Trước đây, Cố Chi Tang ở trong chương trình đã phá giải rất nhiều vụ án, và nguyên nhân đằng sau đa phần đều do có âm hồn quấy phá.
Tuy nhiên, vụ án lần này khác hẳn với những vụ trước, tác nhân lớn nhất đứng đằng sau vụ án này là những con người có lòng tham không đáy, không có âm hồn nào quấy phá cả.
Cô đã can thiệp vào chuyện này thì sẽ thay đổi vận mệnh của rất nhiều người. Do đó, chuyện bị lây nhiễm Nhân Quả cũng không có gì lạ.
Tần Quảng Vương vẫy tay một cái, một quyển sách lớn lấp lánh màu đen ánh vàng bỗng nhiên hiện lên trên không trung ở chính giữa điện. Trên bìa quyển sách này có in ba chữ to “Sách Công Đức”.
Ông ấy lên tiếng: “Cố tiểu hữu, bây giờ sẽ đến phần luận công ban thưởng, xét tội trách phạt.”
Sau khi ông ấy vừa dứt lời thì “Sách Công Đức” đã bắt đầu tự lật.
“Vào ngày 7 tháng 9 năm nay, người thực hiện {Cố Chi Tang} đã vạch trần vụ án lớn trên trần gian, thay đổi số phận của hàng nghìn người trên trần thế. {Cố Chi Tang} đã giúp đỡ bọn họ không bị tra tấn đến chết, hoặc sẽ không bị lang thang nơi đất khách quê người và không bị bắt cóc trong tương lai.”
“Việc làm tốt này dựa theo đánh giá của Sách Công Đức thì sẽ được công thêm bảy mươi điểm tròn.”
Vừa dứt lời, từ “Sách Công Đức” đã bay ra một luồng ánh sáng màu vàng rồi nhập vào thân thể của Cố Chi Tang.
Một phần nhỏ của luồng sáng này đã giúp đạo hạnh của cô tiến bộ hơn một ít còn phần lớn Công Đức còn lại đã bù trừ với lực Nhân Quả trên người cô, triệt tiêu lẫn nhau.
Bây giờ trên người cô đã không còn cảm giác áp lực nặng nề như trước.
Tuy nhiên, vẫn còn một phần Nhân Quả không thể tiêu tan được.
Một bộ phận quỷ hồn đứng quan sát ở bên ngoài đã hét lên: “Đại nhân sứ giả trừ hại cho dân mà vì sao còn bị ảnh hưởng bởi những người kia chứ?”
Tần Quảng Vương lên tiếng giải thích:
“Trong số những người bị ảnh hưởng có người thân và con cháu của những người đã làm điều ác kia. Một bộ phận trong bọn họ quả thật không hề biết chuyện đã xảy ra nhưng cuộc sống của bọn họ vẫn sẽ bị thay đổi rất nhiều bởi vì hành động của sứ giả Cố.”
“Những thay đổi này là phần Nhân Quả không thể hóa giải bằng Công Đức được.”
Tuy rằng các âm hồn nghe xong đều có thể hiểu được, nhưng chúng nó không muốn chấp nhận kết quả này.
Bản thân Cố Chi Tang còn chưa nói gì nhưng có không ít quỷ hồn đã lên tiếng cầu xin thay cô, hy vọng Tần Quảng Vương có thể hóa giải phần Nhân Quả còn sót lại trên người cô.
Tương Tử Văn nhíu mày, quát lớn: “Càn quấy! {Sách Công Đức} luôn xem xét công bằng, thưởng phạt công minh. Làm sao có thể tùy tiện sửa đổi được?”
Đúng lúc này, một ánh sáng trắng lóe lên trong điện Diêm Vương, Bạch Vô Thường - Tạ Tất An toàn thân mặc một bộ đồ trắng xuất hiện, chắp tay về phía Tương Tử Văn đang có chút tức giận ngồi trên cao.
Ông ấy cũng không nhìn về phía Cố Chi Tang mà chỉ bình tĩnh diễn đạt ý kiến của mình:
“Tần Quảng Vương điện hạ, xin hãy nghe vài lời của tôi. Cố Chi Tang là sứ giả của địa phủ, về lý cũng được tính là một chức quan chính thức của địa phủ. Như vậy, việc cô ấy đã làm trên trần gian cũng coi như đang thực hiện công vụ, giúp địa phủ tích lũy Âm Đức.”
“Nếu xem xét từ góc độ này thì quả thật vô cùng không hợp lý khi cô ấy phải gánh chịu nhiều lực Nhân Quả như vậy. Đây là sự thật hiển nhiên, không phải là tôi đang nói đỡ cho cô ấy.”
Sau khi nghe trợ thủ đắc lực và đám âm hồn to gan đang la hét ở bên dưới thì Tương Tử Văn đã suy nghĩ một lúc lâu rồi mới giãn hai hàng lông mày ra, liếc mắt có ẩn ý sâu xa nhìn về phía Cố Chi Tang.
“Cố tiểu hữu quả thật rất được lòng chúng quỷ đấy. Còn ngươi nữa, Tạ Tất An. Từ bao giờ mà ngươi đã bắt đầu lợi dụng sơ hở trong quy tắc vậy! Tuy nhiên, lời nói của ngươi cũng có lý.”
“Vậy thì, sẽ dựa theo quy định của Âm Sai khi đi làm công vụ để giảm bớt lực Nhân Quả trên người của Cố tiểu hữu…”
Ông ấy vừa dứt lời thì “Sách Công Đức” lại một lần nữa tự động lật.
Lúc này, lực Nhân Quả trên thân thể của Cố Chi Tang đã được triệt tiêu gần hết.
Tuy rằng vẫn còn một chút ảnh hưởng nhưng đã là kết quả tốt hơn rất nhiều so với dự đoán của cô. So với lượng Nhân Quả mà cô đã chuẩn bị sử dụng đạo hạnh tu hành mấy năm để triệt tiêu thì phần ảnh hưởng này thật sự quá nhỏ bé!
Nghe thấy tiếng reo hò hoan hô của chúng quỷ ở bên ngoài điện thì trong lòng Cố Chi Tang cũng có cảm xúc cực kỳ phức tạp, hơi chát chát.
Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được một cách rõ ràng rằng lòng tốt và sự yêu mến của người khác sẽ khiến con người cảm động như thế nào.