Theo như lời nói của Nghiêm Lãng, nếu Cố Chi Tang đồng ý đảm nhận vị trí chỉ đạo viên đặc biệt ở Linh Tổ thì cũng giống hệt như mối quan hệ giữa cô và bên địa phủ.
Tuy rằng cô không phải là Âm Sai nhưng có thể thay mặt địa phủ đi bắt giữ âm hồn và áp giải chúng nó xuống Âm Tào Địa Phủ.
Cô giữ chức vụ đặc biệt trong Linh Tổ nhưng sẽ không bị ràng buộc bởi các quy định trong tổ chức và cũng không cần phải đi làm theo chế độ công sở bình thường.
Còn tiền lương, quyền truy cập tình báo đều sẽ được cung cấp như một nhân viên Linh Tổ bình thường.
Có thể nói, trong một tổ chức trực thuộc chính phủ như Linh Tổ thì đãi ngộ của cô đã cực kỳ không tồi.
Nhưng mà, Cố Chi Tang vẫn hiểu rõ trong lòng rằng, tuy cô giữ chức chỉ đạo viên, là nhân viên ngoài biên chế của Linh Tổ nhưng trong mắt những tổ chức huyền học khác như Huyền Môn thì cô đồng ý lời mời từ Linh Tổ nghĩa là đã trở thành một thành viên trực thuộc chính phủ rồi.
Nếu Huyền Môn vẫn là Huyền Môn trước đây thì Cố Chi Tang vốn là người đứng đầu Huyền Môn ở kiếp trước sẽ không chút do dự từ chối Nghiêm Lãng, cống hiến cho bên kia.
Nhưng mà, bây giờ trong Huyền Môn đang tràn ngập lục đục, nhiều thế lực rắc rối khó gỡ, thậm chí còn có tai họa ngầm chôn giấu bên trong. Lúc này, Huyền Môn đã không còn là tổ chức thuở ban đầu được Quân Hồng Đạo Nhân xây dựng nữa rồi.
Nó đã không còn là một tổ chức tập hợp các anh tài huyền học trên khắp thiên hạ, cùng bảo vệ và giữ vững đạo nghĩa như ở kiếp trước.
Sau khi cân nhắc một lúc thì Cố Chi Tang đã gật đầu đồng ý.
“Được.”
Nghiêm Lãng và Trịnh Như Ngọc liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được sự vui sướng và trút bỏ gánh nặng trong mắt đối phương.
Sở dĩ bọn họ coi trọng Cố Chi Tang, muốn kéo cô về cùng phe với mình như vậy là bởi vì trong Linh Tổ thật sự quá thiếu huyền sư có cấp bậc cao.
Bây giờ, số lượng huyền sư đạt đến cấp “Địa” thật sự quá ít, đa số đều là người cầm quyền trong các phe phái lớn hoặc là một số người đứng đầu các thế gia lâu năm đã lánh đời.
Bọn họ có đạo hạnh cao thâm và tuổi thọ lâu dài.
Ví dụ như chưởng môn của Nhất Nguyên Quan – Trường Tần Đạo Nhân cũng đã sống ít nhất hai trăm năm rồi.
Năm đó, Nghiêm Lãng vẫn còn là một thanh niên trai tráng, vừa mới tiếp nhận Linh Tổ và có dịp được gặp ông ấy. Lúc đó, Trường Tần Đạo Nhân đã đầu tóc bạc phơ, nhìn ít nhất cũng phải sáu mươi, bảy mươi tuổi.
Vài chục năm sau, Nghiêm Lãng đã biến thành một ông lão đầu tóc hoa râm sắp gần đất xa trời mà Trường Tần Đạo Nhân vẫn là cốt cách phong độ mang dáng dấp như thần tiên như lúc trước, thân thể của ông ấy vẫn còn vô cùng khỏe mạnh.
Những bậc tiền bối lão làng như vậy bình thường đều có mối quan hệ chặt chẽ và mật thiết với gia tộc, phe phái, không có khả năng sống đơn độc một mình, cũng sẽ không bao giờ gia nhập vào Linh Tổ.
Trước mắt, người có cấp bậc cao nhất trong Linh Tổ là một huyền sư có thù riêng với bên Càn Thanh Quan ở Huyền Môn.
Ông ấy đã giậm chân tại bậc tám cấp “Huyền” hơn mười năm nay rồi, vẫn luôn chậm chạp không thể đột phá lên cấp “Địa”.
Bởi vì Linh Tổ không có huyền sư cấp “Địa” trấn giữ nên rất nhiều lúc đã bị bên Huyền Môn áp chế mà không làm được gì.
Bọn họ hoàn toàn không hề có tiếng nói.
Căn cứ vào tất cả mọi chuyện đã xảy ra trong quá khứ thì sự gia nhập của Cố Chi Tang chắc chắn có thể xoay chuyển cục diện bất lợi của Linh Tổ vào lúc này.
Nghiêm Lãng nở một nụ cười ấm áp rồi nói: “Hoan nghênh cô Cố gia nhập với chúng tôi. Bây giờ cô có thể xem tất cả các tài liệu mật, sẽ không bị coi như làm trái với quy định.”
“Thật sự không dám giấu giếm, trong nội bộ Linh Tổ chúng tôi quả thật có huyền sư trực thuộc có mối liên hệ với bên địa phủ và cũng biết về chuyện cô Cố đang điều tra vụ việc {sương đen}.”
“Thật ra, bên Linh Tổ là nơi phát hiện ra sự tồn tại của thứ kia sớm nhất, cũng bắt đầu điều tra sự liên hệ của nó với giới huyền học. Chuyện này phải ngược dòng đến vụ án lớn đã làm oanh động cả nước vào mười ba năm trước.”
“Cô Cố có thể nhìn tập tài liệu này trước.”
Cố Chi Tang nhận lấy rồi mở ra xem, bên trên ghi lại một vụ án giết người hàng loạt xảy ra ở một tỉnh thành vào khoảng mười ba năm trước.
Tên tội phạm đã hoạt động trên địa bàn hai thành phố của một tỉnh thành, sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn giết chết sáu thanh niên có cả nam và nữ, không có mối liên hệ nào giữa các nạn nhân.
Thủ phạm đã sử dụng đủ loại thủ đoạn để giày xéo xác chết của người bị hại.
Lúc ấy, vụ án lớn này đã tạo ra sự hoảng loạn trong lòng người dân cả nước.