Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 502 - Chương 502: Nghiêm Lãng

Unknown Chương 502: Nghiêm Lãng

Từ khóa đầu tiên có liên quan đến khu vực gần biên giới:

#Ở biên giới gần quốc gia X đã phát hiện ra một bé gái và một bé trai bị đổ xi măng làm móng xây cầu, đã xác định được hai đứa trẻ là người Trung Quốc#

[??Mẹ nó, đây là hotsearch kinh dị gì vậy, quá tàn nhẫn rồi đấy!]

[Là “Người Giữ Cầu” thì phải… Trước đây, chuyện này khá phổ biến ở thời cổ đại, cần dùng trẻ em để trấn giữ trong quá trình xây dựng cầu.

Người ta nói rằng, những đứa trẻ bị gắn chặt ở cầu thì hồn phách của bọn chúng cũng sẽ bị mắc kẹt ở khu vực xung quanh. Tóm lại, đây là một tập tục cổ hủ khá lâu đời, tôi không ngờ được rằng, ở thế kỷ bây giờ mà nó vẫn còn tồn tại.]

[Nhìn tin tức thì có vẻ thủ phạm gây án không phải là người nước mình, đã bị bắt giữ rồi. Tôi muốn nói rằng, cho dù là người nước ngoài phạm pháp thì cũng phải xử phạt công bằng!]

Ngay sau hot search này là một từ khóa mới khá máu chó, liên quan đến tình cảm nam nữ.

Sau khi ấn vào từ khóa này thì sẽ thấy một đoạn video được quay bởi một người qua đường

Người qua đường: [Tôi là một nhân viên văn phòng làm việc ở một công ty. Cô gái trong video là đồng nghiệp của tôi. Cô ấy vừa đẹp người lại vừa tốt bụng, năng lực làm việc cũng rất giỏi, là một phú bà thực thụ.

Nhà trai trước đây nghe nói có hộ khẩu ở nông thôn tại một tỉnh thành khác nhưng anh ấy cũng có quan hệ khá tốt với các đồng nghiệp.]

[Trước đây, chúng tôi không biết rằng hai người đã chia tay. Đến tận hôm nay, người đàn ông này đến công ty náo loạn ầm ĩ thì bọn tôi mới biết được cha mẹ của nhà trai bị cảnh sát điều tra, xác định là tội phạm và bị phạt ngồi tù. Bên nhà gái không chấp nhận được chuyện này nên đã đơn phương đề nghị chia tay. Tuy nhiên, nhà trai lại không muốn…]

Sau khi mọi người mở video ra xem thì hình ảnh xuất hiện ngay lúc đầu là ở cổng lớn của một công ty.

Một thanh niên nam đang chặn đường một cô gái, xung quanh có rất nhiều người qua đường đang hóng chuyện, xem kịch.

Cô gái: “Tôi đã nói là tôi và cha mẹ của tôi đều không thể chấp nhận được chuyện này. Chúng ta chia tay hòa bình không được sao? Sao anh lại phải đến tận công ty của tôi làm ầm ĩ thế này, anh có phiền hay không vậy?”

Thanh niên nam: “Chuyện này không công bằng. Anh không hề tham gia vào sự việc kia, cũng không biết gì cả. Vì sao em lại bởi vì lỗi lầm của gia đình mà giận chó đánh mèo sang anh chứ?”

Cô gái: “Nếu tôi để ý đến gia đình anh thì sẽ không yêu đương với anh đến bây giờ! Điều tôi coi trọng lúc này là vấn đề lương tâm. Tôi cứ nghĩ đến chuyện có nhiều phụ nữ và trẻ em vô tội bị tổn thương vì cha mẹ của anh…. Thì tôi không thể chấp nhận được. Anh đừng quấn chặt lấy tôi nữa!”

Thanh niên nam: “Ha hả, nói đến cuối cùng thì còn không phải là bởi vì gia đình của tôi đã sụp đổ, cô cảm thấy tôi không còn tiền cung phụng cho cô nữa chứ gì?”

Cô gái: “???”

[… Người đàn ông kia bị thần kinh hả? Nhà gái hoàn toàn không có lỗi gì hết. Chưa nói đến việc trong nhà người kia có xảy ra chuyện hay không thì vốn dĩ chuyện tình cảm là người tình ta nguyện, không thích nữa thì tất nhiên có thể chia tay!]

[Cứu với, tuy rằng tôi không đồng tình với chuyện cha mẹ phạm tội thì nhất định sẽ liên lụy đến con cái nhưng người đàn ông này chắc chắn đã bị ảnh hưởng xấu bởi gia đình của anh ta rồi?!

Với nhận thức sai lệch này của anh ta thì tôi không tin anh ta không biết tí gì về hành vi của cha mẹ mình!]

[Chị gái quyết định đúng lắm, nhanh chạy đi!!]

Cố Chi Tang cũng không biết các vụ việc sôi nổi trên mạng hôm nay.

Cô đã nhận lời mời của Linh Tổ và đi đến phân bộ Linh Tổ ở thành phố Dung. Đây là buổi hẹn từ sớm với Trịnh Như Ngọc.

Khi đến nơi, cô được dẫn vào phòng tiếp khách. Ánh mắt của Cố Chi Tang đã hơi dừng lại một lát trên bóng dáng của một người đang ngồi trong phòng rồi tiếp tục bình thản đi vào trong.

Trong phòng ngoại trừ ba người Trịnh Như Ngọc thì ở chủ vị còn ngồi một người đàn ông lớn tuổi, có khí chất đoan chính và nghiêm túc.

Mái tóc bạc trắng và các chi tiết trên trang phục của ông ấy đều được chỉnh lý rất tỉ mỉ. Ông ấy mặc một bộ quân phục tối màu, và điểm nổi bật nhất là quân hàm trên cầu vai của ông ấy.

Từ chi tiết trên cầu vai thì cũng đủ chứng minh người này có cấp bậc quân hàm không hề thấp.

Cố Chi Tang nhìn về phía Trịnh Như Ngọc: “Chị Trịnh.”

Trịnh Như Ngọc lên tiếng: “Tang Tang, vị này chính là tổ trưởng tổng bộ Linh Tổ của chúng tôi. Lần này ông ấy đến đây với hy vọng sẽ được bàn chuyện trực tiếp với cô.”

Người đàn ông lớn tuổi đứng lên, chủ động vươn tay ra: “Xin chào, tôi họ Nghiêm, tên là Nghiêm Lãng. Hiện tại, tôi đang là người phụ trách tạm thời của Linh Tổ.”

Khi Cố Chi Tang bắt tay với người sĩ quan trước mặt thì tuy rằng bàn tay của ông ấy bởi vì đã lớn tuổi nên có chút mềm mại nhưng cô vẫn có thể cảm giác được toàn thân chính khí của người này.

Nhưng điều làm cô càng ngạc nhiên hơn là vị tổ trưởng tổng bộ Linh Tổ này lại là một người bình thường.

Cô xác định chắc chắn Nghiêm Lãng không có đạo hạnh, cũng không có năng lực hay thể chất đặc thù liên quan đến huyền học.


Bình Luận (0)
Comment