
Sự vương vấn trong lòng chúng nó đã tiêu tan, rốt cuộc cũng biết được gốc rễ của bản thân ở nơi nào, sau đó lần lượt tìm đường quay về địa phủ.
Sau khi đi vào Âm Tào Địa Phủ thì chúng nó mới biết được, hóa ra vị huyền sư trẻ tuổi đã phá được vụ án ở trên trần gian kia cũng là một đỉnh lưu siêu cấp nổi tiếng dưới địa phủ.
Cộng thêm trong lòng chúng nó đang cảm thấy vô cùng biết ơn Cố Chi Tang nên tất cả đều trở thành nhóm quỷ hâm mộ mới của cô.
Nhìn về phía một đám bóng dáng màu xám đang trải dài hai bên bờ sông Tam Đồ và bản thân Cố Chi Tang cũng biết rằng chúng nó đã chầu chực ở Quỷ Môn Quan trong mấy chục giờ rồi nên trong lòng cô cũng có chút cảm động.
“Cảm ơn các bạn đã thích tôi.”
Một con quỷ hâm mộ đang cầm băng rôn nói: “Mọi người đừng chen lấn nữa. Đại nhân sứ giả chắc chắn còn có việc quan trọng cần phải làm.”
Và thực tế thì cũng đúng như vậy.
Lần này, Cố Chi Tang đến địa phủ là để gặp mặt Diêm Vương.
Sau khi đám đông quỷ hâm mộ nhường ra một con đường nhỏ thì cô đã nhấc chân đi đến trước điện Diêm Vương trong tình cảnh đằng sau có một đám sương mù mênh mông đầy quỷ hồn.
Hôm nay, người trực ở điện Diêm Vương là Diêm Vương thứ nhất trong mười Diêm Vương – Tần Quảng Vương, Tương Tử Văn.
Vị Diêm Vương này đứng đầu “Điện Quỷ Phán”, chuyên môn quản lý sổ sách ghi chép tuổi thọ và sinh tử trên trần gian, dẫn độ siêu sinh.
Sau khi bước vào trong điện, Cố Chi Tang đã lấy ra một cái bình bạch ngọc từ trong túi.
Lúc mở nắp bình thì một số tàn hồn có màu trong suốt nhẹ nhàng bay ra, chúng nó bị quỷ khí dày đặc ở nơi này dọa sợ đến mức run lẩy bẩy.
Đôi mắt của Tần Quảng Vương – Tương Tử Văn hơi nhíu lại: “Đây là thứ gì vậy?”
Cố Chi Tang lên tiếng giải thích: “Những hồn phách này khi còn sống đều là những nạn nhân bị lừa bán. Chắc hẳn bọn họ đều có một chút thể chất hoặc Mệnh Cách đặc thù nên mới bị bọn người kia ra tay tàn nhẫn cướp đoạt rồi giết chết.”
“Do đó, hồn phách của bọn họ đã bị tổn thương nghiêm trọng, không thể chuyển thế đầu thai và cũng không đủ tỉnh táo để truy tìm được thân phận lúc còn sống.”
“Vì vậy, tôi đành phải thu thập phần tàn hồn của bọn họ về đây xem địa phủ có cách giải quyết nào hay không.”
Tần Quảng Vương nhíu mày, cũng cảm thấy chuyện này khá khó khăn.
Sau khi suy nghĩ một lúc thì ông ấy đã nói:
“Rốt cuộc bọn họ cũng bị tai bay vạ gió. Nếu đã như thế thì trước tiên hãy dẫn bọn họ đến {Hồ Dưỡng Hồn} để tu dưỡng khoảng ba ngày.”
“Nếu bọn họ có thể may mắn bổ sung đầy đủ hồn phách thì cũng coi như là phúc phận của bọn họ. Nhưng nếu hồn thể vẫn không thể hồi phục trọn vẹn thì bản tôn cũng không còn cách nào khác.”
“Hồ Dưỡng Hồn” là một linh hồ nằm bên cạnh đá Âm Phù Hải Ốc, có tác dụng dưỡng hồn tụ khí. Thông thường, phải là người có Công Đức lớn thì mới có thể bước vào để sửa chữa hồn thể.
Tần Quảng Vương gọi một tiếng thì lúc này, trong điện lớn đã xuất hiện một người toàn thân mặc đồ đen, đội một chiếc mũ dài đại diện cho Âm Sai Vô Thường.
Người này đúng là Hắc Vô Thường – Phạm Vô Cứu.
Phạm Vô Cứu liếc mắt nhìn Cố Chi Tang rồi hừ một tiếng:
“Cô đúng là luôn thích xen vào chuyện của người khác. Lần trước tôi đã nhắc nhở cô rồi mà. Cô quản lý chuyện của mấy con quỷ hồn chốn âm phủ cũng được thôi nhưng đừng có nhúng tay quá sâu vào mấy chuyện trần tục trên cõi Dương, tránh để bản thân lây nhiễm Nhân Quả.”
Sau khi nói xong thì ông ấy đã dùng khóa Câu Hồn để dắt một đám tàn hồn đang bị dọa choáng váng kia rồi làm phép độn thổ.
Trong điện lớn nguy nga, Tần Quảng Vương nghiêm túc ngồi bên trên cũng nhân tiện rũ mắt đánh giá Cố Chi Tang đang đứng thẳng tắp ở chính giữa điện.
Đúng như lời của Phạm Vô Cứu đã nói.
Vị huyền sư cõi Dương có sắc mặt lạnh nhạt, toàn thân tràn ngập khí phách này đã bị lây nhiễm lực Nhân Quả cực kỳ nồng đậm trên người.
Dựa theo quy định của trời đất, con người đã chết thì sẽ không thể sống lại, cõi m và cõi Dương có sự khác biệt rạch ròi.
Nếu quỷ vật lang thang trên trần gian, tiếp xúc với người sống thì hiển nhiên đó là một lỗi sai.
Do đó, việc chém yêu trừ ma, dẫn dắt, siêu độ âm hồn khiến người sống xoay chuyển lại vận mệnh, thay đổi số phận sẽ không làm người thực hiện bị lây nhiễm Nhân Quả.